Hi Văn gật đầu ngẫm nghĩ
" Cậu nói cũng phải, chính mình cũng cảm thấy bất ngờ nữa mà. Nét mặt lúc Chu Minh Tuệ lúc nghe Tề Ân nói sẽ cho cô ta hết những thứ của mình, mình thấy được ý cười trong ánh mắt cô ta dù cô ta cố để để cho mình thấy cô ta đang khó xử nhưng Chu Minh Tuệ nghĩ mình là ai? Diễn xuất tệ như vậy cũng dám phô bày trước mặt Đường Y Na này. "
Châu Thanh lắc đầu chán nản, sớm biết sẽ có ngày Chu Minh Tuệ phản bội Hi Văn, Châu Thanh đã sớm nhắc nhở nhưng cuối cùng vẫn không trách khỏi. Thế cũng tốt, dạy cho Hi Văn một bài học đừng quá tin người.
" Chu Minh Tuệ bây giờ đúng là số hưởng, dắt theo đứa con bôn ba khắp nơi giờ lại có thể nương nhờ Tề gia...một chân đá cậu ra ngoài độc chiếm tất cả. Chuột sa hủ nếp, xem ra cô ta cũng là người biết tận dụng thời thế. "
" Chu Minh Tuệ thâm hiểm như vậy nhưng lại có thể sinh ra đứa con ngoan ngoãn hiểu chuyện thật đúng là có phúc phần. Nói ra mới thấy nhớ bé Du, con bé ngoan như vậy ngày nào cũng giúp mình xoa bóp. "
Châu Thanh lột miếng mặt nạ rồi ném lên bàn rồi ngồi bật dậy, nét mặt cau có không vui
" Cậu vậy mà lại nhớ con của kẻ thù. "
" Con nít vô tội mà, với lại mình với Chu Minh Tuệ kia thì có là kẻ thù gì đâu. Nhìn rõ bộ mặt cô ta rồi thì sau này né xa một chút, đâu cần phải ghi hận gì "
Châu Thanh nhíu hai hàng lông mày tiến lại gần quan sát nét mặt của Hi Văn
" Cậu không hận? Tề Ân và Chu Minh Tuệ sồng chung một nhà cô nam quả nữ, Tề Ân còn đặc biệt rất quý mến con của cô ta. Cậu thật sự không sợ một ngày nào đó cô ta thật sự trở thành phu nhân chủ tịch sao? "
" Cô ta trở thành phu nhân của ai liên quan gì đến mình? "
Châu Thanh nhìn cô cười cười rồi bắt đầu trêu ghẹo Hi Văn
" Cậu...không ghen sao? Dù gì cũng chung sống với nhau mấy tháng trời cậu cũng từng mang danh phận là vợ của người ta còn gì. "
" Châu Thanh, cậu thôi nói nhảm đi. Trước kia mình với anh ta là quan hệ công việc sau đó thì là quan hệ đồng minh. Trước giờ không hề có chuyện tình cảm khác, đằng nào cũng ly hôn rồi mỗi người mỗi cuộc sống, anh ấy muốn lấy ai thì lấy mình ngăn cản được sao? "
Hi Văn vừa nói vừa cầm remote chuyển kênh tivi, trùng hợp thế nào gặp đúng ngay kẻ thù đích thực của cô. Châu Thanh bật cười .
||||| Truyện đề cử:
Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
" Ây dô, đây mới chính là kẻ thù thật sự của cậu này, Trần Cát Cát. "
Trên màn hình tivi chiếu lại cảnh hôm họp báo ra mắt phim mới của Trần Cát Cát, cô ta ăn diện lồng lộn, nét mặt cũng kênh kiệu lắm. Hi Văn siết chặt nắm tay, cô nghiến răng
" Kẻ giết người này không ngờ vẫn còn ung dung tự tại như vậy. Đã vậy vị thế không ngừng được nâng cao, showbiz càng ngày càng nực cười mà. "
Trần Cát Cát trên tivi tươi cười rạng rỡ, phóng viên đều tranh nhau chụp ảnh và phỏng vấn cô ta.
[ Cô Trần Cát Cát, cho hỏi quay xong bộ phim mới này cô có cảm nhận gì? Quá trình quay có xảy ra khó khăn gì hay không? ]
Trần Cát Cát vui vẻ đáp lời phóng viên
[ Đây là một bộ phim rất hay, từng tuyến nhân vật đều có những câu chuyện riêng biệt, rất thú vị. Còn về lúc quay phim quả thật có chút khó khăn nhưng với kinh nghiệm của bản thân tôi đã cố gắng để vượt qua nó. ]
Châu Thanh nghe cô ta nói xong liền không nhịn được cười
" Kinh nghiệm? Kinh nghiệm của cô ta không phải do cậu dạy sao? Trần Cát Cát bộ phim nào cũng bắt chước nét diễn của cậu, bây giờ cũng vậy không biết tự làm mới bản thân. Nhìn tới nhìn lui cũng chỉ chỉ là phiên bản lỗi của Đường Y Na cậu thôi "
Tivi lại tiếp tục phát cuộc phỏng vấn của cô ta, một phóng viên nữ khác đặt câu hỏi
[ Gần đây có rất nhiều diễn viên mới gia nhập showbiz, không biết cô Trần có gì muốn nhắn nhủ họ không? ]
Câu hỏi này cứ như được sắp đặt trước, Hi Văn vừa nhìn liền biết ngay có vấn đề.
[ Thật ra bao nhiêu diễn viên gia nhập showbiz không quan trọng, điều quan trọng là phải hết mình vì vai diễn, dùng thực lực để đi đến thành công. Tôi đã chứng kiến một cảnh một diễn viên chưa qua đào tạo chỉ nổi lên nhờ mấy quảng cáo đã được chọn làm diễn viên chính cho các bộ phim lớn. Cái quan trọng người đó không phải dựa vào thực lực mà là có mối quan hệ đặc biệt với nhà đầu tư. Quan hệ gì thì mọi người cũng biết rồi ha. ]
Trần Cát Cát muốn đá xéo cô trên sóng truyền hình thì cũng to gan thật.
[ Người cô Trần nói là ai có thể cho mọi người biết không? ]
[ Tôi chỉ mong là người đó sẽ sửa đổi. Còn tên thì...không tiện nói ở đây. ]
Châu Thanh tức tối cầm lấy remote rồi tắt tivi. Trong lòng sôi sục
" Trần Cát Cát cô ta dám nói cậu như thế, đúng là to gan. Tưởng bản thân là ai mà dám tùy tiện phán xét người khác, từng lời cô ta nói rõ ràng là nhằm vào cậu. "
Hi Văn khẽ cười như đã sớm biết điều này sẽ xảy ra
" Chỉ là trò tiểu nhân thôi, cô ta muốn chứng minh bản thân cũng phải nhìn lại mình có bản lĩnh đó không. Phim chưa công chiếu chưa biết ai hơn ai đâu. "