Hàn Nhi tới Pháp cũng được vài ngày rồi, nhưng thời gian này Lục Thiên Quân còn chẳng đến thăm cô ta lấy một lần. Anh luôn lấy lí do là bận rộn, chỉ để lại vài người vệ sĩ đi theo canh chừng cô ta mà thôi.
Hàn Nhi không dám suy nghĩ gì nhiều, chỉ có thể an phận theo những gì mà Lục Thiên Quân đã sắp xếp. Ở đây cô ta được phép đi ăn, đi chơi, mua sắm, nhưng hạn chế tới công ty và nơi ở của anh.
Lí Cao là trợ lí đi theo Hàn Nhi đã nhiều năm, nhưng càng ngày càng thấy Lục Thiên Quân quá đáng. Hàn Nhi hiện giờ coi như là đã giao lại tập đoàn Hàn thị cho Lục Thiên Quân rồi, nếu không cẩn thận cũng có thể bị đá khỏi cái ghế cổ đông nữa. Vậy mà Hàn Nhi vẫn đồng ý để bị lợi dụng, từ đầu tới cuối không kêu ca một câu nào. Ở bên ngoài mặc dù mang danh nghĩa là vợ sắp cưới của Lục Thiên Quân, ăn ngon mặc đẹp nhưng lại phải nghe theo toàn bộ những gì mà anh sắp xếp, chẳng khác nào con rối hay búp bê trong tủ kính.
Lí Cao biết bản thân có khuyên gì cũng không nổi, chỉ đành im lặng mà đi theo Hàn Nhi. Hôm nay theo lịch trình thì Hàn Nhi có một buổi đi shopping, được mua đồ thả ga và quẹt thẻ của Lục Thiên Quân, nhưng tất cả cũng chỉ là lớp mặt nạ ngụy trang ở bên ngoài. Vệ sĩ của anh lấy danh nghĩa là bảo vệ, vẫn đi theo giám sát cô ta 24/24.
Cảm giác này ngột ngạt như ở trong tù vậy.
Hàn Nhi biết là vậy, nhưng chỉ cần được ở bên Lục Thiên Quân là đủ rồi. Cô ta vẫn vờ như rất vui vẻ, mua sắm rất nhiều đồ. Thế giới rộng lớn như vậy, nhưng thật không ngờ ngày hôm nay cô ta lại vô tình gặp lại một người bạn cũ đã lâu không gặp.
Trước đây vốn dĩ hai người cũng từng là bạn thân của nhau, nhưng giờ đây gặp lại chỉ có thể trao cho nhau những lời châm chọc:
- Hôm nay cậu lại đi mua sắm một mình sao? Chậc, nếu buồn thì cứ nói buồn đi, không cần miễn cưỡng làm ra vẻ mặt vui vẻ đó đâu, nhìn mà thấy ngứa hết cả con mắt đó!
Tống Ái Vân, một người luôn đứng ở bên ngoài quan sát tất cả mọi chuyện. Bốn năm trước Hàn Nhi trở về nước và đã thắng được Tô Hy, thuận lợi trở thành người phụ nữ bên cạnh Lục Thiên Quân. Nhưng Tống Ái Vân chỉ cảm thấy chuyện này hệt như một câu chuyện cười. Bởi vì theo thông tin mà cô ta điều tra thì suốt thời gian qua Hàn Nhi luôn ở một mình, rất ít khi đi cùng Lục Thiên Quân. Có lẽ nào Hàn Nhi cũng chỉ có một cái danh, hoàn toàn không có nghĩa gì cũng nên.
Tống Ái Vân cũng yêu Lục Thiên Quân nhiều như vậy, nhưng kém may mắn hơn Hàn Nhi hay Tô Hy, Lục Thiên Quân chỉ coi cô ta như một người bạn mà thôi. Thậm chí anh đối với cô ta luôn lạnh nhạt hời hợt, mặc dù trước đây cả ba từng là bộ ba thân thiết nhất, nhưng từ khi tình yêu xuất hiện thì tất cả đều đã tan vỡ. Tống Ái Vân và Lục Thiên Quân của bây giờ cũng chỉ như người xa lạ.
Tống Ái Vân biết bản thân mình không đấu nổi Tô Hy hay Hàn Nhi, nhưng đứng bên ngoài chứng kiến bọn họ đấu đá lẫn nhau cũng đủ rồi. Tô Hy thua cuộc, Hàn Nhi thắng thế được trở thành người phụ nữ ở bên Lục Thiên Quân nhưng lại chẳng hề vui vẻ gì cả, cô ta cảm thấy rất hả hê.
Hàn Nhi chỉ liếc nhìn Tống Ái Vân một cái rồi quay đi, coi cô ta như một người vô hình. Nhưng cô ta làm sao có thể dễ dàng buông tha cho Hàn Nhi chứ? Không phải là người thắng cuộc hay sao, vì sao trong suốt 4 năm nay lại sống một cuộc sống tẻ nhạt như vậy?
- Hàn Nhi, cô không biết Thiên Quân ở bên ngoài có tình nhân à?
Một câu nói bừa đầy khiêu khích của Tống Ái Vân đã khiến cho Hàn Nhi khựng lại. Cô ta lập tức xoay người nhìn Tống Ái Vân, sắc mặt vô cùng khó coi:
- Cô có ý gì, đừng hòng chia rẽ tôi và Thiên Quân!
Thời gian qua Hàn Nhi vẫn luôn tự nhủ với bản thân rằng Lục Thiên Quân chỉ là bận rộn mà thôi, cô ta càng không dám nghĩ tới chuyện cho người theo dõi anh. Bây giờ lại nghe Tống Ái Vân khiêu khích, Hàn Nhi nói không kích động là nói dối.
Cảm thấy chuyện này vô cùng thú vị, Tống Ái Vân lại nói tiếp, dù cho cô ta cũng chẳng biết rõ chuyện gì cả:
- Ở Paris, Thiên Quân có một căn biệt thự riêng, vì sao lại sắp xếp cho cô ở khách sạn? Hay là cô thử tới đó xem xem, rốt cuộc bên cạnh anh ấy có tình nhân hay không đi?
Đây chính là tất cả những gì ít ỏi mà Tống Ái Vân đã cố gắng điều tra, bên trong hoàn toàn kín như bưng, cô ta chỉ biết địa chỉ căn biệt thự đó của Lục Thiên Quân mà thôi. Nhưng muốn tới đó cũng không dễ dàng gì, vệ sĩ sẽ không cho phép bất kỳ ai xông vào cả, trừ khi có mệnh lệnh trực tiếp của anh.
Hàn Nhi lúc này mới bàng hoàng, cô ta không hề hay biết chuyện này, chỉ nghĩ là thời gian công tác Lục Thiên Quân cũng ở khách sạn cao cấp như mình mà thôi. Với thân phận của anh thì đây là một điều vô cùng bình thường mà.
Cũng vì sợ anh sẽ chán ghét mình nên Hàn Nhi không dám điều tra bất cứ điều gì liên quan tới anh cả, thế mà hôm nay lại phải nghe chính tin này từ người mà cô ta ghét nhất. Bản tính bên trong trỗi dậy, cô ta không thể cố gắng tiếp tục ngoan ngoãn nữa, liền túm lấy cổ áo Tống Ái Vân:
- Có phải cô cố tình nói ra chuyện này để chia rẽ tôi và Thiên Quân đúng không? Anh ấy... anh ấy sẽ không như vậy đâu...
Tống Ái Vân cũng cực kỳ khó chịu khi bị Hàn Nhi túm lấy cổ áo. Cùng là tiểu thư nhà tài phiệt không hơn không kém gì nhau, cô ta quả thật không muốn nhẫn nhịn mỗi khi bị Hàn Nhi ức hiếp nữa, liền dùng sức đẩy Hàn Nhi ngã xuống:
- Cô nổi khùng cái nỗi gì? Muốn biết thì tự tới đấy mà tìm hiểu, tôi cũng chẳng muốn nhúng tay vào chuyện của các người! Hết lòng xem cô là bạn thân nên mới nói cho cô biết những chuyện này, vậy mà cô lại đối xử với tôi như vậy đó.
Mọi chuyện ầm ĩ đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, Lí Cao cùng với vệ sĩ chờ ở bên ngoài xông vào thì thấy cảnh này. Tống Ái Vân vì muốn bào chữa cho hành vi đẩy người hơi mạnh tay của mình mà bịa chuyện, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Hàn Nhi. Cô ta khóc lóc đáng thương, cứ khăng khăng cho là bạn thân đối xử tệ với mình.
Mà Hàn Nhi bây giờ cũng chẳng còn tâm tư gì mà cãi nhau với Tống Ái Vân nữa, trí óc cô ta chỉ lặp đi lặp lại cụm từ "biệt thự riêng". Không được, cô ta phải đi tìm Lục Thiên Quân để hỏi rõ ràng mọi chuyện.
Nhiều khi sự thật rõ ràng rành rành ngay trước mắt, nhưng con người vẫn cố chấp không muốn tin. Hàn Nhi chính là thuộc dạng cố chấp đó, cô ta không muốn tin Lục Thiên Quân có tình nhân ở ngoài, càng không muốn tin những chuyện đó là sự thật.
Lí Cao đỡ Hàn Nhi đứng lên, vệ sĩ cũng bước tới. Tống Ái Vân thấy mọi chuyện không ổn nên giả bộ tức giận bỏ đi, may mà không có ai ngăn lại để truy cứu. Như vậy, càng chứng tỏ rằng Hàn Nhi chỉ mang cái danh mà thôi, trong lòng Lục Thiên Quân cô ta chẳng là gì cả.
Nghĩ tới đây, Tống Ái Vân cũng cảm thấy lòng mình được an ủi hơn. Thứ mà cô ta không có được, người khác cũng đừng hòng có. Cuối cùng Hàn Nhi cũng sẽ giống như cô ta mà thôi, chịu sự ghẻ lạnh của anh.
...
Hàn Nhi làm ầm ĩ lên, đòi tới biệt thự riêng của Lục Thiên Quân cho bằng được. Vệ sĩ của anh đã cố gắng hết sức để ngăn lại rồi, nhưng cô ta lại lấy cái chết ra đe doạ, vệ sĩ cũng không dám manh động.
Tạm thời bọn họ phải đưa Hàn Nhi tới biệt thự riêng đó, một số còn lại liên lạc với người ở bên biệt thự.
Nhưng vì ở bên biệt thự nhận được thông báo muộn nên khi Hàn Nhi tới nơi, bọn họ cũng không kịp báo lại với Lục Thiên Quân. Anh bận rộn như vậy, không phải muốn gặp là gặp, huống chi việc báo cáo này cũng phải thông qua cấp trên là Tư Mã Lộc.
Mọi chuyện trở nên vô cùng rối loạn, ai ai cũng gấp gáp hết cả lên, chỉ có Tô Hy vẫn thảnh thơi không quan tâm chuyện gì cả.
Tô Hy bị giam lỏng ở biệt thự, cô vô cùng buồn chán, nên mới ngồi ở ngoài vườn vẽ tranh để giết thời gian. Nét vẽ của cô cũng không phải là quá đẹp, nhưng vẽ phong cảnh hay chân dung cơ bản cô thì cũng biết một chút. Cái này là do năng khiếu có từ trước rồi, chứ cô cũng chưa được đi học lớp đào tạo chuyên sâu bao giờ.
Lúc đó vệ sĩ vội vã bước tới, cô còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì Hàn Nhi cũng đã xông vào, kèm theo đó là những tiếng ngăn cản không nổi của các vệ sĩ:
- Tiểu thư, cô không thể xông vào bên trong...
- Tránh ra!
Khi Hàn Nhi xông vào, lập tức nhìn thấy ở vườn hoa là hình ảnh cực kỳ quen thuộc, cực kỳ chói mắt. Tô Hy mặc chiếc váy màu hồng nhạt, ngồi nhàn nhã ở giữa vườn hoa vẽ tranh, khuôn mặt xinh đẹp không một chút son phấn nào. Chứng tỏ rằng, cô đã sống ở đây như là nhà của mình rồi.
Nhìn thấy Tô Hy, Hàn Nhi cuối cùng cũng không thể bình tĩnh nổi nữa, liền lập tức xông tới chỗ Tô Hy, thẳng tay giáng cho cô một cái tát:
- Tiện nhân, thì ra là cô quyến rũ Thiên Quân của tôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT