Lần này Công Tôn Trác Ngọc lại không trêu chọc Tống Khê Đường nữa. Đã là người thì ai mà chẳng sợ chết, mà càng là những người truy danh trục lợi thì lại càng tiếc mạng hơn vàng. Hắn đi vào phòng, ngồi xuống cạnh bàn nói: “Tống tiên sinh đừng lo, ta chỉ tới để hỏi tiên sinh một chuyện thôi.”

Tống Khê Đường thấy không phải hung thủ, trong lòng cũng thoáng yên tâm hơn chút, miễn cưỡng ném con dao nhỏ sang một bên, đi tới bàn nói: “Trác Ngọc huynh muốn hỏi gì vậy?”

Đỗ Lăng Xuân cũng muốn nghe xem bọn họ nói cái gì, đứng yên lơ đãng liếc sang.

Công Tôn Trác Ngọc hỏi: “Hôm nay ngươi và Lãnh tiên sinh bàn công sự với quan viên Lễ Bộ ở trà lâu, có tất cả mấy người? Ngồi ở đâu?”

Tống Khê Đường ngẫm nghĩ nói: “Có sáu người, ngồi trong nhã gian ở lầu hai.”

Tuy Lễ Bộ là nơi khó đục vét, nhưng địa vị lại cao, ngoại trừ phụ trách tiếp đãi sứ thần phiên bang và lễ nghi triều đình, còn chưởng quản khoa cử của thiên hạ. Tống Khê Đường và Lãnh Vô Ngôn vốn cũng không quá thân thiết với bọn họ, chỉ là phụng lệnh Đỗ Lăng Xuân đi bàn bạc một vài chuyện bí mật mà thôi.

Lãnh Vô Ngôn vốn đang uống trà, nhưng nghe Công Tôn Trác Ngọc liên tiếp hỏi hai câu như vậy, hình như cũng đã kịp hiểu ra gì đó, dừng tay lại theo bản năng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play