Hôm nay là một đêm khó ngủ, trằn trọc không sâu, như thể bị ném xuống vực sâu, ngàn năm không ngóc đầu dậy nổi.

Cảnh trong mơ và đời thực hòa lẫn vào nhau, mọi thứ trong tầm mắt như nhòe nhoẹt hết cả, nhưng cũng lại hiện rõ mồn một.

Từng khung cảnh chớp tắt như bóng đèn kéo quân chạy dài trước mắt Chu Y Hàn khiến cô cảm thấy cổ họng tắc nghẹn lại như có người đang bóp cổ mình.

Ngay giây sau, Chu Y Hàn hoảng sợ mở bừng mắt ra.

Tất cả chỉ là mơ mà thôi.

Chu Y Hàn bị tỉnh vì lạnh.

Bây giờ cô đang ở trong phòng nghỉ của phòng trang điểm.

Đang tiết trời tháng tư ở thành phố Phong, về đêm nhiệt độ không khí hạ thấp, trong phòng trang điểm thì lại chưa bật điều hòa.

Chu Y Hàn là một ngôi sao nhỏ bé tuyến 108, không có phòng trang điểm riêng, bộ phim này là “Như thiêu như đốt”. Vốn đầu tư thấp, cũng chẳng có siêu sao tên tuổi gì, nhưng đến lúc chiếu thì lại được đón nhận nhiều lời khen ngợi.

Chu Y Hàn diễn nhân vật nữ thứ ba, là nhân vật gây sức ép rất mạnh, thế mà diễn kiểu gì lại được người xem yêu thích cực kì.

Nói đến đây, một năm trước lúc nhận vai diễn này, Chu Y Hàn cũng là vô ý thôi.

Vì nữ diễn viên định sẵn cho nhân vật này lại bỏ vai giữa chừng nên Chung Ngâm quen biết với đạo diễn mới tích cực giới thiệu cho Chu Y Hàn đến diễn thử. Được dẫn mối như thế thành ra Chu Y Hạo cũng đi tham gia thử vai, ngoài ý muốn được lọt vào mắt xanh của đạo diễn phim “Như thiêu như đốt” - Cung Tư Niên, thế là đóng vai nữ ba luôn.

Hôm nay là ngày đầu tiên “Như thiêu như đốt” khởi chiếu tại các rạp, là một trong những nhân vật chủ chốt, Chu Y Toàn cũng đến tham gia buổi công chiếu phim.

Mấy ngày gần đây Chu Y Toàn chưa ngủ được giấc trọn vẹn nào cả, hôm qua cô còn phải quay phim suốt đêm, bây giờ thì buồn ngủ không ra hình người luôn.

Trong phòng trang điểm đang có rất nhiều người, líu ra líu ríu rất là ồn ào.

Chu Y Hàn bật điện thoại lên xem giờ, 7h 01 phút. Cô ngủ được nửa tiếng, cũng tỉnh táo được phần nào.

Điện thoại vang tiếng báo tin nhắn.

Chung Ngâm: “Nhà hát lớn thành phố Phong phải không?”

Chung Ngâm: “Tớ qua liền đây!”

Chu Y Hàn: “Ừa, muah muah!”

Chu Y Hàn là người trong đoàn nên có vé cho người nhà, đường nhiên tấm vé này sẽ được để dành cho cô bạn thân Chung Ngâm.

Đợt trước Chung Ngâm bận tới bận lui việc ở tuần lễ thời trang, hồi này mới được nghỉ ngơi chút xíu. Vừa có thời gian rảnh thì việc đầu tiên là đến ủng hộ cho bạn hiền rồi.

Chung Ngâm: “À này, hôm nay cậu đã liên hệ lại với Trịnh Cảnh Thước chưa?”

Chu Y Hàn: “Chưa.”

Chung Ngâm: “Đệch!”

Chung Ngâm: “Cái tên này mất tích rồi chắc?”

Chu Y Hàn: “Chắc ngã chết đâu rồi.”

Chung Ngâm: “Há há há.”

Chung Ngâm: “Được!”

Chung Ngâm: “Để tớ nhìn thấy cái tên đó lần nữa xem, cứ phải cầm giày cao gót nện vào đầu nó mới được!”

Chu Y Hàn: “Xịn!”

Chu Y Hàn: “Cảm ơn người chị em trước nhé!”

Chung Ngâm: “Hai đứa mình còn lạ lẫm gì nữa.”

Chung Ngâm: “Không phải khách sáo gì nhá.”

Từ đêm hôm đó, Chu Y Hàn không còn liên lạc được với bạn trai Trịnh Cảnh Thước nữa.

Cứ như thể Trịnh Cảnh Thước bốc hơi khỏi thế giới này rồi vậy, kể cả khi Chu Y Hàn gửi tin hay gọi điện cho anh ta thì cũng không thấy có bất cứ phản hồi gì cả.

Chu Y Hàn không tìm thấy Trịnh Cảnh Thước bèn đơn phương gửi tin nhắn chia tay với anh ta.

Không chỉ có thế, Chu Y Hàn còn nói cứng với Trịnh Cảnh Thước rằng: “Tốt nhất là anh cứ trốn tránh cả đời vậy đi, không thì để tôi trông thấy thì anh chẳng biết mình chết thế nào đâu.”

Chu Y Hàn nhắn tin với Chung Ngâm một lúc sau thì mở Weibo ra lướt một lúc.

Mấy ngày gần đây số lượng fan hâm mộ của cô tăng lên theo từng ngày, hình như cũng là do hiệu ứng đến từ bộ phim “Như thiêu như đốt” này vậy.

Fan hâm mộ nhiều thì bình luận cũng nhiều hơn.

Dòng trạng thái mới nhất trên Weibo của Chu Y Hàn có số lượt bình luận sắp lên hơn trăm rồi, tạm thời chưa có bất cứ bình luận tiêu cực nào cả.

Lúc rảnh rỗi quá Chu Y Hàn còn thích đi lướt bình luận của cư dân mạng và tin nhắn của fan hâm mộ gửi đến. Đọc được những lời cổ vũ kia khiến tâm trạng của cô tốt hơn hẳn.

Đang lướt weibo, xung quanh Chu Y Hàn chợt có tốp năm tốp ba người xôn xao thảo luận:

“Thật đấy, Đoạn Trác Hữu đến thật mà!”

“Đúng thật nhỉ, hình như anh ấy là bạn bè với đạo diễn Cung Tư Niên, thế nên mới đến để ủng hộ.”

“Má ơi, chuyện này sao mà kín như bưng vậy! Biết thế hôm nay tôi đã ăn mặc đẹp đẽ một chút!”

“Cô có mặc đẹp nữa thì cũng có phải vị trí center đâu, hình như Điền Lê đã ra gặp đạo diễn rồi kia kìa.”

“Điền Lê đúng là, trông thì ngây thơ thật thà thế mà bên trong…”

“Đừng nói nữa, cẩn thận cô ta nghe thấy.”

Điền Lê trong câu chuyện phiếm kia là nhân vật nữ chính trong bộ phim “Như thiêu như đốt”.

“Như thiêu như đốt” là bộ phim thanh xuân vườn trường, là câu chuyện về sự cứu rỗi lẫn nhau giữa con trai của tội phạm giết người và nữ chính.

Ngoại hình của Điền Lê cực kì phù hợp với hình tượng nữ chính trong phim, như thể bộ phim này được viết ra cho riêng cô ta vậy. Nhưng cũng chẳng biết vì sao người xem lại hết sức có thành kiến với hình tượng nhân vật nữ chính, còn như vai diễn nữ ba của Chu Y Hàn thì lại tạo ấn tượng khắc sâu với người xem.

Hai ngày trước Chu Y Hàn mở đại một phần bình luận liên quan đến mình, gần như đều là khen ngợi cả:

“Nữ ba xịn khiếp, phát huy cực kì tinh tế cái gì gọi là mảnh mai như liễu, yếu ớt mềm mại.”

“Nữ ba đẹp thật đấy! Đọc giới thiệu thì đã hai mươi ba tuổi, nhưng mà bảo là vị thành niên tôi cũng tin sái cổ luôn!”

“Cả phim nhớ nhất là nữ ba đấy, lúc cô ấy chết tôi xót hết cả ruột!”

“Chu Y Hàn, là vàng thì kiểu gì cũng sẽ tỏa sáng!”

Từ hồi mười tám tuổi đến giờ, Chu Y Hàn đã đóng vai diễn viên quần chúng trong rất nhiều bộ phim truyền hình, điện ảnh, chẳng ai biết cô là ai.

Không ngờ mắt nhắm mắt mở chọn bừa bộ phim này mà cuối cùng cũng có người nhớ được tên cô.

Nhưng mà với bằng đó thời gian, năm năm, cô mới có cơ hội diễn một nhân vật nữ ba thì vẫn coi như là rất thất bại.

Chu Y Hàn nhìn bản thân mình trong gương.

Năm nay cô đã hai mươi ba tuổi, trong ngành giải trí mà nói, phụ nữ hai mươi ba tuổi đã không được gọi là trẻ nữa rồi. Nữ diễn viên mới xuất hiện cứ gọi là tầng tầng lớp lớp, có thực lực hơn cô, có chỗ dựa hơn cố, tuổi trẻ hơn cô, hết người này người khác lên đài như măng mọc sau mưa.

Đôi khi Chu Y Hàn ngẫm lại, tương lai của mình thật là xa vời. Cô không có bối cảnh, không có chỗ dựa, đầu óc cũng không phải kiểu thông minh nhanh nhạy gì.

Thành ra, khó lắm.

Đặng Thi ngồi bên cạnh chợt hỏi Chu Y Hàn: “Này, buổi tối hôm có tiệc từ thiện chúng tôi có thấy Đoạn Trác Hữu đến ấy, cậu còn nhớ không?”

Lần nữa nghe thấy tên của Đoạn Trác Hữu thực sự khiến Chu Y Hàn có cảm giác như thể cách một thế hệ.

Chu Y Hàn thật thà gật đầu: “Vẫn nhớ.”- đọc truyện trên app TYT

Nào chỉ có nhớ thôi đâu.

Đặng Thi nửa đùa nửa thật bảo: “Bắt quàng được với Đoạn Trác Hữu thì nghệ sĩ kia khéo là lên như diều gặp gió quá!”

Chu Y Hàn nghe vậy thì cười nhạt một tiếng, đồng tình: “Dám lắm chứ.”

Đặng Thi vẫn đang mơ mộng trên mây, bảo với Chu Y Hàn: “Tiểu Y Y, cậu lên đi! Điền Lê còn dám đi tìm Đoạn Trác Hữu kia kìa, cậu cũng được cơ mà!”

Chu Y Hàn khẽ cau mày: “Tôi làm sao mà bằng với người ta được?”

Đặng Thi đáp: “Dù sao thì, tôi cảm thấy trong bộ phim kia cậu thể hiện tốt hơn hẳn Điền Lê mà, không chỉ thế mà mặt mũi cậu còn đẹp hơn Điền Lê gấp vạn lần ấy!”

“Làm gì có, làm gì có.” Chu Y Hàn xua tay, không dám nhận.

Đặng Thi: “Đúng rồi, không chừng Đoạn Trác Hữu còn nhớ cậu đấy!”

Chu Y Hàn nghe vậy thì thấy tim mình hẫng một nhịp, bất giác nghĩ đến chuyện xảy ra vào đêm hôm đó.

Chuyện đêm đó ngoài bạn thân nhất là Chung Ngâm ra thì Chu Y Hàn không kể với bất kỳ ai khác.

Ngay sau đó, Đặng Thi nói thêm: “Tiểu Y Y này, không phải lần trước bạn trai cậu dẫn cậu qua gặp Đoạn Trác Hữu rồi đó sao, hai người cũng coi như là có quen biết mà.”

Chu Y Hàn thở dài một hơi, khẽ đáp: “Ừ.”

Đặng Thi ra hiệu với Chu Y Hàn: “Đi đi! Qua lượn vài vòng trước mặt Đoạn Trác Vũ, cho người ta nhớ mặt!”

Chu Y Hàn đang định lắc đầu bảo không muốn thì chợt có tiếng con gái vang lên từ sau lưng: “Ô, nhìn không ra đấy, Chu Y Hàn chị thế mà cũng muốn ôm đùi Đoàn Trác Hữu cơ à?”

Người nói chính là Điền Lê.

Chu Y Hàn quay ra nhìn Điền Lê một cái, chẳng biết cô ta đứng sau lưng mình từ bao giờ.

Năm nay Điền Lên vừa tròn hai mươi tuổi, khuôn mặt trắng nõn như trứng gà bóc. Bề ngoài trông rất giống một cô thỏ con cần người bảo vệ che chở, mắt to tròn đen láy, nhìn sao cũng thấy đáng yêu.

Nhưng chẳng biết vì sao mà từ khi Chu Y Hàn vào đoàn phim thì Điền Lê với cô đã xung khắc với nhau rồi.

Trong phim “Như thiêu như đốt”, Chu Y Hàn và Điền Lê cũng coi như là tình địch. Theo nội dung phim, Chu Y Hàn thầm mến nam chính nhưng cứ giữ im lặng mà không bày tỏ, cuối cùng chắn một dao thay cho nam chính, trở thành nỗi tiếc nuối trong lòng nam chính. Nhưng nam chính chỉ có cảm giác anh trai - em gái với nhân vật của Chu Y Hàn mà thôi, không có tình yêu nam nữ gì cả.

Điền Lê mặt mày tươi cười, đi ra chỗ Chu Y Hàn, ngồi xuống cạnh cô, cố ý nói to: “Chị Y Hàn này, chị quen Đoạn Trác Hữu thật ạ!”

Nữ chính Điền Lê đi vào phòng trang điểm phổ thông đã đủ để người khác chú ý rồi, giờ cô ta lại còn cố tình cao giọng thế nữa. Chớp mắt, tất cả mọi người đều tò mò nhìn Chu Y Hàn.

Chu Y Hàn không tỏ vẻ gì đặc biệt, đáp: “Không hẳn là quen biết, nhưng có gặp mặt rồi.”

“Siêu quá, nghe nói Đoạn Trác Hữu hiếm lắm mới gặp mặt người lạ đó!” Điền Lê tỏ vẻ lấy lòng: “Chị Y Hàn, có phải chị giấu giếm gì bọn em không đó!”

Chu Y Hàn khẽ nhíu mày: “Tôi có gì mà phải giấu giếm mấy người? Với cả đây cũng là chuyện riêng của tôi.”

Điền Lê cười: “Ghen tị với chị quá, quen được cả người có tiếng như thế, haizz, em muốn gặp mặt một lần mà chẳng được.”

Mới rồi cô ta đi gõ cửa phòng nghỉ của Đoạn Trắc Vũ mà bị cho đứng ở ngoài, dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Chu Y Hàn chẳng buồn nói chuyện với Điền Lê, cô lấy đồ trong túi ra chuẩn bị dặm lại phấn.

Nhân viên trường quay đã đến thúc giục rồi, bảo mọi người chuẩn bị sắp đến giờ lên sân khấu.

Chu Y Hàn toàn tự mình trang điểm, hôm nay còn cô còn cố tình dùng bút kẻ mắt chấm một nốt ruồi lệ chí ở cuối đuôi mắt, dùng bút kẻ mày tán nhẹ, trông vô cùng tự nhiên mà lại rung động lòng người. Mặc dù không có thợ trang điểm riêng nhưng ai ai cũng xuýt xoa kỹ thuật trang điểm của cô, trong đoàn làm phim, lúc không có việc gì làm thì Chu Y Hàn sẽ hỗ trợ mọi người trang điểm, rất chi là có cảm giác thành tựu.

Điền Lê nhìn nốt ruồi tự vẽ ở khóe mắt Chu Y Hàn, chợt lên tiếng hỏi: “Chị Y Hàn ơi, có chuyện em cứ muốn hỏi chị nhưng hỏi rồi chị lại giận.”

Chu Y Hàn đang dặm phấn, nghe vậy đáp: “Thế thì đừng hỏi.”

“Nhưng mà em tò mò lắm nhé, mũi của chị là thật hay giả vậy?” Điền Lê tỏ vẻ ngây thơ vô tội.

Chu Y Hàn quay ra cười nhìn Điền Lê: “Sao đây? Cô định sửa mũi à? Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho không?”

Điền Lê bĩu môi: “Không thèm không thèm, em đâu có lớn gan như chị, nghe nói sau một thời gian phải sửa lại cả cái mũi ấy. "

“Vậy à? Chuyện liên quan gì đến tôi?” Chu Y Hàn nói xong thì đẩy ghế ra, đứng lên rời đi.

Từ trường giữa phụ nữ với nhau rất là kì lạ, dù rằng Điền Lê lúc nào cũng tủm tỉm nói chuyện nhưng Chu Y Hàn cứ cảm thấy cô ta là một bông Bạch Liên Hoa nở rộ.

Thực ra Chu Y Hàn cũng bội phục Điền Lê, còn trẻ mà đã có nhận thức và tu luyện được như thế rồi, biết đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.

Nếu là Chu Y Hàn của ba năm trước thì cô vẫn còn là kiểu người bị đạo diễn quát nạt cũng chỉ biết rúc trong nhà mình khóc thầm.

Trong giới được mấy năm, thực ra Chu Y Hàn đã thay đổi rất nhiều, bởi vì thấy quá nhiều, tiếp xúc quá nhiều, tự nhiên tâm tính cũng từ đó mà nảy sinh thay đổi.

Đôi khi ngẫm lại, bây giờ những người có thể đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp trong ngành giải trí này thực sự là có bản lĩnh gì đó.

Còn như cô, là vô năng thật.

***

Buổi lễ chiếu phim chính thức tối nay cũng có thể nói là quy tụ dàn sao, vì đạo diễn Cung Tư Niên là con nhà nòi nổi tiếng trong giới nên bộ phim này cũng khá được chú ý. Có rất nhiều ngôi sao đại diện cho các thương hiệu nổi tiếng xuất hiện, chủ yếu là để tạo khí thế cho buổi ra mắt phim của Cung Tư Niên.

Phóng viên truyền thông cũng đến rất đông, trong đó còn có mấy nhà rất có tiếng tăm.

Lúc Cung Tư Niên quay bộ phim “Như thiêu như đốt” đã đặc biệt chỉ chọn người mới, rõ ràng là không sợ ảnh hưởng doanh thu bán vé chút nào.

Dù sao, Cung Tư Niên năm nay mới ba mươi tuổi, phong độ khí khái, dáng cao 1m8, trông rất nổi bất trong số các ngôi sao nam.

Chu Y Hàn đứng trong cánh gà, được chốc thì để ý thích Đoạn Trác Hữu ngồi ở hàng ghế đầu tiên phía dưới.

Ngày đó Chu Y Hàn có nói với Đoạn Trác Hữu là có duyên thì sẽ gặp lại, cũng chỉ nói mỗi câu thế thôi. Dù sao thân phận của hai người cũng cách biệt quá, gặp lại thì cũng giống như cách xa nhau vạn dặm vậy thôi.

Nhưng Chu Y Hàn lại không ngờ rằng, duyên phận lại đến nhanh như thế.

Cũng giống như lần trước khi Chu Y Hàn thấy Đoạn Trác Hữu ở buổi tiệc từ thiện, không hiểu sao ở anh có cảm giác rất ngông cuồng không chịu bó buộc, rõ ràng không phải là nhân vật chính nhưng lại rất hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu giới thiệu qua thì Chu Y Hàn và mọi người trong đoàn cùng bước lên sân khấu.

Vì Chu Y Hàn không phải là nhân vật chính, cũng chẳng có mấy tiếng tăm nên ngoài việc cầm micro tự giới thiệu bản thân ra thì nửa tiếng tiếp theo của chương trình, cơ bản là cô không có cơ hội gì để lên tiếng.

Dù sao cũng là ngồi không, Chu Y Hàn bèn trắng trợn ngồi đó ngắm Đoạn Trác Hữu ngồi dưới sân khấu.

Đoạn Trác Hữu bấy giờ không nhìn lên sân khấu mà đang nói chuyện với Cung Tư Niên. Cũng không biết Cung Tư Niên đang nói gì với Đoạn Trác Hữu, anh thì chỉ cúi đầu nghe anh ấy nói chuyện, biểu tình rất hững hờ.

Trước đó trong phòng trang điểm, Chu Y Hàn nghe nói Đoạn Trác Hữu đến là để cổ vũ cho đạo diễn Cung Tư Niên.

Đúng lúc người dẫn chương trình nhắc đến đạo diễn Cung Tư Niên, Cung Tư Niên bèn cầm micro đáp lời: “Nói đến đây, xin cảm ơn người anh em ngồi cạnh tôi đây trước đó đã ủng hộ tôi. Nếu không phải có cậu ta rót vốn thì khéo tôi không hoàn tất được bộ phim này.”

Theo lời nói của Cung Tư Niên, máy quay cũng chuyển hướng về phía Đoạn Trác Hữu ngồi bên cạnh anh ấy.

Đoạn Trác Hữu ngẩng đầu, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, coi như cũng là giữ thể diện cho Cung Tư Niên.

Thế là chẳng kịp chuẩn bị, Chu Y Hàn chạm phải ánh mắt của Đoạn Trác Hữu.

Chỉ trong chớp nhoáng vậy thôi mà Chu Y Hàn cảm giác như tim mình hẫng mấy nhịp liền, cô cứng đầu không chuyển tầm nhìn đi, vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh như không. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Hai người mắt đối mắt nhau được một lúc, sau cùng thì Đặng Thi đứng bên cạnh huých tay Chu Y Hàn một cái, nhỏ giọng hỏi: “Có phải ông trùm đang nhìn cậu không đó?”

Bấy giờ Chu Y Hàn mới suôn sẻ chuyển tầm nhìn đi, nhỏ giọng đáp: “Cũng có thể là đang nhìn Điền Lê.”

Đặng Thi nhìn Điền Lê đang đứng ở vị trí chính giữa thì khinh thường xùy một tiếng.

Thực ra Đặng Thi cũng rất ghét Điền Lê. Đặng Thi đóng vai nữ hai trong phim. Có rất nhiều cảnh diễn tranh chấp với Điền Lê. Nhưng ở chung một thời gian dài thì Đặng Thi phát hiện ra Điền Lê là kiểu người trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu.

Chu Y Hàn buồn bực ngán ngẩm đứng trên sân khấu, quét mắt nhìn dưới sân khấu một vòng thì trông thấy Chung Ngâm.

Chung Ngâm ngồi hàng ghế thứ bảy, tám gì đó, cô vẫy tay với Chu Y Hàn.

Chu Y Hàn kín đáo nheo mắt bắn cho cô một cái wink.

Cuối cùng cũng đến lúc người dẫn chương trình kết thúc phần mở đầu, chuẩn bị chính thức chiếu phim. Chu Y Hàn và mọi người cùng xuống sân khấu.

Hai hàng đầu tiên đều dành cho các nhân vật chính trong buổi ra mắt, Chu Y Hàn thì sẽ ngồi hàng ghế đằng sau. Nhưng ngay lúc Chu Y Hàn chuẩn bị đi xuống hàng thứ hai thì đạo diễn Cung Tư Niên chợt vẫy tay với cô, bảo: “Tiểu Hàn, qua đây ngồi.”

Gần như là lúc đạo diễn Cung Tư Niên vừa dứt lời, Điền Lê là nữ chính lập tức mặt nặng mày nhẹ.

Là nhân vật nữ chính trong phim, Điền Lê có cảm giác nguy cơ rất rõ. Dù rằng kỹ thuật diễn của cô ta không đến nỗi nào nhưng vì thiết kế nội dung biên kịch yêu cầu mà rất nhiều người móc mỉa nữ chính là quá kiêu căng, ngạo mạn. Kết quả là mấy nay có rất nhiều người qua đường chạy đến weibo của cô ta bình luận mắng chửi. Đổ hết khó chịu lên đầu diễn viên là cô ta đây.

Đương nhiên Điền Lê nhạy bén phát giác rằng trong phim này Chu Y Hàn nổi bật hơn cô ta rất nhiều.

Chu Y Hàn nghe vậy thì nhón mũi giày cao gót cẩn thận từng tí một đi lên hàng ghế thứ nhất.

Lại chẳng thể ngờ rằng, lúc cô đi ngang qua chỗ Đoạn Trác Hữu thì tự dưng bị người ta duỗi chân ngáng đường.

Chỉ trong chớp mắt, Chu Y Hàn không kịp chuẩn bị mà va vào lồng ngực Đoạn Trác Hữu, ngã ngồi trên đùi anh.

Lòng cô thầm thấy bất đắc dĩ, biết chắc rằng mình sẽ bị hiểu lầm.

Quả nhiên, ngẩng đầu lên là đã gặp đôi mắt như cười như không của Đoạn Trác Hữu.

Bởi vì tham gia sự kiện như này nên Chu Y Hàn mặc lễ phục, chân đi đôi giày cao 10 cm. Đi đường cũng bước không vững lắm, chứ đừng nói chuyện đang đi thì bị người ta cố tình ngáng chân mà ngã vào lòng Đoạn Trác Hữu, chốc lát chưa đứng lên ngay được.

Một tay Đoàn Trác Hữu chống cằm, không có ý đỡ lấy cô, cũng không nói chuyện, chỉ tỏ vẻ đang xem kịch hay.

Chu Y Hàn nghĩ thầm: Có người đẩy em!

Nhưng cũng không tiện giải thích.

Có một khúc nhạc đệm như thế, Chu Y Hàn đã trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn trong toàn trường.

Có mấy người không biết chuyện thì đã bắt đầu rủa thầm Chu Y Hàn trong lòng: Cái con bé này cũng thủ đoạn lắm, trước mặt bao nhiêu người mà lại dám làm ra chuyện như thế này?!

Chu Y Hàn chịu đựng cảm giác bất đắc dĩ, khe khẽ nói tiếng xin lỗi với Đoạn Trác Vũ: “Tôi xin lỗi, không phải tôi cố ý.”

Không ngỡ Đoạn Trác Hữu lại tự dưng quàng tay ôm eo Chu Y Hàn, nói với chất giọng lười nhác mà chỉ mình cô nghe thấy: “Hôm nay lại sà vào lòng tôi thế à?”


App TYT & Euphoria Team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play