Giọng hắn trầm ấm, nghe ra bớt đi vài phần tùy tiện của trước đây, đột nhiên nghiêm túc lại khiến người ta khó lòng thích nghi kịp.

Đỗ Lăng Xuân buông tay bên hông, siết chặt đến đau đớn, khớp xương nhức nhối hằn lên gân xanh, sờ lên có cảm giác lành lạnh, bàn tay có chút gầy gò.

Công Tôn Trác Ngọc cầm lấy tay y, nhịp tim có chút vội vã, yên lặng tiến lên một bước, do dự thì thầm bên tai Đỗ Lăng Xuân: “Tư công……cớ sao lại tức giận?”  

Tức giận?

Đỗ Lăng Xuân nghe vậy, con ngươi khẽ co lại, thầm nghĩ lẽ nào mình đang tức giận ư. Lời của Công Tôn Trác Ngọc tựa như con dao sắc, đột nhiên đâm thủng cánh cửa sổ giấy chắn giữa hai người, khiến mọi thứ hiển hiện rõ dưới ánh mặt trời.

Đỗ Lăng Xuân bỗng chốc trở nên hốt hoảng, xoay người đi theo bản năng, lại đột ngột rơi vào ánh mắt chăm chú của Công Tôn Trác Ngọc đang nhìn y ——

Người kia có một đôi mắt đa tình, mỗi lần khẽ liếc mắt đã khiến tim người khác chệch đi vài nhịp, giờ phút này còn hàm chứa tình ý đong đầy, tựa như hoa đào rực rỡ, yêu dã quyến luyến, một khi bất cẩn rơi vào thì chẳng còn cách nào bứt ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play