Phủ đệ này dẫu chỉ là nơi ở tạm thời của Đỗ Lăng Xuân nhưng cũng đã đầy đủ đình đài lầu các, xa hoa lộng lẫy. Tỳ nữ đi trước dẫn đường, băng qua vô số hành lang khúc chiết, cuối cùng mới dừng chân trước một sân viện, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng vào: “Mời đại nhân.”
Công Tôn Trác Ngọc cõng Đỗ Lăng Xuân đi vào, sau đó cẩn thận đặt người xuống giường. Tuy người nọ đã say rượu nhưng lại không có thói khóc lóc la lối, chỉ nửa tỉnh nửa say nhắm mắt, hơi thở nặng nề.
Tỳ nữ uốn gối nói: “Xin đại nhân chờ một lát, nô tỳ đi hâm chút canh giải rượu mang tới.”
Nói xong lại liếc nhìn Công Tôn Trác Ngọc, nàng thầm nghĩ Đỗ Tư công cực kì coi trọng người này, dù nàng có ở lại đây cũng không có gì để làm, bèn im lặng lùi ra ngoài, thuận tay còn khép chặt cửa lại.
Công Tôn Trác Ngọc kinh ngạc với độ xa xỉ vô hạn của căn phòng này. Tủ sách, bàn ghế đều làm từ gỗ tử đàn thượng đẳng, sạp trải lông hồ ly trắng, đồ cổ bình hoa trên giá tất cả đều trị giá vạn lượng hoàng kim, hẳn là từ niên đại rất xưa.
Thực hâm mộ.
Thực ghen tỵ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.