Thừa dịp các em còn chưa khai giảng, Cao Lương mang theo Cao Phán cùng đi xuống nông thôn. Cao Lương từng qua nhà Ngô Xuân Mai một lần, vào kỳ nghỉ đông cấp ba, từ thời gian hiện tại suy tính, kỳ thật mới hơn nửa năm, nhưng từ trong trí nhớ Cao Lương đã qua hơn hai mươi năm, thật sự là ký ức mơ hồ. Cũng may nhà ở thôn khá dễ tìm, ngay cửa thôn có một cây cầu, qua cầu là được.
Cuối tháng 8 ở nông thôn đều là một mảnh xanh mượt, những năm nay còn chưa có thịnh hành lúa một quý, mọi người thu lúa sớm lúc sau liền trồng mùa lúa mới, lúc này đúng là mùa lúa sinh trưởng thịnh vượng, một mảnh lớn màu xanh lục ánh vào mi mắt, cảm giác đôi mắt đều mát lạnh. Cao Lương xuất phát sớm, lúc đến cửa thôn mặt trời chưa quá mạnh, sương trên lúa cỏ chưa bay hết, vừa đi ống quần đều ướt, phi thường mát lạnh.
Cao Lương không nhớ rõ vị trí nhà Ngô Xuân Mai, cô tính toán vào thôn lại hỏi thăm một chút. Mới vừa đi một đoạn, liền thấy một đoàn vịt phía trước, vịt lắc lư mà ngươi truy ta đuổi, còn không ngừng "Cạc cạc" kêu lên vui mừng, thoạt nhìn thập phần vui vẻ. Đuổi vịt chính là hai thằng bé choai choai, Cao Phán mắt sắc, nói: "Chị, bọn họ lớn lên giống nhau, hình như là một đôi song bào thai."
Cao Lương vừa nghe song bào thai, lập tức liền liên tưởng đến em trai Ngô Xuân Mai, bởi vì Ngô Xuân Mai có một đôi em trai song bào thai. Cao Lương chạy nhanh về phía trước vài bước, muốn đi chào hỏi, lại sợ dọa đàn vịt, vịt thấy có người tới, dừng lại không dám động, đứa bé đối diện kêu lên: "Đứng, đừng nhúc nhích, để chúng tôi đi qua."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT