Thiên hạ này chẳng bao giờ thiếu người hóng chuyện, đặc biệt là khi cái gã Hồng Văn Đào quen thói ngang ngạnh vểnh mũi lên trời, lúc nào cũng tự cho mình là quốc cữu, không ngờ sau lưng bị biết bao nhiêu người lén lút cười nhạo.

Nếu phải luận về quốc cữu, trước phải kể tới em trai ruột của Hoàng hậu, sau đến là em trai ruột của Quý phi, lúc nào lại đến lượt em trai của một quý nhân nho nhỏ cũng được tự xưng là quốc cữu. Nhưng nể mặt mũi của Hồng thị lang, mọi người cũng không dám nói gì, chỉ coi gã là kẻ ngông cuồng càn rỡ mà thôi.

Hiện giờ Hồng Văn Đào lôi tha lôi thôi bị nha dịch giải vào công đường, không ít bá tánh cũng đi tới vây xem náo nhiệt, đứng ngoài chỉ chỉ trỏ trỏ, hỏi xem cớ sao ông con nhà Hồng gia lại bị bắt.

“Chẳng lẽ là vì cưỡi ngựa trên đường mấy hôm trước?”

“Không không không, ta thấy là vì cường đoạt dân nữ thì đúng hơn.”

“Vị Kinh Triệu Doãn này quả là “tân quan nhận chức ba ngọn lửa hồng*”, đáng tiếc là không bóp nặn được Hồng gia đâu. Ta thấy chắc chỉ lát nữa là phải ngoan ngoãn thả người ngay thôi.”

*Quan chức mới lên thường làm một vài việc để giữ uy tín.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play