Trong quá trình uống, Hàn Lạc Miên đã muốn nôn vài lần, gừng là món cô ghét nhất trên đời này.
Vương Đình Khanh tỉ mỉ quan sát liền biết được chuyện này, nhưng vì sức khoẻ của cô, buộc phải làm vậy.
Tối đó trở về nhà, khi đang ngủ trên giường. Cơ thể Hàn Lạc Miên có chút biển đổi.
Cả người cô nóng hừng hực, hơi nóng của cô lay sang cả Vương Đình Khanh.
Anh liền nhận ra, bật đèn lên kiểm tra.
"Miên Miên"
Vương Đình Khanh sờ trán Hàn Lạc Miên rồi rút tay lại. Sau đó thử lay người cô.
Hàn Lạc Miên cả người nóng hổi, môi mỏng trắng bệt. Trán đầy mồ hôi trông vô cùng chật vật.
Vương Đình Khanh nhanh chóng sốc cả người cô dậy, lấy áo khoác quấn kín người cô rồi mang cô đến bệnh viện.
Lúc đưa cô vào cấp cứu, tay Hàn Lạc Miên nắm lấy ống tay áo của anh không buông. Tuy cô thân mang bệnh nhưng lúc đó chẳng biết lấy sức đâu ra mà Vương Đình Khanh giật áo ra mấy lần cô vẫn không buông.
Thế là anh ở trong phòng cấp cứu luôn với cô.
Gần sáng, Hàn Lạc Miên đã hạ sốt nhưng cô vẫn còn hôn mê. Vương Đình Khanh liền ôm cô vào lòng đem trở về nhà.
Cả đêm anh thức trắng canh chừng cô nhóc nhỏ không chợp mắt, chỉ cần cô cử động nhẹ hay có biểu hiện khác lạ một chút anh liền sờ trán sợ cô sẽ sốt lại.
Sáng hôm sau, Hàn Lạc Miên thức dậy, sau cơn sốt nên trong người vẫn chưa khoẻ hẳn.
Cô mở mắt ra liền thấy Vương Đình Khanh nằm trên sofa ngủ. Chân dài của anh vắt lên thành ghế còn không hết...
Hàn Lạc Miên cố gắng ngồi dậy, nửa ngồi nửa nằm tựa vào thành giường nhìn chăm chăm Vương Đình Khanh.
Khoảng 15 phút sau, Vương Đình Khanh mới tỉnh dậy, anh đầu tiên là đưa mắt sang nhìn giường ngủ, nói thẳng ra là nhìn về Hàn Lạc Miên.
Thấy cô gái nhỏ đang nhìn chằm chằm mình, anh nhanh chóng ngồi dậy, uể oải đi về phía giường ngủ. Đưa tay sờ trán cô.
Hàn Lạc Miên nâng mắt lên nhìn anh chờ kết quả, hiện tại đã không còn nóng như tối quá.
"Xuống giường nổi không?"
Vương Đình Khanh nghiêng đầu nhìn Hàn Lạc Miên.
Cô gật gật đầu đáp lại. Dù không xuống nổi cũng phải lết xuống, cô có mặt mũi mà bảo anh bế mình xuống sao?
Vương Đình Khanh nhìn nhìn nét mặt cô một lúc rồi cúi người bế cô vào lòng đi vào nhà vệ sinh.
Hàn Lạc Miên được sủng mà sợ, cô nhanh chóng bấu lấy góc áo anh giữ thăng bằng.
....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT