Ngón tay hai người bọn họ chạm nhau, thoạt nhìn tựa như đang nắm tay. Đỗ Lăng Xuân cảm thấy lòng bàn tay của Công Tôn Trác Ngọc dường như còn nóng hơn cả chén trà, may mà chỉ trong chớp mắt người kia đã thu tay về, không đến nỗi rơi vào cảnh quá xấu hổ.
“……”
Đỗ Lăng Xuân liếc mắt nhìn Công Tôn Trác Ngọc, cố gắng xem nhẹ cảm xúc khhi nãy, đặt chén trà lên bàn: “Ngươi nghỉ tại Đông viện đi, buổi tối mở tiệc, ta dẫn ngươi đi làm quen vài người.”
Đỗ Lăng Xuân có thể đi tới vị trí hôm nay, đương nhiên không thể chỉ dựa vào một đám người giá áo túi cơm mà được. Dưới trướng y đông đảo môn hạ mưu sĩ, đắc lực nhất trong số đó chính là Tống Khê Đường và Lãnh Vô Ngôn, cả hai đều là danh sĩ đầy bụng sách lược.
Công Tôn Trác Ngọc nghe vậy ngẩn ra, thầm nghĩ Đỗ Lăng Xuân định kéo mình vào trung tâm đảng phái ư, hắn không khỏi khẽ kinh ngạc. Tuy đều là người dưới trướng, nhưng cũng phải phân cao thấp sang hèn, xa gần thân sơ, đặc biệt là những người ở địa vị cao như Đỗ Lăng Xuân.
Nói toạc móng heo là, quan viên ai mà chẳng kéo bè kết cánh, ai mà chẳng tư thu hối lộ, ai mà chẳng từng làm những việc không thể mang ra ngoài ánh sáng? Mà những việc này đều cần phải giao cho người tâm phúc làm. Nếu chẳng may gặp phải mấy kẻ có lòng dạ khác, bị đối thủ bắt được nhược điểm sẽ chẳng khác nào rước họa vào thân, thế nên việc này cần hết sức cẩn thận.
Không xem trong phim truyền hình đấy ư, để đạt được tín nhiệm của vai ác mà vai chính thường thường sẽ phải nếm mật nằm gai, ẩn náu bán mạng mấy chục năm. Trường hợp vừa hạ cánh đã đậu ngay vào trung tâm tập đoàn thế này, Công Tôn Trác Ngọc chính là người đầu tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.