Trong một tuần không có công việc, Chu Y Hàn cảm giác bản thân như thiên nga bị chặt mất đôi cánh hoàn toàn, không thể bay đi đâu được.
Cô cũng không quá lo lắng, tranh thủ mấy ngày nay có thể ở nhà, chăm sóc vết thương ở chân một chút. Thay đổi suy nghĩ lạc quan hơn, sau ít nhất một tuần beauty sleep*, vết thương ở chân mới hoàn toàn lành.
*美容觉 (beauty sleep) từ 10h đêm đến 2h sáng hôm sau. Lúc này là lúc quá trình trao đổi chất diễn ra mạnh mẽ nhất, cũng là lúc điều chỉnh bên trong cơ thể tốt nhất nên chúng ta phải trân trọng khoảng thời gian này và không nên thức khuya.
Làm một nghệ sĩ tuyến 108 tuy rằng không kiếm tiền, nhưng Chu Y Hàn có tính ăn uống đạm bạc*, ít nhiều cũng tiết kiệm được một chút trong mấy năm nay, không đến mức vì một tuần ngưng hoạt động mà cảm thấy lo lắng.
*mô tả cuộc sống giản dị.
Nhưng có câu hoàng đế không vội thái giám vội, Chu Y Hàn không vội, nhưng bạn thân Chung Ngâm lại rất sốt ruột.
Chu Y Hàn thuê chung nhà với Chung Ngâm. Mấy ngày nay, Chung Ngâm thấy Chu Y Hàn ngày nào cũng ngủ như heo, cả người cũng lôi thôi lếch thếch, cuối cùng cũng không nhịn được, đẩy cửa phòng ngủ của cô ra, kéo Chu Y Hàn lên.
“Đi! Chúng ta đi tìm cái người Đoạn Trác Hữu kia!” Vẻ mặt Chung Ngâm tức giận bất bình.
Chu Y Hàn đeo bịt mắt, mái tóc dài bù xù, vẻ mặt mơ màng buồn ngủ: “A Ngâm, tớ buồn ngủ quá, đừng làm ồn, được không?”
Chung Ngâm nhíu mày: “Tại sao cậu lại ngủ được vậy? Cậu còn không có công việc!”
Chu Y Hàn tháo bịt mắt xuống, híp mắt: “Có thể ngày mai sẽ có công việc.”
“Cậu thật sự rất lạc quan!”
Chung Ngâm khoanh tay, dứt khoát ngồi ở trước giường của Chu Y Hàn, thúc giục cô: “Không phải cậu biết phòng ở của Đoạn Trác Hữu sao? Đi tìm anh ta ngay bây giờ.”
“Tìm anh ta làm gì?”
“Là anh ta hại cậu mất việc! Cậu nên đi hỏi ràng đi!”
Chu Y Hàn nghe vậy lại chui vào trong chăn, vẻ mặt bình tĩnh nói: “A Ngâm, cậu có cảm thấy tớ ở trước mặt Đoạn Trác Hữu giống như một trò cười không?”
“Hả?”
“May tớ nghĩ tớ ít nhiều có hơi khác người một chút trước mặt anh ta, nhưng người ta quay mặt lại, lại khiến cho tớ thất nghiệp. Chuyện này rõ ràng là Đoạn Trác Hữu đang cảnh cáo tớ, không cần tự mình ảo tưởng.”
Chung Ngâm trầm mặc một chút sau khi nghe vậy, vì thế hỏi Chu Y Hàn: “Vậy bây giờ cậu tính làm gì?”
“Thuyền đi thẳng tới cầu là chuyện đương nhiên*.” Chu Y Hàn bình tĩnh nói: “Ban đầu tớ với loại người như anh ta không có liên quan gì với nhau, đoán chừng sau này cũng không có liên quan gì. Sau thời gian dài, người ta cũng đã quên đi chuyện này.”
*船到桥头自然直 Mọi chuyện đều có cách xoay chuyển.
Bây giờ đã không còn buồn ngủ, Chu Y Hàn cũng rời giường.
Ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào, căn phòng màu hồng và mềm mại tràn ngập tâm hồn thiếu nữ.
Căn nhà là do Chu Y Hàn tự tay trang trí, ấm cúng lại đẹp mắt.
Chu Y Hàn vừa mặc áo len vừa nói: “Đã lâu không nấu cơm, giữa trưa tớ sẽ vào bếp, chăm sóc dạ dày đã ăn cơm hộp một tuần một chút.”
Chung Ngâm nghe vậy liền vui vẻ ra mặt: “Ui ui ui, tớ yêu cậu rất nhiều!”
Chu Y Hàn nấu ăn rất ngon, đây là kỹ năng cô đã học từ khi còn nhỏ. Dù sao, bố không thương mẹ không yêu, cô chỉ có thể tự yêu bản thân mình nhiều hơn.
Đương nhiên khi Chu Y Hàn còn nhỏ, không có kỹ năng nấu ăn nổi bật, nhiều nhất cô có thể làm là trứng gà xào cà chua, hoặc là rau xào. Sau này khi lớn hơn, cô bắt đầu tìm tòi nhiều công thức nấu hơn, vì thế cô đã có thể nấu được rất nhiều món.
Buổi trưa hôm nay Chu Y Hàn tính nấu cá hầm ớt, với tôm chua ngọt xào thơm và gà cay.
Hai cô gái ăn dư dả.
Mỗi lần Chu Y Hàn nấu cơm, Chung Ngâm ở bên cạnh luôn thích nói nhảm đủ loại chuyện.
“Đó là cậu, thời này còn cô gái nào vẫn thích nấu cơm?” Chung Ngâm nói tới nói lui, cũng không chủ động giúp, cô ấy ngại mùi cá tanh nồng kia.- đọc truyện trên app TYT
“Tớ à.” Chu Y Hàn cũng không bể bụng, quăng mình trong thế giới của xoong nồi và thưởng thức
Cá đều đã được giết mổ ở siêu thị, vốn cung cấp dịch vụ thái sẵn, nhưng Chu Y Hàn ghét bỏ kỹ thuật cắt rau chẳng ra gì của ông bác đó, liền lấy về tự tay cắt nó.
Chung Ngâm ngồi trên ghế chân cao nhìn kỹ thuật xắt rau lưu loát Chu Y Hàn, thương cảm ngậm ngùi: “Tiểu Y Y, ai cưới được cậu thật đúng là hạnh phúc.”
Chu Y Hàn bên kia cầm dao phay cắt lát, còn có thể ngẩng đầu lên nhìn Chung Ngâm cười: “Cái gì? Cậu muốn tớ kết hôn sao?”
“Này, cậu chú ý cắt trúng tay đó!” Chung Ngâm không đồng ý: “Ít nhất cậu phải bên cạnh tớ đến năm 30 tuổi rồi mới có thể kết hôn!”
“Tớ không tính kết hôn.” Chu Y Hàn cúi đầu nói: “Cậu biết rõ.”
Chung Ngâm nói: “Tiểu Y, không phải tất cả người đàn ông trên thế giới này đều giống bố cậu. Trên thực tế sẽ có người đàn ông là bến cảng, sẽ mang lại tình yêu và hạnh phúc cho cậu.”
Chu Y Hàn chết lặng nói: “Người đàn ông đáng tin? Giống như Trịnh Cảnh Thước sao. Anh ta theo đuổi tớ một năm, tớ ra bao nhiêu thử thách cho anh ta? Kết quả? Anh ta đã làm gì đối với tớ?” ( truyện đăng trên app TᎽT )
“Này…” Chung Ngâm cố gắng giải thích: “Thật ra cũng không phải, giống như bạn trai cũ của tớ, Đổng Cao Phong đi.”
Chu Y Hàn giơ hai tay đầu hàng: “Được rồi được rồi, đừng nói nữa, tớ đã biết.”
“Cậu biết là tốt.”
Là chị em, Chung Ngâm đương nhiên muốn Chu Y Hàn được hạnh phúc nhất. Bởi vì cô ấy hiểu rõ nhất rằng khi một người người phụ nữ được nuông chiều, được chăm sóc, trên người dường như có một lớp áo giáp. Một số thứ bạn bè có thể cho, nhưng có một số thứ lại chỉ có nửa còn lại mới có thể cho đối phương.
*****
Một bữa trưa tuyệt diệu trôi qua, Chu Y Hàn sờ vào cái bụng nhỏ của bản thân.
Lại đói nữa rồi rồi.
Ngôi sao nữ đối thượng kính là phi thường có yêu cầu, tuy rằng Chu Y Hàn không mập, 1m65 vẫn luôn duy trì ở trên dưới 90 cân (45kg), nhưng trên màn ảnh vẫn trông có vẻ béo. Cho nên chuyện cô bị yêu cầu nhiều nhất chính là giảm cân, đã từng có một đạo diễn nói với cô, tốt nhất là nên giảm cân đến 85 cân (42,5kg).
Thật là gu thẩm mỹ quái dị.
Chu Y Hàn cũng không oán giận gì, đói và khát chưa bao giờ là chuyện gì lớn đối cô.
Mới vừa ăn xong không bao lâu, Tưởng Thỏa đã liên lạc với Chu Y Hàn.
Tưởng Thỏa: "Tiểu Y Y, cậu đang làm gì vậy?"
Chu Y Hàn: "Ngồi xổm ở trong nhà."
Tưởng Thỏa: "Tớ nói với cậu nhé, tớ thật sự không thích người mới tới thay thế vai của cậu!"
Chu Y Hàn: "Ai vậy?"
Tưởng Thỏa: "Điền Lê!"
Tưởng Thỏa: "Cậu với Điền Lê có phải từng hợp tác không?"
Chu Y Hàn: "Ừ."
Chu Y Hàn: "Năm trước cùng hợp tác ở một bộ phim《Như thiêu như đốt》."
Tưởng Thỏa: "Cậu không nói tớ đã quên mất! Tớ lập tức đi bao hết rạp!"
Chu Y Hàn: "Đừng, lãng phí tiền, đãi tớ một bữa còn tốt hơn."
Tưởng Thỏa: "Không thành vấn đề!"
Theo việc chính thức chiếu bộ phim《Như thiêu như đốt》, Chu Y Hàn mắt lạnh nhìn độ nổi tiếng bắt đầu tăng lên.
Tuy rằng hai ngày này Chu Y Hàn không ra khỏi cửa, nhưng click vào Weibo và tin tức, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có thể thấy tin tức liên quan đến bộ điện ảnh 《Như thiêu như đốt》.
Trong tháng tư, rạp chiếu phim cũng chỉ có một bộ phim《Như thiêu như đốt》này là có rating không tệ, đối với kết cục của bộ phim, rất nhiều cư dân mạng thật lòng cảm thấy không đáng cho việc Chu Y Hàn đóng vai nhân vật này.
Tùy tiện click mở bình luận, rất nhiều bình luật đều là tức giận bất bình:
"Nam chính có lẽ là có bệnh, tại sao lại chọn ở bên nữ chính?"
"Nhân vật nữ chính thật sự quá giả tạo!"
"Tôi còn thích cô em gái yên lặng làm bạn ở người nam chính kia hơn."
"Chu Y Hàn là kho báu."
Nhưng nói đến thì thật sự rất kỳ lạ, mặc dù đánh giá của Chu Y Hàn trên mạng cái gì cũng tốt đẹp, nhưng lại không có một đạo diễn hay nhà làm phim nào gọi điện thoại cho Chu Y Hàn nhận bộ mới.
Đêm công chiếu chính thức của bộ《Như thiêu như đốt》, tên của Chu Y Hàn đã từng lên hot search trong một thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng chỉ trong vài phút, sau đó không tìm được người này.
Đối với tình cảnh Chu Y Hàn gặp phải, Tưởng Thỏa cũng bày tỏ rất đồng cảm.
Tưởng Thỏa: "Tớ có quen biết một nhà làm phim, vừa lúc anh ta có một bộ phim vườn trường, cậu có hứng thú không?"
Chu Y Hàn: "Chị Thỏa Thỏa muốn thới thiệu giúp em sao?"
Tưởng Thỏa: "Chỉ cần cưng muốn diễn, bây giờ chị lập tức gọi điện thoại cho đối phương!"
Chu Y Hàn: "Chị Thỏa Thỏa đại ân đại đức*, xem ra em chỉ có thể lấy thân báo đáp!"
*大恩大德 có lòng tốt và ân tình sâu sắc.
Tưởng Thỏa: "Lêu lêu lêu."
Tưởng Thỏa: "Cưng muốn gả cho chị, chị cũng không cưới đâu!"
Không lâu sau, Tưởng Thỏa đã đưa phương thức liên lạc của vị nhà làm phim kia cho Chu Y Hàn, đối phương cũng tỏ ý muốn gặp cô trước khi đưa ra quyết định cuối cùng.
Chu Y Hàn đương nhiên là không có vấn đề gì, vốn dĩ đây đều là quy trình.
Thỏa thuận thời gian gặp mặt là buổi tối, bởi vì đối phương đang ở nơi khác, nhưng buổi tối sẽ trở về vì có một buổi xã giao, có thể dành chút thời gian gặp mặt Chu Y Hàn.
Chu Y Hàn nghe được hai chữ xã giao, trong lòng đã cảm thấy có chút không ổn, nhưng xem tình hình hiện tại, cô cũng không có nhiều lựa chọn.
*****
Địa điểm được thỏa thuận là ở một câu lạc bộ thành viên.
Vì để có thể sát với hình tượng học sinh phim vườn trường, Chu Y Hàn đã trang điểm thành một cô gái trẻ trung, còn ăn mặc rất nữ tính.
Vừa nhìn thực sự rất giống một học sinh cấp ba.
Ngay cả Chung Ngâm cũng không nhịn được mà vỗ tay: “Chu Y Hàn, đôi tay này của cậu thật sự rất tuyệt, có thể xuống bếp nấu cơm, còn có thể biến thứ tầm thường thành một thứ tuyệt vời!”
Chu Y Hàn vừa nghe đã thấy không ổn: “Cậu nói ai là thứ tầm thường?”
Chung Ngâm rất vui mừng.
Vì để tạo một ấn tượng tốt cho đối phương, nên Chu Y Hàn đã đến câu lạc bộ từ sớm.
Nhưng thật không may, bởi vì là hệ thống thành viên, cô không vào được, chỉ có thể đợi ở bên ngoài một mình.
Rảnh rỗi không có việc gì, Chu Y Hàn bắt đầu chơi điện thoại như thường lệ. Cô click mở ứng dụng mạng xã hội cần vượt tường kia, thình lình thấy Presumptuous đã trả lời tin nhắn của cô một giờ trước: "Xin hỏi, bây giờ anh đang ở đâu? Anh có khỏe không?"
Presumptuous: "Vẫn còn sống."
Chu Y Hàn khó nén lại kích động trong lòng: "A a a a a a!"
Chu Y Hàn: "Cuối cùng anh cũng trả lời tin nhắn của tôi!!!!!!!!!"
Chu Y Hàn: "Anh biết tôi chờ anh vất vả như thế nào không!"
Chu Y Hàn: "Anh lại biết tôi lo lắng cho anh như thế nào không!"
Chu Y Hàn: "Tôi còn vì anh mà đã xảy ra tai nạn!"
Chu Y Hàn: "Còn sống là tốt!"
Presumptuous: "…"
Chu Y Hàn cầm điện thoại nhìn kỹ, khó có thể tin Presumptuous đã thực sự quay lại với cô trong vài giây.
Dù sao cũng không có việc gì, nên Chu Y Hàn liền cầm điện thoại quấy rầy đối phương.
Chu Y Hàn: "Bây giờ anh đang ở đâu?"
Presumptuous: "Cái gì?"
Chu Y Hàn: "Tò mò."
Chu Y Hàn: "Nước Mỹ? Anh quốc? Canada? Australia?"
Quen biết hai năm, giữa bọn họ vẫn luôn sử dụng tiếng Anh để giao tiếp, cho nên Chu Y Hàn tự nhiên cho rằng nơi anh đang ở là quốc gia sử dụng tiếng anh là tiếng mẹ đẻ.
Presumptuous lại nói: "Tất cả đều không phải."
Chu Y Hàn thất vọng buồn lòng nghĩ cũng đúng, dựa theo tính cách du ngoạn toàn thế giới của anh, không chừng lúc này đang ở góc xó xỉnh nào đó.
Chu Y Hàn: "Thế anh đang ở đâu vậy?"
Presumptuous: "Tại sao tôi phải nói cho cô?"
Chu Y Hàn: "Hừ!"
Chu Y Hàn: "Kiêu căng cái gì mà kiêu căng!"
Chu Y Hàn: "Thích nói hay không thì tùy anh!"
Chu Y Hàn: "Không nói kéo xuống!"
Chu Y Hàn: "Dù sao không liên lạc ba tháng, ở lòng tôi anh với ** cũng không khác nhau!"
Chu Y Hàn: "Tôi lại cho anh thêm một cơ hội, không nói thì sẽ tuyệt giao!"
Chu Y Hàn: "Cơ hội không thể bỏ lỡ, thời cơ không bao giờ đến lại!"
Năm phút sau.
Presumptuous: "…"
Presumptuous: "Trung Quốc."
Lúc Chu Y Hàn nhìn thấy đối phương dùng tiếng Anh viết xuống hai chữ Trung Quốc, hoàn toàn sợ ngây người.
Chu Y Hàn: "Thật hay giả?"
Presumptuous: "Giả."
Chu Y Hàn: "Tôi mặc kệ!"
Chu Y Hàn: "Bây giờ tôi lập tức phải nhìn thấy anh!"
Presumptuous: "Không sợ tôi là người xấu?"
Chu Y Hàn: "Sợ cái gì?"
Chu Y Hàn: "Chẳng lẽ anh sẽ ** sao? "
Presumptuous: "Bây giờ cô đang ở đâu?"
App TYT & Euphoria Team