Hôm nay trong phủ có khách
quý, là quan huyện Phạm Ước và Trường sử Lương Khánh đến thăm.
Bao lâu nay sở dĩ quan huyện Ước
không dám gây khó dễ cho Bá Khắc một phần nhỏ là vì thân phận Cử nhân của y, một
phần khác là thân phận bạn học của quan Trường sử.
Trong triều hiện nay các cấp
quan lại chia làm chín phẩm, mà Trường sử Lương Khanh lại là quan tứ phẩm, cho
dù ít khi ghé thăm Đào Bá Khắc nhưng cũng coi như là cây trụ lớn cho y.
“Quan anh đường xa đến thăm thật
vinh hạnh cho em quá, mời quan anh vào nhà. Chào ông huyện ạ.”
“Không dám không dám, bá hộ Khắc
khách khí quá rồi.”
Bá Khắc và quan huyện giả lả
chào hỏi mấy câu, suốt cả quá trình cũng không đứng gần quá năm bước, ngay cả
Lương Khanh cũng giữ khoảng cách, bởi họ đều biết đến căn bệnh quái đản của bá
hộ Khắc.
Mọi người ngồi xuống uống trà nói chuyện phiếm, Văn Phúc luôn theo hầu bên cạnh Bá Khắc, đứng rất gần khiến Lương Khanh kinh ngạc không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.