"Lạc Ngưng. Cậu không sao chứ?"Phương Kỳ lo lắng nhìn Thẩm Lạc Ngưng.
"Mình không sao"Thẩm Lạc Ngưng lắc đầu.
Thẩm Gia Hứa bây giờ mới nhớ đến sự hiện diện của Hứa Du cùng Phương Kỳ.
"Hai em ở đây với Tiểu Ngưng nhé. Anh ra ngoài tiếp khách" Thẩm Gia Hứa gật đầu với Hứa Du cùng Phương Kỳ.
Dưới sảnh chính khách sạn, nơi diễn ra hôn lễ hiện giờ khách khứa đều đến đầy đủ. Ai ai cũng đều cười vui vẻ chúc mừng Thẩm Lão Gia và Vương Lão Gia.
Bỗng nhiên cả hội trường im lặng, từ ngoài cửa, Thẩm Khiêm nắm tay Thẩm Lạc Ngưng cùng tiến vào.
Vương Đình Hi đứng trên sân khấu nhìn Thẩm Lạc Ngưng bằng ánh mắt vô cùng ôn nhu.
Thẩm Lạc Ngưng cũng trao cho Vương Đình Hi một ánh mắt vui vẻ hiếm có.
Khoảng cách của cả hai ngày càng gần....
"Tiểu Hi. Ba tin tưởng con, đem con gái mình trao cho con. Hy vọng con luôn đối đãi với con bé thật tốt. Nếu sau này, con không thương con bé nữa....thì nói với ba chứ đừng để con bé biết. Ba sẽ đến, mang con bé về..."Thẩm Khiêm là một quân nhân, lời nói ra vô cùng khô khan, cằn cỏi nhưng hôm nay ông bỗng trở nên vô cùng ôn nhu.
"Vương Đình Hi con hứa danh dự với ba, sẽ không phụ Thẩm Lạc Ngưng. Chỉ cần cô ấy không rời, con sẽ không bỏ"Vương Đình Hi nghiêm túc khẳng định
Thẩm Lạc Ngưng đứng bên cạnh có chút ấm áp. Hai người đàn ông này chính là hậu phương của cô....
Sau khi trao Thẩm Lạc Ngưng cho Vương Đình Hi, Thẩm Khiêm liền quay người bước xuống....Con gái ông, hôm nay thật sự đã là vợ của người ta rồi.
Thẩm Lạc Ngưng sau khi lên sân khấu một chút liền cùng Vương Đình Hi đi thay đồ khác.
Hôm nay họ đã chuẩn bị rất nhiều đồ cưới để thay ra.
Thay đồ xong thì cặp vợ chồng trẻ cùng nhau đi tiếp rượu. Đi đến đâu cũng nhận được lời chúc mừng.
"Học tỷ."Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu gọi.
"Lạc Ngưng. Trăm năm hạnh phúc"Vân Dao ôm Thẩm Lạc Ngưng một cái cười nói.