Yến Hàn chậm rãi nhấm nhấp cái từ này, khuôn mặt lại trầm như nước.
Giải Phồn: "......"
Biết ngay bệ hạ lại khẩu thị tâm phi, ngoài miệng thì không thèm để ý nhưng trong lòng thì đã chua tận trời.
Cố tiên sinh ngài mau xuống dưới đi!!!
Trên lầu.
Cơ bản Cố Thâm và người của tổ chức đã giao lưu xong, y trực tiếp cự tuyệt: "Cá nhân tôi thích sự mới mẻ, cũng không có tính toán dưỡng lão, bầu không khí của các cậu cũng không thích hợp với tôi, thật xin lỗi."
Hai vị thành viên chấn động: "Ngài thích sự mới mẻ?"
Cố Thâm nhướng mày: "Không được sao?"
Hai vị thành viên vội vàng nói: "Đương nhiên có thể, chỉ là có chút kinh ngạc. Hơn nữa tổ chức của chúng ta đã ra rất nhiều người nổi danh, cũng không hoàn toàn dưỡng lão. Nếu có thể, vẫn hy vọng tiền bối suy xét lại, mọi người gặp nhau là có duyên, không phải giúp đỡ nhau sẽ càng tốt hơn sao?"
Cố Thâm: "Xin lỗi, tôi vẫn thích độc lai độc vãng hơn."
Hai vị thành viên có tiếp tục khuyên nhủ thế nào vẫn cứ bị cự tuyệt, sợ nói nhiều lại chọc tiền bối phiền chán, chỉ có thể lưu lại một câu: "Tổ chức chúng tôi tùy thời nghênh đón tiền bối."
Cố Thâm gật đầu, mang bọn họ cùng nhau xuống lầu.
Phòng khách một mảnh yên tĩnh. Giải Phồn nhìn thấy bọn họ đi xuống liền yên lặng đưa mắt ra hiệu, nhắc nhở tâm tình bệ hạ rất không tốt.
Kỳ thật căn bản không cần nhắc nhở.
Quanh thân nam nhân đang tỏa sương đen như một con quái vật đang giương nanh múa vuốt, nghe thấy tiếng bước chân cũng không hề phản ứng, nhìn chằm chằm ly nước, chỉ kém không viết lên trán bốn chữ to đùng ' tôi không cao hứng '.
Chính là rõ ràng như vậy đấy.
Rõ ràng đến mức hai vị thành viên trong tổ chức cũng phải ngại ngùng, rất nhanh mở miệng cáo từ. Giải Phồn nhiệt tình vui vẻ đưa tiễn, một đi không trở lại.
Biệt thự lại biến thành thế giới hai người, an an tĩnh tĩnh.
Sau một lúc lâu, Yến Hàn ngước mắt nhìn y: "Chúc mừng."
Cố Thâm đánh giá biểu tình của hắn, đột nhiên cong môi cười.
Yến Hàn siết chặt ly: "Vui vẻ như vậy? Cũng đúng, lúc trước em còn hy vọng có thể tìm được thế lực để cách xa anh một chút, bây giờ vất vả lắm mới tìm được, chuyện tốt như vậy, đêm nay có muốn uống một chén chúc mừng hay không?"
Cố Thâm cúi đều xem hắn, không nói lời nào.
Yến Hàn buông ly nước xuống, vừa muốn nói gì đó, đột nhiên lại cảm nhận được không khí tại đây không thích hợp, lại đột nhiên dừng lại: "Em......"
Cố Thâm: "Ừ?"
Yến Hàn mang theo một chút chần chờ: "Không đồng ý?"
Cố Thâm: "Anh đoán xem."
Yến Hàn đoán một giây, liền quyết đoán kéo thanh niên tiến vào ngực, hung hăng ôm lấy.
Hắn nói: "Anh đoán em không gia nhập."
Cố Thâm: "Ừ"
Cái xác nhận này làm cho tâm của Yến Hàn như được lấp đầy, khống chế không được lộ ra ý cười: "Cảm ơn."
Cố Thâm lành lạnh nói: "Chuyện tốt như vậy, đêm nay có muốn uống một chén để chúc mừng hay không?"
Một chữ cũng không trật, ngay cả ngữ khí cũng giống đến bảy tám phần.
"Đó là anh muốn em dỗ anh." Yến Hàn niết mặt y: "Vẫn luôn không nói chuyện, có phải cố ý hay không? Hả?"
Cố Thâm không trả lời, ngược lại cũng giơ tay nắm mặt hắn, đạm thanh nói: "Đáng yêu."
Bộ dạng ghen tuông cũng đáng yêu.
Yến Hàn yên tĩnh hai giây, đột nhiên đổi tư thế một tay kéo thanh niên nằm xuống trên sô pha.
Sau đó Cố Thâm cảm nhận được cái gì gọi là họa từ miệng mà ra.
Hôm nay là ngày công bố thành tích của cuộc khảo hạch.
Sáng sớm Cố Thâm đánh bay vuốt sói của người nào đó, rồi ngồi dậy đeo quang não, đăng nhập vào trang trường để xem điểm.
Tuy rằng trải qua sự cố nên phải đổi sân, nhưng trạng thái của mọi người vẫn không tồi, nhóm tân sinh được chuyển chính cao tới 92%, chỉ có vài người thi rớt.
"Hẳn là phía trường học suy xét đến tình huống của bọn họ mới cố ý thả lỏng yêu cầu." Yến Hàn không biết tỉnh từ khi nào, một lần nữa đem thanh niên kéo vào trong ổ chăn gói kỹ lưỡng, lười nhác nói: "Lần may mắn này đại biểu những ngày tháng sau này của bọn họ sẽ phi thường khổ sở."
Đúng là học viện quân sự không có hạn chế trong việc tuyển dụng nhân tài bất cứ lúc nào, nhưng không đại biểu trong trường không có yêu cầu. Bọn họ chuyển qua chính thức chỉ là cửa ải đầu tiên, tiếp theo sẽ trực tiếp được chuyển vào những lớp năm nhất, đến lúc đó có theo kịp tiến độ hay không, có chịu đựng nổi sự chênh lệch hay không, có tiếp thu nổi cường độ huấn luyện càng cao hơn không đó đều là vấn đề.
Huống chi ở trường quân đội phải học những 6 năm, cái này thật sự mới chỉ là bắt đầu.
Chiến trường rất tàn khốc.
Trường quân đội cũng không nhân từ.
Lúc này phóng khoáng thả lỏng yêu cầu không biết là may mắn hay không phải may mắn đây.
Cố Thâm giãy giụa hai cái vẫn không tránh được, nhíu mày nhắc nhở: "Đừng xằng bậy, hôm nay em còn phải đi học."
Yến Hàn buồn cười: "Yên tâm, anh hiểu rõ."
Cố Thâm rất muốn che miệng hắn lại nói anh không rõ. Nếu thật sự hiểu rõ sẽ đè y ở trên giường suốt bốn ngày sai? Bỏ lỡ khảo hạch, rồi cả kỳ nghỉ nữa toàn bộ đều bị hắn làm lãng phí!
Cố Thâm nhìn hắn còn dám cười, tung chân đá một cái.
Yến Hàn thuận thế tóm được đặt chân lên người mình, ác nhân cáo trạng trước: "Đừng chọc anh."
Cố Thâm: "......"
Cuối cùng hai người ở trong ổ chăn đánh một trận.
Đừng hiểu lầm, đánh nhau thật.
Kết cục là Yến Hàn bị đá xuống giường mới kết thúc.
Cố Thâm thần thanh khí sảng rời giường đi học, lúc đi tới còn tính toán kêu nhóm tân sinh thu liễm tính tình điệu thấp một chút, kết quả không nghĩ tới vừa vào cửa liền thấy nhóm học viên vừa mới chuyển chính thức vô cùng vui vẻ, còn đang quơ tay múa chân thảo luận buổi khảo thí ngày đó.
"Tối hôm qua còn không ngủ được luôn nghĩ ngơi lung tung rồi tự mình sợ hãi, luôn cảm thấy mình thi không tốt sẽ bị loại, lúc sáng nay khi xem danh sách vài lần vẫn cảm thấy không tin được vì được chọn."
"Ai mà không thế, khảo hạch quá hại người, còn may chúng ta ôn tập trước."
"Ha ha ha ha cậu đừng nói, chúng ta nên cảm tạ trợ...... Di?! Trợ giáo tới!!!"
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng. Vừa mới còn tụm ba tụm bảy nháy mắt liền tụ lại một chỗ, ai ai cũng muốn biểu đạt lòng biết ơn.
Cố Thâm nghe xong, coi như đã hiểu.
Học viên tỏ vẻ chương trình học của y rất hữu dụng, học qua mấy lần không chỉ thân thể được cường hóa, ngay cả tâm lý thừa nhận cũng tăng lên, chỉ cần tưởng tượng đến trợ giáo liền cảm thấy nhân gian này không có khó khăn gì mà không thể tiếp nhận.
Cố Thâm: "......"
Y thu lại mỉm cười: "Vậy thì nói cho các cậu một cái tin tức tốt, cho dù tôi có chuyển chính thì vẫn như cũ là trợ giáo của các cậu."
Học viên: "!!!"
Cố Thâm: "Vui vẻ sao?"
Học viên: "Vui vẻ T_T."
Khẩu hiệu của bọn họ đều đã nghĩ kỹ rồi —— tồn tại là tốt rồi.
Là nhóm học viên vừa được chuyển chính thức, lớp cuối cùng của năm nhất này có thành tích không ổn đinh nhất. Nhưng ít nhất bọn họ vẫn phải theo kịp tiến độ của cả khối, cho dù là bất kỳ khảo hạch nào cũng phải vượt qua.
Vì vậy áp lực của các học viên mới này cức kỳ lớn, mà càng muốn mạng hơn là lớp bọn họ có một thiên tài. Đồng thời thiên tài ấy còn đảm nhận vị trí trợ giáo - Cố Thâm, tiến độ học tập tiến triển cực nhanh, từ lý thuyết cho đến thực hành rất nhanh ném các lớp khác ra xa tám con phố, từ sau khi chuyển chính thức đến lần khảo hạch đầu tiên, lớp bọn họ đã đánh bại lớp A và dành được vị trí hạng nhất.
Nỗi sợ bị chi phối bởi lão đại.jpg
Đương nhiên, chỗ tốt khi cùng lớp với lão đại thể hiện một cách rõ ràng. Gặp vấn đề nào không hiểu bọn họ có thể đến thỉnh giáo, bị đánh đến nằm bẹp trên đất (huấn luyện), học được cách rèn luyện trái tim, năng lực thừa nhận cùng với quý trọng hưởng thụ.
Giống như lão đại đã nói, lúc nên dùng toàn lực thì hãy xuất toàn lực, lúc nên nghỉ ngơi thì hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi cho thật hoàn hảo.
Sau hai tuần làm quen, thành tích của lớp cuối cùng đã ổn định không khí, mà Cố Thâm là người đánh bại người mạnh nhất lớp A càng trở thành truyền kỳ, trên diễn đàn còn có bài đoán khi nào y đánh vỡ kỷ lục của học thần.
Bất quá cũng khộng được vài ngày, một đám suốt ngày "tôi cược ba ngày" đến "y lợi hại quá đi" rồi lại đến "lớn lên đẹp, thật muốn cùng y yêu đương", về sau liền không hiểu được làm sao lại biến thành chia sẻ ảnh chụp lén rồi hét chói tai "aaaaaaaa".
"Lớn lên đẹp! Lại còn thông minh! Giá trị vũ lực cũng cao! Trọng điểm là về sau tiền đồ vô lượng!!! Đây chính là tuyệt thế mỹ O ngàn vạn khó tìm trong truyền thuyết sao! Tôi muốn đi tỏ tình!"
"A, nếu có thể tỏ tình thành công còn đến lượt cậu sao? Vị này đã có người yêu, còn chính miệng thừa nhận."
"Nhưng từ trước đến nay tôi chưa từng gặp qua Alpha của y."
"Mấy ngày nghỉ do Kỳ dịch cảm kia không thể nào giả được, sau khi y trở về tôi còn cảm nhận được hơi thở của Alpha, nghe nói là Alpha đỉnh cấp đó."
"emmmm...... Nhưng mấy người không cảm thấy lạ sao? Y tới trường học lâu vậy rồi, chưa thấy qua Alpha của y cũng thường thôi, nhưng mấy người đã gặp qua người yêu của y gọi điện hay nhắn tin gì chưa? Trí nhớ của tôi không tốt nhưng mà hẳn là chưa có lần nào đúng không."
"Tôi cùng thấy rất kỳ lạ. Tôi cũng là Alpha, nếu tôi cùng Omega của tôi, đặc biệt là sau khi đã đánh dấu thì càng không thể nào cách xa nơi Omega đang ở, khẳng định dục vọng chiếm hữu sẽ vô cùng điên cuồng, hận không thể một ngày gọi ba lần."
"Đúng vậy á, càng là Alpha đỉnh cấp thì dục vọng chiếm hữu càng lớn. Nếu trên người y có hơi thở của Alpha đỉnh cấp, vậy tại sao sau khi trải qua kỳ dịch cảm lại không có bất kỳ cuộc điện thoại hỏi thăm nào."
"Cho nên......"
"Chắc chắn là y giả vờ để tránh khỏi rắc rối của hoa đào!"
Về sau khi có người chạy tới trước mặt y tỏ tình, Cố Thâm còn tưởng rằng mình nghe nhầm: "Cậu nói cái gì?"
"Tôi thích cậu." Đối phương không chút ngượng ngùng nói lại một nữa, "Tin tức tố của tôi là vị quả cam, thành tích cách cậu chỉ có 17 tên.... "
"Dừng!" Cố Thâm đánh gãy lời cậu ta, vào thẳng vấn đề: "Có phải cậu không biết tôi có người yêu rồi không?"
"Đó không phải là tin tức giả sao?"
"Ai nói?"
"Đều nói như vậy."
"?"
Hai người đối diện, có thể nhìn thấy được trong mắt đối phương đều là sự mơ hồ, hoang mang, mờ mịt.
Các học sinh trong lớp trộm vây xem nhịn không được phát ra tiếng, mồm năm miệng mười đem toàn bộ câu chuyện kể lại một lần.
Cố Thâm: "...... Mấy cậu rảnh quá không có việc gì làm sao?"
Người đến tỏ tình còn vừa cẩn thận lại vừa hy vọng hỏi: "Cho nên chuyện này có đúng không?"
Cố Thâm: "Vô nghĩa, đương nhiên là giả!"
Y nói xong, còn cố ý đăng nhập diễn đàn của trường đưa tin bác bỏ lời đồn: Có người yêu, đừng suy nghĩ vớ vẩn.
Mọi người: "Thật vậy chăng tôi không tin."
Cố Thâm: "Thật sự."
Mọi người: "Trả lời liên tục chứng tỏ y nóng nảy."
Cố Thâm: "......"
Có đôi khi y thật sự không hiểu nhóm học sinh trong cái diễn đàn này nghĩ gì. Là lý thuyết không đủ học hay vẫn là huấn luyện không đủ mệt? Lấy đau ra nhiều tinh lực để nghĩ đến những chuyện không đâu vậy.
Cố Thâm cũng lời để ý chuyện này, nếu bọn họ dám thổ lộ thì y dám làm lơ, tất cả quà tặng đều đưa đến văn phòng, nói chung là rất vô tình.
Cho dù như vậy thì Yến Hàn vẫn cảm thấy không hài lòng, mỗi ngày nháo loạn đòi ra mặt, nói cho bọn họ biết người yêu là hắn đây có tồn tại.
Nhưng mà Cố Thâm cự tuyệt: "Em muốn sinh hoạt một cách bình đạm ở trường."
Yến Hàn: "Lấy thành tích của em mà có thể bình đạm mà sống sao?"
Cố Thâm: "'Omega thành tích tốt ' so với ' Omega của bệ hạ có thành tích tốt ' không giống nhau."
Yến Hàn: "Em chính là không muốn cho anh cái danh phận."
Cố Thâm: "Ừ, anh đoán đúng rồi."
Sau đó hai người lên giường đánh một trận.
Ừ, lần này là yêu tinh đánh nhau.
Về sau Yến Hàn cũng không có bỏ qua chuyện này. Dù sao lần này khác với lúc trước, trước kia y chỉ là tiếng sấm to hạt mưa nhỏ, muốn để cho Cố Thâm đến dỗ dành hắn mà thôi, nhưng lần này chính là trược tiếp liên quan đến địa vị của hắn, đã nghiêm trọng xúc phạm đến dục vọng chiếm hữu của Alpha.
Yến Hàn bắt đầu suy nghĩ về việc làm thế nào để có thể đến trường và lặng lẽ tiết lộ mối quan hệ của mình với Cố Thâm.
Tác giả có lời muốn nói: orz
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT