Bốn mắt nhìn nhau, Chu Y Hàn nghĩ lại: Người này có tật xấu gì, nhìn anh tuấn tú như vậy mà.

Trong giới giải trí Chu Y Hàn đã gặp qua không ít ngôi sao nam hạng A, nhưng chưa gặp ai giống như Đoạn Trác Hữu không chỉ đẹp trai mà còn khí chất.

Đoạn Trác Hữu hơi cúi người đứng trước mặt Chu Y Hàn, giống như con thú săn mồi đứng trước con mồi.

Chu Y Hàn có chút khẩn trương, hồi hộp nhưng thật ra trong lòng lại nổi lên cảm giác lâng lâng, tê dại.

Đột nhiên cô rất muốn biết, mục đích những lời nói của Đoạn Trác Hữu là gì.

“Anh Đoạn, vậy anh muốn em cảm ơn như thế nào?” Cô vừa nói vừa vươn hai tay ra ôm lấy cổ Đoạn Trác Hữu.

Từ lâu Chu Y Hàn đã muốn thử qua tư thế này, trong các bộ phim thần tượng, nữ chính luôn ôm cổ nam chính như thế này, cảm giác vô cùng thân mật.

Bầu không khí giữa hai người lúc này cũng không tính là quá xấu hổ, Chu Y Hàn thật sự xem mình giống như nữ chính, hơi thở bá đạo của Đoạn Trác Hữu bao bọc lấy người cô, trong không khí tràn ngập hơi thở quyến rũ của anh.

Càng đến gần cảm giác tê dại càng lan truyền nhanh từ tim đến chân tay và toàn bộ cơ thể của cô.

Đúng lúc này, Đoạn Trác Hữu giữ lấy sau gáy của cô, đẩy cô ngã lên sofa.

Chu Y Hàn đang lúng túng, lại nghe Đoạn Hữu Trác nói: “Để tôi bảo người đưa cô về.”

“Anh Đoạn, anh không cần em giúp anh tắm sao?”

“Cô rất muốn?”

Chu Y Hàn: “......”

Không phải là rất muốn.

Khí thế không thể thua: “Nhưng mà, anh Đoạn, em còn chưa cảm ơn anh.”

Đoạn Trác Hữu có chút mất kiên nhẫn nói: “Chu Y Hàn.”

“Dạ?” Chu Y Hàn ngồi trên sofa, ngước nhìn Đoạn Trác Hữu đứng bên cạnh. Đột nhiên tim cô bị lỡ mất một nhịp, Đoạn Trác Hữu cúi người mang theo hơi thở bá đạo đến gần, cô vô thức hoảng sợ muốn trốn tránh.

“Cô thực sự dám sao?” Đoạn Trác Hữu khàn giọng nói, anh đặt một chân giữa hai chân Chu Y Hàn, lòng bàn tay không bị thương dính chặt vào chiếc váy xếp ly của cô.

Ban đầu Chu Y Hàn còn cố ý giả vờ, nhưng khi tay của Đoạn Trác Hữu bắt đầu làm loạn thì cô không thể bình tĩnh được nữa vội đưa hai tay chống trước ngực của anh, không dám để anh tiến lại gần.

“Đừng!”

“Sợ rồi?”

Chu Y Hàn nuốt nước miếng, thành thật gật đầu.

Nhưng Đoạn Trác Hữu không để ý đến biểu cảm của cô, tiếp tục tiến lại gần Chu Y Hàn, anh giống như con dã thú đi săn đêm, muốn ăn tươi nuốt sống cô vào bụng.

Trong tình thế cấp bách, Chu Y Hàn nắm chặt tay, đấm mạnh vào ngực anh hét lớn: “Đoạn Trác Hữu! Đừng!”

Cổ áo Đoạn Trác Hữu hơi mở ra, ánh mắt mang theo ý cười nhìn vào mắt Chu Y Hàn, giọng điệu nhẹ đi vài phần: “Đồ nhát gan.”

Chu Y Hàn gần như là bỏ chạy, cô đẩy Đoạn Trác Hựu ra, lao nhanh ra khỏi cửa.

Thẳng thắn mà nói, cô thật sự rất nhát gan.

Đoạn Trác Hữu không đuổi theo cô, anh dựa vào sô pha, lồng ngực phập phồng, dục vọng trong mắt vẫn chưa thể tan hết.

Anh đưa tay lên nhìn miếng băng gạt quấn quanh lòng bàn tay, lông mày nhíu lại đầy suy tư.

*****

Từ khách sạn Phong Châu bước ra, Chu Y Hàn giống như cô bé lọ lem vội vàng bỏ chạy khỏi hoàng cung bước lên cỗ xe ngựa vì sợ đến lúc đồng hồ điểm mười hai giờ mọi thứ sẽ biến mất.

Trái tim cô đập loạn nhịp, trong lòng nổi lên một cảm giác kỳ lạ không thể diễn tả thành lời, điều mà trước đây cô chưa từng trải qua.

Chu Y Hàn không hiểu cảm giác này là gì, nhưng giây tiếp theo trong lòng cô lại thoáng hiện lên cảm giác mất mát.

“Cô Chu!” Có người đứng chặn cô lại.

Tài xế của Đoạn Trác Hữu.

Người tài xế nói với Chu Y Hàn: “Anh Đoạn bảo tôi đưa cô về.”

“Không cần.” Chu Y Hàn vội vàng nói.

Người tài xế tỏ vẻ khó xử: “Cô Chu, xin đừng làm khó những người như chúng tôi.”

Để kiếm sống, đi xin ăn cũng không dễ dàng gì.

Chu Y Hàn cũng không kỳ kèo nữa mà ngồi lên xe Đoạn Trác Hữu.

Quang cảnh đường phố **.

Trên đường trở về, Chu Y Hàn ngồi ở ghế sau xe, trên tay cầm một hộp quà nhỏ bằng nhung.

Người tài xế đã đưa nó cho cô, nói rằng anh Đoạn gửi cho cô.

Chu Y Hàn mở hộp quà bằng nhung ra xem, bên trong là một đôi bông tai tinh xảo.

Đôi bông tai có hình vỏ sò màu sắc tự nhiên, bên ngoài được khảm pha lê. Dưới ánh sáng, những tinh thể pha lê tạo ra những ánh sáng lấp lánh giống như Bắc cực quang, vô cùng xinh đẹp.

Rất lâu sau này, Chu Y Hàn mới biết được đôi bông tai này có tên là Thần hộ mệnh của Bắc cực quang.

*****

Ngày hôm sau, Chu Y Hàn phát hiện được tin tức cô đi khách sạn đã lên hot search.

Trên hot search hiển thị rất nhiều tin tức về ba chữ #Chu Y Hàn#, tay cô run run làm cho điện thoại di động suýt chút nữa là đập vào mặt mình.

Quả nhiên, tối hôm qua lúc cô và Đoạn Trác Hữu cùng đi vào khách sạn Phong Châu thì đã bị người ta chụp lén.

Tiêu đề cũng thật là nổi bật, rất phù hợp với đặc điểm của những tay săn ảnh:《Nghi ngờ Đoạn Trác Hữu và bạn gái Chu Y Hàn cùng nhau đi khách sạn, một đêm xuân》

【Ai có thể nói cho tôi biết Chu Y Hàn là ai?】

【Tuyến 108 nào mua hot search?】

【Chu Y Hàn là ai?】

【Gần đây có đóng một nhân vật nhỏ trong《Như thiêu như đốt》】

Mặc dù có một số người lên hot search, nhưng họ vẫn là những người qua đường.

Chu Y Hàn còn nghĩ rằng cô đang bị hack, nhưng có vẻ như cô đã nghĩ quá nhiều. Sau cùng thậm chí cư dân mạng còn không biết cô là ai.

Hôm nay Chung Ngâm không đi làm, cùng Chu Y Hàn ở nhà nằm trên sô pha, hỏi cô: “Cuối cùng hiện tại là tình huống gì?”

Chu Y Hàn hai tay ôm đầu gối, ánh mắt nghi hoặc nhìn Chung Ngâm hỏi: “Cậu nói xem, Đoạn Trác Hữu đang suy nghĩ như thế nào?”

Chung Ngâm nhíu mày: “Tớ vẫn giữ nguyên ý kiến trước đây, chắc là Đoạn Trác Hữu có hứng thú với cậu.”

Chu Y Hàn bình tĩnh nói: “Chuyện này không thể nào.”

Cô không phải là nữ chính trong chuyện cổ tích, cô biết trên người cô có những gì. Cô và Đoạn Trác Hữu như hai đường thẳng song song, chưa bao giờ có bất kỳ một giao điểm nào, cô không tin trên thế giới này có tình yêu từ cái nhìn đầu tiên. Ngày đó, cô bị ngất xỉu nên được đưa đến phòng của Đoạn Trác Hữu, còn mang theo một đôi mắt gấu trúc to tướng trên mặt, nói cô đẹp như thiên thần là điều không thể.

Cho nên Đoạn Trác Hữu đã giúp cô ba lần, anh thực sự có hứng thú với cô sao?

Chung Ngâm nói: “Có lẽ khẩu vị của ông trùm khác người thường?”

“Chuyện này không thể nào.”

“Ông trùm không có ngốc.”

“Dù sao đi nữa, đây không phải là kết quả cậu muốn?”

“Cũng phải.”

Không phải lúc đầu Chu Y Hàn muốn trèo lên cành cao là Đoạn Trác Hữu sao? Bây giờ cô chắc cũng coi như là làm được rồi.

Nhưng điều này đơn giản hơn nhiều so với những gì Chu Y Hàn mong đợi. Đơn giản đến mức khiến cô cảm thấy không chân thực.

Đang suy nghĩ, bổng chuông cửa vang lên.

Chung Ngâm hỏi: “Ai đấy?”

Chu Y Hàn lắc đầu: “Tớ không biết.”

Cô đứng dậy đi ra mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Chu Y Hàn giật mình khi nhìn thấy người đang đứng bên ngoài.

Một người phụ nữ cao gầy, đeo kính râm, đội mũ lưỡi trai, dùng khăn quấn chặt người không một khe hở.

“Xin hỏi, cô tìm ai?” Chu Y Hàn hỏi.

Nghe vậy người phụ nữ tháo kính râm xuống và nói: “Tôi là Bối An Kỳ.”- đọc truyện trên app TYT

Chu Y Hàn không khỏi kinh ngạc: “Bối, Bối An Kỳ?”

Ở trong nước, Bối An Kỳ là một ngôi sao nữ nổi tiếng. Cô ấy trở thành diễn viên hạng A nhờ đóng bộ phim cung đấu và là một nhân vật hình mẫu trong ngành điện ảnh.

Đương nhiên, Chu Y Hàn cũng theo dõi bộ phim cung đấu kia, không chỉ theo dõi mà còn thường xuyên bắt chước diễn xuất của Bối An Kỳ.

Bối An Kỳ đứng ở ngoài của, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Chu Y Hàn: “Cô chính là Chu Y Hàn?”

Chu Y Hàn gật đầu: “Đúng vậy.”

Bối An Kỳ nói: “Tôi có thể nói chuyện với cô không?”

Mặc dù không biết đối phương muốn nói chuyện gì với mình, nhưng cô vẫn mời cô ấy vào phòng. Hiếm khi có một ngôi sao lớn như vậy đến tìm cô, điều đầu tiên cô nghĩ đến là bị một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống đập vào đầu.

Bối An Kỳ lịch sự gật đầu và tháo khẩu trang khi bước vào trong phòng.

Khi Chung Ngâm nhìn thấy Bối An Kỳ thì cô ấy sửng sốt, ngây người không tin vào mắt mình: “Trời ơi, Bối An Kỳ?”

Sau khi nhìn thấy Chung Ngâm, Bối An Kỳ quay sang hỏi Chu Y Hàn: “Bạn của cô? Chúng ta nói chuyện có tiện không?”

Chu Y Hàn nói: “Không sao, đây là bạn thân của tôi, không phải người ngoài.”

Chung Ngâm nhìn thấy cảnh này, vội vàng nói: “Hai người cứ tự nhiên, tôi còn có việc cần đến thư phòng để xử lý.”

Bối An Kỳ gật đầu.

Bối An Kỳ bỏ mũ, tháo mắt kính, cả người tỏa ánh hào quang. Mái tóc dài gợn sóng bọc trong chiếc khăn choàng cổ, trên người khoác chiếc áo dệt kim mỏng, phía dưới là quần ống rộng, cộng với một đôi giày cao gót mười phân.

Đối lập với cô ấy, trên người Chu Y Hàn đang mặc một bộ đồ ngủ màu hồng nhỏ nhắn đặc biệt dễ thương.

Chu Y Hàn vội vàng mời Bối An Kỳ ngồi xuống và nói: “Mời ngồi, cô có muốn uống gì không?”

Bối An Kỳ đi đến ghế sô pha ngồi xuống, lắc đầu: “Không cần.”

Chu Y Hàn và Chung Ngâm thuê một căn nhà rộng hơn một trăm mét vuông, gồm ba phòng ngủ và một phòng khách, phòng khách xem chừng cũng khá rộng rãi.

Nhưng không hiểu vì sao, sau khi Bối An Kỳ ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách, cả không gian dường như trở nên chật chội hơn nhiều.

Bối An Kỳ nhìn đánh giá phòng khách một chút, sau đó quay sang nhìn Chu Y Hàn.

Chu Y Hàn không hiểu sao khi bị đôi mắt anh đào của Bối An Kỳ nhìn trong lòng cô trở nên lo lắng, có chút hồi hộp.

Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi có thể gọi chị là chị Bối được không?”

Bối An Kỳ cười nhẹ nhàng nói: “Xét về tuổi tác, tôi cũng không còn nhỏ nữa, làm chị cũng được rồi.”

“Vậy tôi sẽ gọi chị là chị Bối.” Chu Y Hàn không dấu được sự hưng phấn trên gương mặt: “Chị Bối, không biết chị muốn nói chuyện gì với tôi?”

Ngay lúc này, Chu Y Hàn còn ngây thơ tưởng rằng đối phương đột nhiên đến cửa là có kịch bản muốn tìm cô hợp tác. Cô cảm thấy bản thân vô cùng vinh dự khi được Bối An Kỳ nổi tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình đích thân đến nhà.

Nhưng Bối An Kỳ lại nói: “Cô Chu, thủ đoạn của cô cũng thật lợi hại.”

Khi vừa nghe thấy những lời này, nụ cười trên mặt Chu Y Hàn liền đông cứng lại.

Bối An Kỳ nói: “Theo như tôi biết, cô là người phụ nữ đầu tiên tiếp xúc với anh Trác Hữu mà tin tức được đưa lên truyền thông.”
( truyện đăng trên app TᎽT )
Chu Y Hàn cũng không phải kẻ ngốc, vừa nghe những lời này liền biết hôm nay đối phương đến nhà chỉ sợ là không có ý tốt.

Nhưng thật không ngờ rằng những chuyện bé như hạt vừng lại có thể khiến một ngôi sao hàng đầu như Bối An Kỳ phải đích thân ghé thăm.

Bối An Kỳ bắt chéo chân, hơi nghiêng người về trước và nói với Chu Y Hàn: “Hôm nay tôi tới đây cũng không có việc gì quan trọng, chỉ hi vọng, cô có thể tránh xa anh Đoạn Trác Hữu một chút.”

“Dựa vào cái gì?” Chu Y Hàn vô thức hỏi ngược lại.

Nghe vậy Bối An Kỳ khinh thường lắc đầu: “Cô nghĩ mình xinh đẹp sao? Hay cô nghĩ cô thật sự có thể bám vào Đoạn Trác Hữu?”

“Xin lỗi, cô nghĩ nhiều rồi.”

Bối An Kỳ cười khẽ: “Thành thật mà nói, những thủ đoạn như của cô tôi đã thấy quá nhiều rồi!”

“Chị Bối ngược lại có thể nói cho tôi biết, tôi đã dùng thủ đoạn gì?”

“Tôi đã nghe nói từ lâu, cô là tự đi đến phòng của anh Trác Hữu.”

Chu Y Hàn hơi nhướng mày: “Chị nghe ai nói?”

“Cô không cần quan tâm tôi nghe ai nói. Chỉ cần nói cho tôi biết cô có phải là người ngủ hay không?”

Chu Y Hàn vẻ mặt tò mò hỏi: “Chị Bối Bối, nghe nói chị nhận được vai nữ chính trong phim cung đấu là bởi vì chị ngủ với nhà sản xuất phải không?”

“Chu Y Hàn! Cô giữ miệng sạch sẽ một chút!”

“Tôi thấy chị rất có kinh nghiệm.” Nếu khách đến thăm đã không có ý tốt vậy thì Chu Y Hàn cũng không tươi cười thiện chí mà tiếp đón, cô đáp lại bằng một nụ cười khinh thường: “Thành thật mà nói, hành động hôm nay của chị làm tôi rất ngạc nhiên.”

Nhưng Bối An Kỳ lại thành thật hỏi cô: “Tại sao cô lại ngạc nhiên như vậy?”

Chu Y Hàn nhịn cười nói: “Vì chút chuyện nhỏ này mà cần chị Bối phải tự mình tìm đến cửa sao? Chị không sợ tôi ghi âm lại lời nói của chị sao? Hiện tại không sợ tôi đánh chị sao?”

“Cô dám!” Bối An Kỳ cười lạnh một tiếng: “Cô có biết từ giờ trở đi, cô sẽ bị toàn bộ làng giải trí căm ghét, sau này sẽ không có ai dám mời cô đóng phim. Bối An Kỳ tôi nói được làm được!”

Chu Y Hàn bình tĩnh nói: “Chị chắc chắn chứ?”

Gương mặt Bối An Kỳ hung dữ, nghiến răng nói: “Nếu không tin, cô cứ thử xem.”

“Được, chúng ta hãy cùng thử xem.” Chu Y Hàn ngẩng đầu, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ bướng bỉnh. Xét về khí thế, cô không có thua Bối An Kỳ chút nào.


App TYT & Euphoria Team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play