Uông Ngạn Quân không ý thức được chính mình nói sai, bó tay không biện pháp mà khuyên một hồi lâu. Ngô Xuân Mai rốt cuộc khóc xong, dùng cánh tay lau nước mắt, bởi vì trời quá nóng, mặc áo ngắn tay, cánh tay mướt mồ hôi căn bản không lâu được nước mắt trên mặt, ngược lại làm gương mặt trắng nõn bị bẩn. Uông Ngạn Quân thấy thế, móc khăn tay ra đưa cho cô.
Ngô Xuân Mai khăn tay trước mặt, nâng đôi mắt đỏ như thỏ nhìn Uông Ngạn Quân một cái. Uông Ngạn Quân lấy ánh mắt ý bảo cô lau nước mắt, Ngô Xuân Mai nhận lấy, lau nước mắt trên mặt, sau đó nhỏ giọng mà nói: "Cảm ơn, em sẽ giặt sạch."
Uông Ngạn Quân không nói chuyện, cầm hành lý Ngô Xuân Mai về nhà Cao Lương. Ngô Xuân Mai đi theo phía sau, bỗng nhiên cảm thấy hơi mất mặt, mình không thân thiết với Uông Ngạn Quân, sao không hề cố kỵ mà khóc lóc trước mặt hắn. Nghĩ vậy, càng thêm ngượng ngùng đi theo Uông Ngạn Quân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT