"Vô hệ?" Ninh Vinh Vinh hô một tiếng "Không thể nào"
Đái Mộc Bạch cũng nhíu mày, lần trước ở khách sạn, hắn nghe thấy hồn chú của Cảnh Duệ. Nghe qua rất giống hệ phụ trợ. Nhưng mà bây giờ anh lại nói vô hệ...
"Sau này giải thích với các ngươi sau" Cảnh Duệ phất phất tay nói "Tiểu Tam, ngươi lập chiến lược đi"
"Được" Đường Tam suy nghĩ 1 chút rồi nói: "Ninh Vinh Vinh phụ trách phụ trợ, Tiểu Vũ phụ trách chủ công, ta phụ trách khống chế công kích của Triệu sư phụ, cố hết sức chế trụ hắn, đồng thời phụ trợ tiểu Vũ tiến hành trực diện công kích. Chu Trúc Thanh, phiền toái ngươi từ bên hông, dựa vào tốc độ tiến hành kiềm chế. Thanh ca, ngươi giúp ta kiềm chế tốc độ của Triệu sư phụ. Duệ ca, ngươi bảo hộ Ninh Vinh Vinh. Thực ra ta nghĩ Thanh ca có thể đốt cháy nén nhang kia, làm nó cháy nhanh hơn một chút. Có điều này có vẻ... Nên là vẫn thôi đi"
Cảnh Duệ, Vũ Văn đương nhiên không có ý kiến, Tiểu Vũ cùng Ninh Vinh Vinh đều gật gật đầu, Chu Trúc Thanh nhìn Đường Tam liếc mắt 1 cái, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý đề nghị của hắn.
Trong khoảng ngắn thời gian, bọn họ cũng chỉ có thể sử dụng loại chiến thuật đơn giản này. Về phần hiệu quả như thế nào, chỉ có thể dùng thực chiến kiểm nghiệm. Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng chưa bao giờ gặp được đối thủ cường đại như thế. Đối thủ cường đại tới trình độ nào cũng phải đánh xong mới biết được.
"Thương lượng xong chúa." Thanh âm to, rõ của Triệu Vô Cực truyền đến, 6 người xoay người nhìn lại, cây hương trên mặt đất đã cháy tới cuối.
"Sư phụ, có thể bắt đầu." Đái Mộc Bạch hướng Triệu Vô Cực gật gật đầu, đồng thời bước nhanh sang 1 bên xem cuộc chiến. Mặc dù đây là 1 cuộc chiến đấu không đúng đẳng cấp, nhưng có thể chứng kiến triệu Vô Cực ra tay, là lực lượng cường công hồn sư, hắn sẽ hông bỏ qua cơ hội học tập này.
Triệu Vô Cực 1 lần nữa đứng lên, song thủ hỗ bác, cổ tay hoạt động một chút, phát ra những tiếng động liên tục khiến người ta phải rùng mình, áp lực vô hình tăng lên vài phần.
Triệu Vô Cực lại lấy ra 1 cây hương, không đợi hắn đốt, Ninh Vinh Vinh đã bắt đầu hành động.
"Thất bảo chuyển xuất hữu lưu ly" Thân thể phiêu nhiên xoay tròn 1 vòng, thất thải quang mang huyễn lệ nhất thời từ trong cơ thể nàng phóng thích ra, chỉ thấy Thất thải quang mang ngưng tụ, lòng bàn tay Trữ Vinh Vinh đã có 1 tòa Thất thải bảo tháp cao hơn 1 thước.
Bảo quang lóe ra quý khi bức nhân, Trữ Vinh Vinh mặt mỉm cười, cả người nhìn qua phiêu nhiên như tiên. Từ dưới chân nàng mọc lên 2 hồn hoàn màu vàng, xoay tròn quanh quanh người nàng.
"Thất bảo hữu danh, nhất viết: Lực" Hồn hoàn thứ nhất bay lên, bao phủ tại thất thải bảo tháp, tay trái Trữ Vinh Vinh chỉ xuống dưới, ba đạo thải quang đồng thời phóng thích ra, phân biệt bao phủ 3 người Đường Tam.
Tức thời, 1 cổ năng lượng ấm áp từ tứ chi bách hài dũng mãnh tràn vào, ba người cảm giác được toàn thân tràn ngập lực lượng, trong cơ thể hồn lực cũng sôi trào.
Triệu Vô Cực có chút giật mình nhìn Trữ Vinh Vinh: "Hảo gia hỏa, năm nay cũng có thí sinh từ Thất bảo lưu ly gia tộc. Tốt, tốt, lần này, Phất Lan Đức lão quỷ nhất định là hưng phấn." Vừa nói, hắn vừa điểm hương [đốt nhang], tiện tay cắm lên trên mặt đất.
"Thất bảo hữu danh, nhị viết: Tốc." Ba đạo thải quang đồng thời phóng ra, đệ nhị hồn hoàn Trữ Vinh Vinh bắt đầu phát huy tác dụng.
Đường Tam cảm giác thân thể mình tựa hồ mất đi sức nặng, trong lòng than thở: "Thất bảo lưu ly tháp quả nhiên danh bất hư truyền, không hỗ là đệ nhất vũ hồn phụ trợ". Tốc độ và lực lượng đồng thời gia tăng 30%, nhất thời làm hắn cảm giác thực lực mình tăng nhiều.
"Phong lôi ngũ điện nghe lệnh, xem ta nhất kiếm phong vân!"
"Cứu được một người, nào cứu cả thiên hạ."
Hai người Cảnh Duệ Vũ Văn cũng triệu hồi võ hồn, chuẩn bị chiến đấu.
Ngay lúc này, Triệu Vô Cực đã động, cũng không phải hướng 6 người Đường Tam tấn công lại, mà là 2 chân nửa quỳ, hai đấm đồng thời hướng mặt đất nện xuống.
"Không hay." Đường Tam hô lên, ngay tại lúc triệu Vô Cực phát động, hắn đã hiểu đối phương muốn làm gì.
Triệu Vô Cực hiển nhiên không phải chỉ nhằm vào Ninh Vinh Vinh công kích, nhưng hắn làm vậy rõ ràng là muốn cắt đứt phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp.
Một sợi dây mây lam hắc sắc chợt phóng ra, trên bụi mây chẳng hề có gai, bởi vì nó là hiệu quả của hồn hoàn thứ nhất của Đường Tam, trường đằng như tia chớp quấn quanh hông Ninh Vinh Vinh, Đường Tam nhảy lên không trung đồng thời đem theo Ninh Vinh Vinh.
Cảnh Duệ đứng ngay cạnh Ninh Vinh Vinh cũng nhảy sang một bên, đồng thời thi triển một chiêu Cam lộ quyết lên bản thân, Đường Tam và Ninh Vinh Vinh, còn tăng thêm một chiêu Câu vân xạ võng, giảm sát thương cho bản thân.
Oanh – âm thanh vang rền, mặt đất chấn động kịch liệt, một vòng màu vàng lan tỏa trên mặt đất hướng sáu người Đường Tam phóng đến.
Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh phản ứng rất nhanh, Tiểu Vũ nhảy lên phía trước, Chu Trúc Thanh từ mặt bên xuất động, Đường Tam cơ hồ cùng Tiểu Vũ nhảy lên, ngay cả độ cao cũng không sai biệt lắm.
"Tiểu Vũ, lên" Đường Tam khẽ quát một tiếng, hai tay tại trước ngực ngửa lên "Thanh ca!"
Tiễu Vũ, Vũ Văn căn bản không cần dùng mắt nhìn, cũng biết tay Đường Tam tại vị trí nào, mấy người ở cùng nhau 6 năm, sớm đã đạt thành một phần ăn ý. Hai mũi chân điểm một chút lên lòng bàn tay Đường Tam, dựa vào lực đẩy của Đường Tam, giống như mũi tên hướng Triệu Vô Cực phía trước vọt tới.
Tấn công mới là cách phòng ngự tốt nhất, tại lúc này nếu bị động phòng ngự, để cho Triệu Vô Cực đem toàn bộ thực lực phát huy, bọn họ cầm chắc không có cơ hội. Không bằng lấy công làm thủ, có lẽ còn có thể trì hoãn một chút thời gian.
Triệu Vô Cực chứng kiến hai đấm của mình không tạo được hiệu quả gì, ngược lại trên mặt lại càng tươi cười. Mắt thấy Tiểu Vũ phóng tới cũng không tránh, hai tay ngược lại thu vào trong người, làm ra bộ dáng tùy ngươi công kích.
Tiểu Vũ tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, thân thể co lại, từ không trung quay cuồng vọt tới trước, ngay tại lúc sắp tới Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại lúc này mới mở rộng ra, chớp mắt nàng đã hoàn thành vũ hồn phụ thể tại không trung, hai chân đồng thời hướng đến cổ Triệu Vô Cực.
Hai tiếng rên đau đớn đồng thời vang lên, hai chân Tiểu Vũ chuẩn xác dẫm lên vai Triệu Vô Cực, nhưng Triệu Vô Cực lại không hề lo lắng, nhếch miệng cười: "Tiểu nha đầu, hình như không có khí lực nhỉ?"
Tiểu Vũ hừ lạnh một tiếng không khí lực sao? vậy cho ngươi xem có khí lực. Hai chân nàng giống như là dính trên vai Triệu Vô Cực, mũi chân đột nhiên thu vào bên trong điểm lên hai đại động mạch tại cổ Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại vặn vẹo một cái, chuyển động không ngừng trên không trung.
Nếu chỉ là lực lượng của Tiểu Vũ, tựa hồ không cách nào lay động thân thể Triệu Vô Cực, nhưng giờ phút này, động thủ không chỉ là nàng.
Triệu Vô Cực đột nhiên cảm giác được toàn thân căng thẳng, tràn ngập đằng mạn gai nhọn đã điên cuồng quấn quanh thân thể hắn, bất luận là cánh tay hay là hai chân, đều bị quấn chặt. Đăng mạn quấn chặt cực độ, chợt phóng thích độc tố gây mê. Đồng thời trên mặt đất đằng mạn mọc lên, đưa thân thể hắn lên cao, làm hai chân hắn rời khỏi mặt đất.
Một người dù mạnh, nhưng nếu chân không có chỗ đặt thì cũng vô pháp ổn định thân thể. Thân thể Triệu Vô Cực dưới sự điều động hai chân Tiểu Vũ nhất thời xoay tròn trong không trung. Lúc này, trên người hắn vẫn còn bị Lam ngân thảo của Đường Tam quấn quanh, giống như một cái bánh tét màu lam.
Có phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp, bất luận là Đường Tam hay Tiểu Vũ, lúc này hồn lực phát huy đã ngoài ba cấp. Thân thể Tiểu Vũ cấp tốc xoay tròn tại không trung, cố gắng kéo động thân thể của Triệu Vô Cực.
Hai tay chống trên mặt đất, trực tiếp đưa chân làm đao chém đến, nếu đổi là người thường khác, đầu tiên cổ sẽ bị hai chân Tiểu Vũ bẻ gãy, cuối cùng đầu sẽ bị quật xuống đất.
Một đòn này là Tiểu Vũ đã sử dụng toàn lực.
"Chuyển động chút cũng vui đấy." Thanh âm Triệu Vô Cực vang lên trong không trung, Tiểu Vũ cảm giác thân thể đang xoay tròn chợt cứng đờ, hai chân cũng không cách nào chạm được đối thủ, một cổ lực lượng chợt truyền đến, thân thể vốn lộn về sau của nàng không ngờ lại bị kéo trở lại.
Bồng – Đằng mạn quanh thân Triệu Vô Cực bể tan tành, bay tán loạn, hai chân Triệu Vô Cực vững vàng đứng trên mặt đất.
"Băng chú!" Đúng lúc này Vũ Văn tung một chiêu, trực tiếp đóng băng nửa người dưới của Triệu Vô Cực
Ngay lúc này, sắc mặt Triệu Vô Cực hơi đổi, gầm nhẹ một tiếng, thân thể chợt bành trướng, toàn thân vốn đã kinh khủng, giờ cơ hồ bành trướng gấp đôi, trong phút chốc đã cao thêm một thước, cả người trở nên cực kỳ hùng tráng. Băng dán trên người hắn cũng lập tức vỡ vụn