Hi Văn trùm áo khoác rồi đội thêm nón đi vào trong bệnh viện. Cô đến nơi đã hẹn trước là một căn phòng quen thuộc đã đến rất nhiều lần. Hi Văn theo thói quen trực tiếp đẩy cửa bước vào trong rồi khóa lại.
Hít thở một hơi thật sâu nhìn vị bác sĩ quen thuộc trước mặt rồi gật đầu chào.
" Bác sĩ Thẩm. "
" Thiếu phu nhân, cô đến rồi..."
Chính là vị bác sĩ đã nhiều lần cấp cứu cho cô, bên cạnh còn có một bác sĩ nữ lớn tuổi khác với cặp mắt kính dày cộm chứng minh cho việc có thâm niên lâu năm.
" Cô Cao, mời ngồi. "
Nuốt nước bọt, trong lòng Hi Văn tràn ngập lo lắng và sự hồi hộp. Vị nữ bác sĩ kia thấy thế liền lên tiếng trấn an cô.
" Không sao, đừng sợ. Cô Cao, cô cứ ngồi xuống nghe tôi nói trước đã. "
Hi Văn khẽ bước bước lại gần kéo ghế ngồi xuống, máy lạnh trong phòng làm cô lạnh đến run lên từng hồi.
...
" Cứ làm theo như vậy, lần sau đến chúng ta lại tiếp tục kiểm tra. "
Hi Văn nghe kĩ lời dặn dò, cô gật gật đầu rồi đứng dậy chào hai người họ chuẩn bị ra về.
Vừa đẩy cửa bước ra Hi Văn liền bị giật bắn mình khi chứng kiến cảnh Tề Ân khí thế hừng hực thở từng hơi khó khăn có lẽ là do chạy đến đây.
Cô trợn to mắt, nói năng lúng túng
" Anh...anh, sao anh lại đến đây? "
" Câu này anh hỏi em mới đúng sao em lại đến đây hả? Còn không để anh đi cùng, mau trả lời anh đi. "
Anh giọng nói có phần hơi gắt gỏng do là vì quá lo cho cô. Hi Văn bị tra hỏi như vậy liền đứng hình mất một lúc, không biết vì sao anh lại biết cô đến đây. Chuẩn bị giải thích mọi chuyện với anh thì bác sĩ Thẩm ở bên trong bước ra. Ông cười tươi rồi đi đến vỗ vai anh.
" Không có chuyện gì đâu, thiếu phu nhân chỉ là đi đến kiểm tra sức khỏe thông thường thôi. "
Tề Ân quay sang nhìn cô, anh hạ giọng
" Thật sao? "
Hi Văn lập tức gật đầu.
" Cậu không tin tôi thì cũng phải tin cô ấy chứ, hai người là vợ chồng lại không tin tưởng nhau sao? "
" Vậy...sức khỏe của cô ấy thế nào? "
" Tốt, đương nhiên là tốt. "
Hi Văn đi đến cầm tay anh, cô lay nhẹ, giọng nói đáng yêu.
" Chúng ta về nhà đi, trời sắp tối rồi. Tối nay em có quà cho anh. "
Nháy mắt với anh một phát, Tề Ân trong lòng liền trở nên rạo rực, từ lúc bên nhau đến bây giờ cô chưa từng làm điều gì lãng mạn cho anh hết, vậy quà ở đây là thứ gì?
...
Tối đêm hôm đó Tề Ân bị cô đưa đến phòng ngủ của mình, anh ngồi yên ngoan ngoãn trên giường theo lời dặn dò của Hi Văn. Vì đeo bịt mắt nên hiện tại anh không thể nào nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ nghe tiếng nước xả trong phòng tắm vừa tắt, anh bật cười.
[ Cô ấy xong rồi sao? Rốt cuộc Hi Văn muốn bày trò gì? ]
Mùi hương phản phất lướt qua, là mùi dầu gội mà cô vẫn thường dùng, anh cũng rất thích mùi hương này lúc nào cũng muốn ôm chặt cô mà ngửi lấy. Khóe miệng anh nhếch lên
" Cao Hi Văn, tiểu yêu tinh nhà em lại muốn bày trò gì nữa đây hả? "
Không nghe thấy tiếng cô trả lời, Tề Ân chỉ cảm thấy giường ngủ bị lõm xuống một khoảng như vừa có người bước lên.
Anh ngồi thẳng chân, tựa lưng vào tường. Vì bị bịt mắt nên không biết chuyện gì đang diễn ra thế nên anh chỉ có thể phỏng đoán hành động của cô.
" Thần thần bí bí còn chơi trò bịt mắt nữa, em lại muốn trêu chọc anh sao? "
Bỗng một vật nặng trịch đè lên chân anh làm Tề Ân giật mình. Cảm giác da thịt mát lạnh khi vừa chạm vào liền thấy vô cùng dễ chịu. Hi Văn ngồi trên đùi, đặt tay lên vai anh còn Tề Ân thì thuận thế ôm lấy eo cô.
Anh chưa bao giờ trải qua cảm giác kích thích đến thế, biết rõ người đối diện là ai lại không thể biết cô đang có ý định làm gì, chỉ có thể lờ mờ tưởng tượng.
" Uầy, tò mò thật. Muốn biết em đang làm gì. "
Kê sát gương mặt lại, hai người kề má với nhau. Hi Văn thỏ thẻ vào tai anh.
" Anh từng hỏi em khi nào thì cho anh ăn mặn...anh thấy hôm nay thế nào? "
Vành tai anh bắt đầu đỏ ửng lên, tất nhiên Tề Ân biết cô đang nói về vấn đề gì. Trong hoàng cảnh này còn có việc khác quan trọng hơn sao?
Ngực Tề Ân phập phồng, men theo bả vai Hi Văn mà vuốt nhẹ. Đôi môi nhếch lên
" Tất nhiên là tốt. "
Tháo vội chiếc bịt mắt ra, Tề Ân đẩy mạnh Hi Văn xuống giường rồi đè chặt cô. Thiếu nữ không chút kháng cự nằm trên giường xõa dài mái tóc đẹp tựa như tranh.
Ôm chặt lấy Hi Văn, tim đập mạnh đến lùng bùng lỗ tai. Hi Văn bắt lấy tay anh, thuận thế xoay người đổi chỗ lần này người nằm dưới giường chính là Tề Ân.
Hi Văn vòng tay qua cổ, cô cúi người xuống đặt một nụ hôn lên môi anh, nụ hôn bá đạo đến một cách bất ngờ khi anh chưa hề có sự chuẩn bị nào. Nụ hôn dày đặc từ bờ môi Hi Văn cùng với hô hấp nhè nhẹ tạo nên một cảm giác cực kì kích thích trong anh. Cả hai người bị cảm xúc mềm mại bao lấy, nhiệt độ căn phòng dần tăng cao.
Dưới ánh đèn ngủ mập mờ cả hai cởi bỏ quần áo, hình bóng chồng lên nhau. Vào thời khắc ấy cảm xúc như đã được ghi rõ lên tim, cả hai đều có thể cảm thụ được sự hưng phấn và chân thực mà đối phương mang đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT