" Ông Tề, tôi... "

" Con vừa mới làm phẫu thuật xong nên có lẽ tinh thần vẫn còn chưa tỉnh táo, chờ đến khi con xuất viện về nhà sẽ sớm quên đi suy nghĩ đó thôi. "

Nói xong không đợi cô đáp lời ông liền quay sang nhìn Tề Ân.

" Con ở lại chăm sóc cho Hi Văn, ta về trước đây. "

Sau đó Từ quản gia liền dìu ông rời khỏi, câu nói của Hi Văn nãy giờ vẫn luôn lẩn quẩn trong đầu anh.

Tề Ân hướng ánh mắt sắc lẹm lên nhìn cô

" Cô lúc nãy là nói chúng ta ly hôn đi, có thật không? "

Hi Văn cũng không vừa gì sẵn sàng đối đầu với anh

" Đương nhiên là thật. Đồ bá đạo tổng tài tôi muốn ly hôn với anh!!! "

Tề Ân nhìn người phụ nữ hành động kỳ quái

[ Trước giờ Cao Hi Văn nghe lời ông nội nhất sao bây giờ lại nằng nặc đòi ly hôn chứ? Cũng tốt, bớt vướng bận. Nhưng mà chuyện này cũng không nên làm gấp gáp, mình còn phải xem cô ta muốn gì đã ]

Tề Ân tiến bước sát lại gần Hi Văn, anh thỏ thẻ bên tai cô

" Được thôi, nhưng bây giờ không tiện. Chờ thêm một thời gian nữa chúng ta trả cho nhau sự tự do. "

...

Sau khi Hi Văn dưỡng thương một thời gian ở bệnh viện thì cô được bác sĩ cho phép trở về nhà nhưng khi có gì bất thường bắt buộc phải quay trở lại kiểm tra bởi chuyện người chết sống lại như này thật đúng là lần đầu nhìn thấy.

Lên xe theo Tề Ân trở về nhà, Hoàng Thạch lái xe ở phía trước, cô và anh ngồi sau xe. Hôm nay Hi Văn tăng động lạ thường, cảm giác sống lại lần nữa trong thân phận khác cũng thật đặc biệt làm cho cô cảm giác biết trân trọng cuộc đời hơn.

Khi trở về nhà Hi Văn cũng không cảm thấy quá bất ngờ về sự đồ sộ của ngôi nhà này, Tề Ân anh ta giàu sụ như vậy mà.

Nhưng thật sự phải nói thiết kế nội thất bên trong ngôi nhà rất tinh tế làm cho người ta lóa mắt hết cả lên. Hi Văn nhìn một lượt rồi cũng phải trầm trồ.

Tề Ân nhìn bộ dạng ngờ nghệch ra lúc này của cô, anh nói

" Có gì mà nhìn? Nhìn suốt 4 năm rồi mà như xa lạ lắm vậy? "

" Anh cản được tôi à? "

Ở trong bếp, đám người làm túm tụm lại nói chuyện với nhau.

" Thiếu...thiếu nhân về rồi phải làm sao đây? "

" Đúng đó phải làm sao đây? "

" Chết đi sống lại nghe thật đáng sợ, có khi nào...có khi nào cô ta sẽ kể tội chúng ta cho Tề tổng biết không? "

Một người làm trong đó tên Thục Trinh, người này thường đứng đầu chủ mưu trong các vụ việc ức hiếp Hi Văn lên tiếng

" Có gì phải sợ? Chết đi sống lại thì cũng thần kỳ đó nhưng dù gì bản thân cô ta cũng chỉ là một con khờ do Tề tổng không tình nguyện cưới về mà thôi, bình thường không biết lấy lòng cứ khù khà khù khờ làm Tề tổng chán ghét. Bị chúng ta chọc ghẹo một chút liền nổi cơn đau tim, đúng là phế vật. "

" Thục Trinh, cô nhỏ tiếng thôi kẻo để Tề tổng nghe thấy là mệt đó. "

Ở ngoài phòng khách sau khi Hi Văn ngắm nghía đã đời thì ngồi phịch xuống sofa, cô sờ nhẹ rồi nhún nhún vài cái.

" Da nhập từ Ý nha, ngồi thích thật đó. "

Tề Ân cảm thấy buồn cười vì hàng động của cô

" Cô còn biết chuyện này sao? "

" Anh nghĩ tôi là kẻ ngốc đó hả? Có thứ gì mà Đường...ờ có thứ gì mà Hi Văn tôi không biết chứ? Mấy chuyện cỏn con. "

Với tay cầm lấy cái điều khiển rồi bật tivi lên xem, trùng hợp là đài tin tức đưa tin vụ việc nữ minh tinh Đường Y Na tử vong do ngã từ tầng thượng. Biên tập viên trên đài nói

[ Theo như lời từ công ty TA Entertainment-công ty chủ quản của diễn viên Đường Y Na xác nhận cô ấy tử vong do bất cẩn trượt chân từ tầng thượng của đoàn làm phim. ]

Trên màn hình còn chiếu cảnh Y Na di hài của cô nằm trên đường với máu chảy lênh láng. Chuyển cảnh là Trần Cát Cát ở trước ống kính ký giả khóc bù lu bù loa.

[ Tôi không ngờ chị ấy lại ra đi như vậy, chúng tôi còn rất nhiều dự án muốn hoàn thành chung với nhau. Chị ấy giúp đỡ tôi rất nhiều trong suốt quá trình quay phim, Đường Y Na chị ấy là một diễn viên tốt. ]

Một phóng viên giơ micro về phía Trần Cát Cát hỏi

[ Nghe nói hai người rất thân thiết, cô có biết gì về cái chết của Y Na hay không? ]

Cầm lấy khăn giấy Cát Cát lau đi nước mắt.

[ Đêm xảy ra vụ tai nạn chị ấy có nói với tôi hình như bỏ quên vài thứ ở phim trường, trước đó chúng tôi quay tại tầng thượng nên có vẻ chị ấy bỏ quên ở đó. Sau đó Y Na một mình đến đó tìm nhưng do trời mưa đêm đó quá lớn nên chị ấy mới, mới trượt chân mà ngã xuống. ]

Hi Văn vừa coi đoạn tin tức đó trong lòng liền ngập tràn thù hận, cô siết chặt nắm đấm tay phải lại nhìn chằm chằm Trần Cát Cát trên tivi.

" Đồ giả tạo, Trần Cát Cát đúng là tâm địa xấu xa, ăn nói tráo trở. "

Tề Ân thấy cô hành động kỳ lạ liền hỏi.

" Cao Hi Văn, cô làm sao vậy? "

Cô đứng bật dậy thái độ tức giận

" Anh làm chủ người ta kiểu gì vậy? Y Na đem đến cho công ty bao nhiêu lợi ích, vậy mà cô ấy chết các người lại ngoảnh mặt làm ngơ. "

Tề Ân cảm thấy thật tức cười.

" Y Na chết là do tai nạn, chính cảnh sát cũng đã xác nhận dấu vết cô ấy trượt chân trên tầng thượng, cô nói tôi phải làm sao nữa? "

Giọng nói Hi Văn trở nên lớn tiếng hơn

" Trần Cát Cát nói dối trắng trợn như thế cũng có người tin, anh nói coi 2 giờ đêm trời bên ngoài lại mưa to cho dù có bỏ quên thứ gì cũng có thể để sáng hôm sau lấy cần gì đi vào lúc trời khuya nguy hiểm như vậy? "

Tề Ân đột nhiên chau mày lại

" Chúng tôi chưa công bố thời gian tử vong, sao cô biết là 2 giờ? "

[ Chết, lỡ lời rồi. ]

Hi Văn đảo mắt đánh trống lảng

" Mệt quá, không cãi nhau với anh nữa, tôi lên phòng nghỉ ngơi đây. "

Nói xong cô nhanh chóng một mạch chạy thẳng lên phòng, Tề Ân thì lại vô cùng khó hiểu bởi thái độ này của cô. Anh lắc đầu

" Cao Hi Văn này càng lúc càng đáng ngờ. "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play