Xem xét một lát, Vân Phi Dương gằn giọng nói: "Nhóc con, rốt cuộc cậu có lai lịch gì? Tại sao trên người lại không có khí tức của võ giả?"

“Tôi không phải võ giả, tại sao trên người phải có khí tức võ giả?”, Trịnh Sở bình thản nhìn Vân Phi Dương nói, trong mắt không có một chút sợ hãi nào.

Vân Phi Dương thấy Trịnh Sở còn trẻ mà không biết sợ mình thì còn tưởng rằng anh là một kẻ ngu xuẩn, không hề biết ông ta đáng sợ đến mức nào.

Vân Phi Dương tức giận cười gằn nói: "Cậu có biết dám làm càn ở Vạn Thảo Cốc thì sẽ lãnh hậu quả gì không?"

"Sẽ lãnh hậu quả gì?", Trịnh Sở nghe Vân Phi Dương nói thì tò mò hỏi: "Ông nói thử tôi nghe xem".

Vân Phi Dương lạnh giọng nói: "Tên nhóc khốn kiếp, đừng quá kiêu ngạo!"

Ông ta vừa nói xong lời này thì toàn thân đã được bao phủ bởi một tầng khí tức, mái tóc bạc trắng cũng tung bay trong gió.

Vân Phi Dương vươn tay phải muốn tóm lấy Trịnh Sở.

Ầm!

Tất cả những thứ nằm trong phạm vi Trịnh Sở đang đứng đều bị dòng khí thổi bay lên không trung.

Sau đó liền có một lực hút cực mạnh hút Trịnh Sở về phía bàn tay của Vân Phi Dương.

Trịnh Sở thấy vậy thì cười nói: "Thực lực không tồi, không hổ là cốc chủ Vạn Thảo Cốc".

Nói xong, hắn dừng lại nói: Đáng tiếc, ông muốn đánh bại tôi thì phải đợi mấy trăm năm nữa".

Trịnh Sở lạnh lùng nói, ngay lập tức giơ tay phải lên.

Ông!

Khi Trịnh Sở giơ tay phải lên, một thanh kiếm màu trắng được ngưng tụ từ linh lực đã xuất hiện trong tay anh.

Vân Phi Dương nhìn thấy thanh kiếm màu trắng trong tay Trịnh Sở thì có thể cảm nhận được rõ ràng thanh kiếm ẩn chứa một nguồn sức mạnh đáng sợ nhưng không hề được ngưng tụ từ khí kình.

Ông ta nghiêm mặt nhìn Trịnh Sở hỏi: "Đây là chiêu thức gì?"

Trịnh Sở cười nói: "Binh khí ngũ hành".

Chiêu thức này Trịnh Sở đã nắm được trong lúc tiêu diệt một môn phái kiếm tu ở thế giới tu tiên.

Lúc ấy anh thấy chiêu thức này rất bất phàm cho nên liền học nó.

Binh khí ngũ hành tức là có thể tùy ý chuyển hóa năm loại thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.

Thanh kiếm màu trắng trong tay Trịnh Sở lúc này chính là hình thái cơ bản nhất của binh khí ngũ hành.

Muốn tùy ý chuyển hóa năm loại thuộc tính thì ít nhất cũng phải đạt đến cảnh giới tiên thiên.

Vân Phi Dương nghe Trịnh Sở nói thì bật cười: "Binh khí ngũ hành, ngay cả cái tên cũng rất kiêu ngạo".

Trong lúc nói, khí kình trong cơ thể ông ta không ngừng ngưng tụ lên tay phải, sau đó biến thành một thanh đao lớn xuất hiện trong tay ông ta.

Võ giả đạt tới cảnh giới hóa huyền có thực lực không hề kém tu tiên giả cảnh giới trúc cơ.

Điểm khác biệt duy nhất đó chính là võ giả cảnh giới hóa huyền chỉ biết ngự khí cùng võ kỹ, trong khi thứ mà tu tiên giả biết là thuật pháp thần thông.

"Nhóc con, tôi thật sự muốn xem thử rốt cuộc là binh khí ngũ hành của cậu lợi hại hay là khí kình của tôi lợi hại".

Vân Phi Dương trầm giọng nói, ngay lập tức chém thanh đao lớn về phía Trịnh Sở.

Ầm!

Thanh đao lớn vừa chém tới thì khí kình hung hãn cũng chém tới, khoét ra trên mặt đất một vết dài sâu hoắm, đất đá xung quanh đó đều văng tung tóe.

Trịnh Sở bật cười, nét mặt vô cùng bình thản.

Thanh kiếm trắng trong tay anh cũng phát sáng rực rỡ, ngay lập tức va chạm cùng thanh đao lớn đang chém tới với khí thế hừng hực.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất dưới chân hai người rung chuyển như thể có một trận động đất sắp xảy ra.

Sau vụ nổ, mọi thứ khôi phục lại bình thường.

Trịnh Sở nhìn Vân Phi Dương, lạnh lùng nói: "Chỉ có chút thực lực này thì không thể nào đánh bại được tôi đâu".

Vân Phi Dương cười nói: "Tôi chỉ đang xem cậu có đủ tư cách để tôi thi triển ra thực lực thật sự hay không thôi".

Nói đoạn, sắc mặt của ông ta đột nhiên trở nên dữ tợn: "Hiện tại xem ra thực lực của cậu quả thật không tồi, thảo nào lại dám đến Vạn Thảo Cốc gây rối".

Vân Phi Dương gằn giọng nói: "Hôm nay tôi sẽ cho cậu thấy thế nào là thực lực của tông sư trăm năm đích thực!"

Vừa dứt lời thì ông ta đã giơ lên hai ngón tay, sau đó giống như đang chơi đàn, không ngừng gẩy về phía hư không.

Mỗi lần ông ta gẩy tay thì đều có một luồng khí kình cường đại mang theo lực hủy diệt bắn về phía Trịnh Sở, phát ra thanh âm ông ông chấn động.

Trịnh Sở vẫn bình tĩnh nhìn đòn tấn công cực nhanh đó.

Thanh kiếm trắng được ngưng tụ bằng linh lực trong tay anh đã nhanh như chớp quét sạch những khí kình đang bắn tới, sau đó anh lại nhanh chóng tiếp cận Vân Phi Dương.

Vân Phi Dương nhìn thấy Trịnh Sở càng lúc càng gần mình thì đôi lông mày hơi nhăn lại, bàn tay và ngón tay không ngừng tăng tốc.

Keng keng keng!

Tiếng kim loại va chạm giòn tan vang lên, Trịnh Sở liên tục đánh bật những luồng khí kình đang bắn tới trước mặt anh.

Vân Phi Dương thấy Trịnh Sở sắp áp sát thì liền quát lớn một tiếng, trước mặt ông ta liền xuất hiện ra hàng ngàn viên đạn tròn giống như đạn súng máy đồng loạt bắn về phía Trịnh Sở.

Chính ông ta cũng không hiểu vì sao ông ta lại đột nhiên cảm thấy sợ hãi, không dám để cho Trịnh Sở tiếp cận mình.

Ngay cả khi gặp phải những võ đạo tông sư cảnh giới hóa huyền khác, Vân Phi Dương cũng không cảm thấy hoảng hốt một chút nào.

Trịnh Sở nhìn hàng ngàn viên đạn tròn đang bắn tới, mỗi một viên đều mang theo nguồn sức mạnh đáng sợ.

Thanh kiếm trắng do linh lực ngưng tụ thành trong tay anh mạnh mẽ chém thẳng về phía trước.

Một đạo kiếm khí dài năm thước mang theo uy lực nghiền nát đã chém thẳng về phía Vân Phi Dương.

Trên đường đi của kiếm khí, mặt đất không ngừng nứt ra, tất cả những viên đạn khí kình đều bị nổ tung trong không trung.

Vân Phi Dương hoảng sợ cực độ khi nhìn thấy một đạo kiếm khí đáng sợ đang chém về phía mình.

Lão ta quát lớn một tiếng, thanh đao lớn trong tay cũng chém ra ngoài.

Đao khí dài hai thước đã va chạm với kiếm khí dài năm thước.

Ầm!

Bụi mù nổi lên bốn phía, những dược thảo có giá trị ở xung quanh đó đều bị thổi bay tán loạn..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play