Những ngày cuối tháng Tư, trong cung truyền ra một tin tức khiến người ta hồi hợp chờ mong, đó là Thái hậu cùng Thiên hoàng muốn đại phong hậu cung, đối với nhiều phi tần trong cung mà nói, cuộc sống vốn rất buồn tẻ, điều khiến bọn họ mong chờ nhất cũng chỉ có được thăng phân vị mà thôi.
Đại phong hậu cung tuy không phải là tất cả đều được tấn phong, nhưng thông thường những phi tần nào không mắc lỗi hay vi phạm cung quy thì gần như cầm chắc có thể thăng lên một cấp.
Đình Nguyệt Hy vừa nghe Tống Như Quỳnh nói lại tin này, nàng cũng không biết nên có biểu cảm nào cho phải.
Ngón tay thon nhỏ vẫn tiếp tục gảy đàn.
Bên ngoài khung cửa sổ, mưa vẫn không ngừng rơi.
Đàn Diệp Hương dâng đến cho nàng một chén trà hạnh nhân.
Đình Nguyệt Hy dừng tay lại một lát, nàng đón lấy chén trà, nhìn những làn hơi nước màu trắng sữa bốc lên mà thoáng chút ngơ ngẩn, hơi nước mịt mờ cứ thế phả vào mặt nàng, dường như lại càng làm cho nét đẹp của nàng tăng thêm bội phần, mờ ảo mông lung.
"Nương nương, nô tỳ có nghe nói qua Thái hậu cùng Bệ hạ muốn đại phong hậu cung, nếu nương nương có thể ở trong danh sách tấn phong, chẳng phải sẽ trở thành Hiền phi chính nhị phẩm sao?" Đình Nguyệt Hy ở bên cạnh nàng bâng quơ nói một câu.
Vốn dĩ Chiêu nghi nếu thăng một cấp thì chỉ có thể ở hàng tòng nhị phẩm Phi vị mà thôi, nhưng vì Đình Nguyệt Hy có phong hiệu 'Hiền', nên rất có khả năng sẽ được đặc cách phong làm Hiền phi chính nhị phẩm.
Khởi điểm liền cao hơn người khác một bậc.
Vốn dĩ đều là phi, nhưng phong hiệu có quý không mới là điều quan trọng.
"Ngươi lại nói nhăng nói cuội cái gì đó?" Đình Nguyệt Hy lắc đầu, vươn tay chỉ ngay giữa trán của Tống Như Quỳnh một cái, "Bổn cung mới vừa làm đại lễ phong phi đầu tháng Ba, sao còn có thể cuối tháng liền được tấn phong Hiền phi nữa chứ?"
Như vậy chẳng phải là đãi ngộ quá tốt rồi sao?
Cả cái hậu cung này thế nào cũng sẽ mang nàng ra làm tâm điểm oán khí.
"Nương nương, người không thể nói trước được tương lai đâu nha!" Tống Như Quỳnh giở giọng trêu đùa Đình Nguyệt Hy, "Nương nương nhập cung sáu năm, nhưng vẫn có thể thịnh sủng không suy, Bệ hạ xem ra chính là rất coi trọng nương nương a! Người sẽ không để cho nương nương chịu ủy khuất đâu!"
Đình Nguyệt Hy lắc đầu bất lực, vươn ngón tay chỉ các nàng, nói đùa: "Các ngươi các ngươi a! Mỗi lúc càng không biết quy củ!"
Tống Như Quỳnh cùng Đàn Diệp Hương nhìn nhau, sau đó lại che miệng lén cười.
Đình Nguyệt Hy đặt chén trà hạnh nhân xuống bàn nhỏ bên cạnh trường kỷ, rồi tiếp tục gảy đàn, toàn bộ không khí trong Phượng Thiên cung yên bình và vui vẻ đến lạ.
...
Trường Thọ cung.
"Bệ hạ, đại phong hậu cung lần này là đầu tiên, con phải cân nhắc cho thật kĩ, những phi tần không phạm lỗi hoặc có công mới có thể được tấn phong."
Sở Cửu Khuynh cười cười, tự mình nâng chén trà dâng lên cho Thái hậu, bình thản nói: "Nhi thần đã rõ."
Thái hậu cầm lấy danh sách tấn phong, xem xét lại một lượt, rồi hỏi: "Đại phong hậu cung lần này, ngoài Thục phi cùng Đức phi ra, Bệ hạ có muốn nữ nhân nào ngồi lên ngôi vị Quý phi không?"
"Mẫu hậu, vị trí Quý phi không thể tùy tiện thêm nữa." Sở Cửu Khuynh lạnh nhạt đáp, "Một Mai tần từng gây sóng gió đã đủ lắm rồi."
Thái hậu "A" một tiếng như hiểu ra, sau lại cười nói: "Vậy Bệ hạ đã có ý định tấn phong chức vị gì cho các nàng chưa?"
"Mẫu hậu, ngoài Thục phi cùng Đức phi đã có phân vị cao ra, thì Mai tần cũng không đủ tư cách tấn phong, Thuần tần lại có thói ganh tị thành tích, ăn nói không biết suy nghĩ, lại càng không có tư cách." Hắn dừng lại một chút, sau mới tiếp lời: "Còn về Thần phi, nàng không công không lao, cứ tạm thời giữ nguyên vị trí là được, Lệ Tiệp dư, Sử Canh y, Kính Canh y, Xuân Canh y, Lạc Canh y bị giam tại Cảnh Nhân cung không cần nói đến. Ngoài bọn họ ra thì những người còn lại sẽ được tấn phong."
"Hiền phi, Thục phi, Đức phi đều đã có, vậy thì còn vị trí Nhân phi thì sao? Bệ hạ đã quyết định được sẽ chọn người nào chưa?" Thái hậu đối với quyết định của Sở Cửu Khuynh không có ý kiến, bà nhấp một ngụm trà, sau lại nói: "Bệ hạ lên ngôi hơn mười năm, nhưng vị trí tứ phi chưa bao giờ được lấp đầy, hậu cung như vậy lại sẽ càng thêm lỏng lẻo."
"Trước đó nhi thần vốn muốn để Hoa phi đảm nhiệm, nhưng nàng thân thể đau yếu, cũng không tiện lao lực quá độ, dù sao nàng ấy cũng đã theo nhi thần hơn mười năm, nhi thần cũng có chút không nỡ." Hắn thư thả rót một chén trà khác cho Thái hậu, "Hay là cứ để cho Nguyên phi đảm nhiệm đi? Nàng trước nay đều an phận thủ thường, xử lí công vụ trong nội cung cũng rất ổn thỏa, lại còn có công chăm sóc Nhị công chúa."
"Nguyên phi cũng là một lựa chọn không tồi, nàng cũng thường theo ai gia ăn chay niệm Phật, là một nữ nhân hiền lương thục đức điển hình." Thái hậu dường như rất thưởng thức Nguyên phi, "Dù sao gia thế của Nguyên phi so với Hoa phi cũng không hề kém cạnh, nay bỏ phong hiệu cũ rồi tấn phong nàng thành Nhân phi chính nhị phẩm cũng là hợp lý hợp tình, ắt sẽ không có ai buông lời dị nghị đâu."
"Mọi chuyện ở hậu cung, nhi thần sẽ cẩn tuân theo chỉ ý của mẫu hậu."
Thấy hắn nói vậy, Thái hậu liền hài lòng gật đầu, bà cầm lấy Kim bảo của mình lên, ấn dấu điểm chỉ xuống danh sách tấn phong.
Dưới danh sách tấn phong đã có đủ ba ấn kí, xem như những phi tần có tên trong đó đã được thông qua.
...
Ngày hai mươi bốn tháng Năm, chiếu chỉ đại phong mà mọi người vẫn mong chờ cuối cùng được chính thức công bố.
Khiến người khác chú ý nhất chính là tứ phi xuất hiện thêm hai vị trí là Hiền phi và Nhân phi, ghen ghét, bất cam cùng thống hận, lo lắng gì đó, tất cả đều tràn ngập cả hậu cung.
Thục phi ghen ghét, Đức phi bất cam, Thần phi thống hận, nhưng riêng Hoàng hậu bị giam lỏng ở Phượng Nghi cung, khi nghe được tin tức này thì giận đến mức phun cả một ngụm máu ra ngoài, sau đó liền ngã ngang bất tỉnh.1
Quang Tự cung.
Trang Chiêu nghi sau khi nhận chiếu chỉ sắc phong, liền lập tức trở thành Trang phi tòng nhị phẩm rồi.
Chỉ cần có thánh chỉ trong tay, cho dù không có đại lễ phong phi, cũng không ai không dám không công nhận nàng ta đã là phi tần ngồi trên Phi vị.
Trang phi ngồi trên ghế chủ vị, nghe đám phi tần ngồi đầy trong phòng chúc mừng luôn miệng, tân bốc không ngừng mà ánh mắt tràn đầy hưng phấn, đối với nàng ta mà nói, việc được tấn phong Trang phi cực kỳ ngoài ý muốn, nàng ta vẫn luôn cho rằng mình đã thất sủng, Thiên hoàng không còn đoái hoài gì tới mình.
Nhưng không ngờ lần này nàng ta có thể ngồi lên Phi vị, điều đó mang đến cho Trang phi một tia hy vọng, có lẽ Thiên hoàng vẫn còn nhớ đến nàng ta, chẳng qua nhất thời người bị tiện nhân khác mê hoặc mà thôi, Trang phi âm thầm tự an ủi mình như thế.
"Hồi bẩm nương nương, có Niên Thường tại cầu kiến." Thụy Vân tiến đến trước mặt Trang phi, cung kính nói.
Tiếng bẩm báo của Thụy Vân khiến không khí trong chính cung tiền viện đột nhiên đọng lại, Trang phi nhướng mày nói: "Cho vào."
Niên Thường tại vừa tiến vào chính cung, lập tức thu hút ánh mắt của chúng phi tần đang ngồi ở đây.
"Thần thiếp Niên Thường tại Kiến Ninh điện - Hi Hòa cung xin thỉnh an Trang phi nương nương, Trang phi nương nương vạn phúc!" Niên Thường tại nhu thuận quỳ xuống trước mặt Trang phi, hành lễ thỉnh an.
"Miễn lễ." Trang phi chỉ lạnh nhạt nói một câu rồi im lặng, tuy nhiên nàng ta không nói, cũng sẽ có người khác thay nàng ta lên tiếng.
Quả nhiên, Phùng Tài nhân ngồi gần cửa cung nhất đột nhiên cất tiếng: "Niên muội muội sao lại đến trễ như vậy? Chúng ta đều đã đến chúc mừng Trang phi nương nương gần được nửa canh giờ rồi."
"Phùng muội muội không biết đó thôi, trên đường đến Quang Tự cung chúc mừng Trang phi nương nương, hình như ta có nhìn thấy Niên Thường tại đi về hướng Phượng Thiên cung, chắc là đã được Hiền phi nương nương chiêu đãi hậu hĩnh rồi chứ gì?" Ngồi bên cạnh Phùng Tài nhân là Phó Tài nhân cũng lên tiếng châm chọc Niên Thường tại.
"Ai nha... Phó muội muội nói sai rồi, Hiền phi nương nương ngày đêm mệt nhọc chăm sóc Ngũ hoàng tử, Thái hậu cũng đã ban lệnh mọi người ít đến Phượng Thiên cung làm phiền Hiền phi. Theo như muội thấy, Niên Thường tại chính là bị chặn ngoài cửa, ngay cả mũi giày của Hiền phi nương nương, căn bản cũng không nhìn thấy được!" Hạ Quý nhân cười cười liếc nhìn Niên Thường tại, lời nói tràn đầy ý tứ châm chọc.
Niên Thường tại làm như không nghe thấy mấy người này châm chọc khiêu khích, cười nói: "Các vị tỷ tỷ nói quả không sai, muội là đến Phượng Thiên cung trước, mục đích cũng không phải là muốn được diện kiến Hiền phi nương nương, mà chẳng qua là muốn đích thân đưa lễ chúc mừng đến, sau đó mới đến chỗ Nhân phi nương nương, rồi mới có thể ghé qua Quang Tự cung của Trang phi nương nương, thần thiếp làm như vậy mới đúng với tôn ti quy củ, dù sao, chức vị của Hiền phi cùng Nhân phi cũng xếp trước Trang phi, Trang phi nương nương, người nói có đúng không?"
Trang phi nhướng mày, cười một tiếng, tuy nhiên ánh mắt đã bắt đầu lạnh xuống, "Niên Thường tại nói cũng không sai."
Nụ cười trên mặt Niên Thường tại càng sâu, đưa mắt nhìn lại những phi tần khác có mặt trong chính cung, "Như vậy, các vị tỷ tỷ ở đây hình như đã làm sai rồi thì phải, chưa đến Phượng Thiên cung cùng Trầm Ngư cung mà đã chạy đến Quang Tự cung trước, nếu là Nhân phi nương nương, người đương nhiên sẽ không trách phạt các tỷ tỷ, nhưng nếu là Hiền phi, thì e rằng..."
Niên Thường tại không nói hết, nhìn thấy thần sắc bất an xuất hiện trên mặt chúng phi tần, nàng ta càng có vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
"Niên muội muội nói như thế cũng thật không đúng rồi." Mai tần phe phẩy quạt nhỏ trong tay, như có như không nói: "Hiền phi tuy rằng chức vị cao hơn Trang phi nương nương, nhưng Trang phi nương nương lại là người hầu hạ Bệ hạ từ khi còn ở Đông cung, thân phận đương nhiên sẽ cao quý hơn người chỉ mới nhập cung có sáu năm như Hiền phi."
Mai tần đương nhiên là còn rất căm hận việc Đình Nguyệt Hy hại nàng ta rớt đài, cho nên lời nói ra cũng không hề tôn trọng nàng chút nào.
"Mai tỷ tỷ nói thế thì lại rất nực cười, Trang phi nương nương tuy rằng đã hầu hạ Bệ hạ từ khi còn ở Đông cung, nhưng Nhân phi nương nương lại còn hầu hạ sớm hơn Trang phi nương nương một khoảng thời gian đây, đủ thấy thân phận của Nhân phi nương nương cũng cao quý hơn Trang phi nương nương một bậc, vậy tại sao các vị tỷ tỷ không đến Trầm Ngư cung chúc mừng Nhân phi nương nương vậy?" Niên Thường tại nói một câu liền một đòn phản kích lại Mai tần, khiến nàng ta nghẹn một họng tức, không nói được thêm câu nào nữa.
"Đủ rồi." Trang phi hừ lạnh một tiếng, nàng ta đối với việc Đình Nguyệt Hy được tấn phong Hiền phi vốn đã tức đến muốn thổ huyết luôn rồi, hôm nay lôi kéo chúng phi tần đến chỗ mình thỉnh an trước là muốn dằn mặt nàng, nhưng không ngờ lại lòi ra một Niên Thường tại ăn nói bén nhọn như vậy. Trang phi lạnh lùng nói: "Niên muội muội, chỉ ý của Thái hậu đã rõ ràng như vậy, không cho phép các phi tần khác đến quấy rầy Hiền phi cùng Ngũ hoàng tử, vậy thì mọi người đến Quang Tự cung của bổn cung trước thì có gì là sai? Huống hồ chi, nàng ta cũng là Hiền phi chính nhị phẩm, trong lúc này, cẩu không chạy đến trước cổng Phượng Thiên cung nịnh hót nói lời ngon tiếng ngọt, thì thật không phải là cẩu ngoan rồi."
Niên Thường tại nghe thấy thế, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, tức giận sen lẫn phẫn uất, nàng ta quỳ xuống trước mặt Trang phi, nức nở khóc: "Trang phi nương nương, thần thiếp dù sao cũng là phi tần của Bệ hạ, cho dù thần thiếp không được sủng ái, cho dù thần thiếp vị phân không cao, nhưng nương nương cũng không cần mắng thần thiếp là cẩu, nếu thần thiếp thật sự là cẩu, vậy nương nương cùng các vị tỷ tỷ khác hiểu được tiếng cẩu, phải chăng lời mắng của nương nương là đồng loạt chửi chúng thần thiếp đều là súc sinh?"
"Lời mắng đó, bổn cung chỉ dành cho những kẻ thật sự là súc sinh mà thôi." Trang phi liếc mắt nhìn Niên Thường tại, lạnh giọng ban lệnh: "Chính bát phẩm Niên Thường tại ở Quang Tự cung hồ ngôn loạn ngữ, không xem bổn cung ra gì, tội không thể tha, lập tức mang ra ngoài, quỳ gối ba canh giờ làm gương cho hậu cung!"
...
Phượng Thiên cung.
Đình Nguyệt Hy ngồi trên giường yên tĩnh đọc sách, một tay nàng dịu dàng vỗ nhẹ lên vai hài tử nhỏ xíu đang yên ổn ngủ trong bọc chăn.
Hài tử của nàng rất đặc biệt, bình thường Tiểu Hoàng Tử Khuynh Hàn không hề kêu khóc như những hài tử khác, vô cùng ngoan ngoãn, chỉ cần là ở bên cạnh nàng, bé sẽ an ổn ngủ say.
Đình Nguyệt Hy lâu lâu lại quay sang nhìn hảo hài tử của mình một lần, thấy Khuynh Hàn híp mắt ngủ ngon, nàng nhẹ nhàng hôn lên trán bé, sau đó lại mỉm cười mãn nguyện, cảm thấy từ khi có Khuynh Hàn, ngày qua ngày cuộc sống của nàng đều thật tuyệt.
Đàn Diệp Hương ngồi một bên cắt hoa quả cho nàng, trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường còn đặt thêm một ấm trà hoa đào.
Hình ảnh này vô cùng ấm áp.
Tống Như Quỳnh từ bên ngoài nhẹ nhàng mở cửa bước vào, Đình Nguyệt Hy thấy Tống Như Quỳnh như có gì muốn nói, nàng liền bế Sở Khuynh Hàn lên, giao bé lại cho nhũ mẫu chăm sóc.
Đợi nhũ mẫu bế tiểu Khuynh Hàn đi rồi, Tống Như Quỳnh mới bẩm báo: "Hồi nương nương, bên Quang Tự cung của Trang phi nương nương xảy ra chuyện rồi."
Đình Nguyệt Hy đặt quyển sách trên tay sang một bên, bình tĩnh hỏi: "Chuyện gì?"
"Nương nương, sau khi Niên Thường tại rời khỏi Phượng Thiên cung của chúng ta, liền đến chỗ của Nhân phi nương nương đưa quà chúc mừng, cuối cùng mới đến chỗ Trang phi nương nương. Nô tỳ cũng không rõ Niên Thường tại ở Quang Tự cung đã nói cái gì, khiến cho Trang phi nương nương tức giận, liền phạt nàng ta quỳ ở trước cổng cung ba canh giờ."
"Niên Thường tại?" Đình Nguyệt Hy ngơ ngẩn nghiêng đầu, nàng cũng không biết trong cung có người này a, căn bản nàng cũng chẳng có tiếp đãi bọn họ, quà tặng chúc mừng đều do Tống Như Quỳnh cùng Đàn Diệp Hương phụ trách xử lí đem toàn bộ nhập kho.
"Nương nương, Niên Thường tại trước đây là Niên Tuyển thị, nàng ta xuất thân cung nữ Phượng Y cục, trước khi chúng ta nhập cung, nàng ta từng được Bệ hạ sủng ái, nhưng sau đó liền bị lạnh nhạt, cũng không rõ nguyên do." Tống Như Quỳnh cung kính nói.
Đàn Diệp Hương hơi nhíu mày lại, "Nếu bây giờ Niên Thường tại bị Trang phi nương nương xử phạt, vậy thì có ích lợi gì cho nàng ta chứ?"
"Có ích chứ!" Đình Nguyệt Hy ngược lại thư thả cầm lấy một miếng táo nhỏ lên, thích ý cười nói: "Niên Thường tại là phi tần đã mất đi sủng ái từ lâu, nay nếu như Trang phi công khai xử phạt nàng ta, thì chẳng phải đã giúp đỡ cho kế hoạch của nàng ta rồi hay sao?"
Kế hoạch?
Đàn Diệp Hương cùng Tống Như Quỳnh đồng loạt nhìn sau, sau đó lại hướng ánh mắt về phía nàng.
Đình Nguyệt Hy biết bọn họ không hiểu, lắc đầu nói: "Nếu như Trang phi công khai xử phạt Niên Thường tại, chuyện này sớm đã lan truyền khắp hậu cung rồi, đương nhiên, tin tức nhanh nhất sẽ truyền đến chỗ Thái hậu cùng Bệ hạ." Sau lại cười khẩy một tiếng: "Niên Thường tại cùng Trang phi này... làm trò cũng thật nhạt nhẽo a!"
Hết chương 107.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT