Vốn dĩ Ngọc Đào tưởng rằng Hàn Trọng Hoài chỉ cần uống rượu sẽ đỏ mặt, nhìn hắn tựa vào ghế lung lay sắp đổ, lại giống như thật sự đã uống say.   

Chuyện này cũng thật kỳ lạ, thế nhưng Hàn Trọng Hoài cũng sẽ phóng túng để cho chính mình uống say.   

Nhưng nếu nói hắn là một người không phóng túng, vậy cũng khó để giải thích vì sao một nam nhân trưởng thành không có vấn đề gì lại sẽ ngồi xe lăn trong ba năm chỉ vì lười biếng.   

Muốn biết Hàn Trọng Hoài say hay không say, Ngọc Đào thử dùng sức nhéo chân hắn, sau khi dùng sức lại nhẹ nhàng sờ sờ, qua lại mấy lần cũng không thấy Hàn Trọng Hoài có phản ứng, liền xác định hắn đây là uống đến tê dại, cảm giác tri giác đều trở nên chậm chạp.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play