Công Tôn Trác Ngọc thầm nghĩ sao lại không được ấm ức, hắn đang ấm ức lắm luôn, cả người mềm oặt ôm Đỗ Lăng Xuân, chôn mặt dụi dụi vào cổ y như con mèo nhỏ đang làm nũng, thoạt nhìn vô cùng đáng thương.   

Cái thi thể kia quái dị như vậy, biết đâu là do có người muốn hại hắn, hắn có sống được quá đêm nay hay không còn chưa biết.

Đỗ Lăng Xuân thấy hắn im lặng mãi mà không nói gì, thầm nghĩ lẽ nào là có người chọc cho Công Tôn Trác Ngọc khó chịu. Y khẽ híp mắt, nhéo cằm hắn hỏi: “Ai chọc ngươi?”

Công Tôn Trác Ngọc ưm ửm không lên tiếng, việc này quá ư là đáng sợ, chẳng may nói ra dọa Đỗ Lăng Xuân sợ hãi thì biết làm sao.

Đỗ Lăng Xuân tức giận nói: “Nói chuyện!”

Không nói thì y biết làm thế nào giúp hắn hả giận chứ.

Công Tôn Trác Ngọc nghe vậy hơi đảo mắt, đột nhiên nhớ tới thằng nhãi xui xẻo Hồng Văn Đào kia, bèn rủ rỉ bên tai Đỗ Lăng Xuân: “Chính là cái tên đại công tử của Hồng gia, hắn không chỉ đứng trên công đường chửi ta là con rùa đen, còn nói muốn ta phải rơi đầu xuống đất. Tư công, người nhất định phải làm chủ cho ta đó.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play