Văn Trọng Khanh là quan tư lục của Kinh Triệu phủ, nói ra thì là một chức quan không lớn không nhỏ, việc khác thì không bàn tới, nhưng tài vẽ vời viết lách đương nhiên phải biết một chút. Bức vẽ này của y không thể nói là không giống người thật, mà hoàn toàn ngược lại, ít nhất cũng giống đến bảy tám phần.
Nhưng vấn đề ở đây là, thi thể kia thoạt nhìn quá mức thê thảm, mặt mày dữ tợn đến độ cha mẹ còn không nhận ra được, Văn Trọng Khanh còn vẽ lại y hệt, bá tánh đứng xem sao có thể nhận ra nổi?
Công Tôn Trác Ngọc liếc nhìn gương mặt đáng sợ trên bức vẽ, trong lòng cảm thấy vô cùng ba chấm.
Văn Trọng Khanh còn chưa hiểu vấn đề ở đâu, vội đáp lại: “Nếu đại nhân cảm thấy còn chưa giống, hay là để thuộc hạ quay về sửa lại ạ?”
Công Tôn Trác Ngọc giơ tay ngăn lại: “Đừng, càng sửa càng phiền toái.”
Ý của hắn là muốn Văn Trọng Khanh phục hồi lại dáng vẻ còn sống của người chết, không bảo y vẽ y nguyên người ta lúc chết. Khó trách gần đây trong kinh thành lại bàn tán xôn xao là có ma, tất cả đều tại cái bức vẽ đáng sợ này của Văn Trọng Khanh dọa mà ra.
Công Tôn Trác Ngọc nhớ mang máng nha môn có phòng bếp, mọi người chỉ kịp thấy hắn rời khỏi đại đường, một lát sau quay về cầm theo một thanh củi đen xì. Văn Trọng Khanh tò mò hỏi: “Đại nhân, ngài đang định……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT