Phiên ngoại 5 – part 2

Lời nói của Lộ Phi ngầm tiết lộ giới tính người hắn thích.

Hắn nói không phải một cô gái đẹp, so với con gái còn đẹp hơn nhiều, điều này khẳng định hắn thích con trai.

Mọi người trong livestream nói chuyện rất rôm rả, thêm vào đó có một số người hay ghép cặp Lộ Phi với các streamer khác, điều đó khiến họ rất hưng phấn, bình luận càng nhiệt tình hơn.

Tần Duyệt ngơ ngác nhìn mọi người nói chuyện trên kênh chat, cảm thấy xung quanh rất ngọt ngào, như nhấn chìm hắn vào hủ mật.

Thật ra, ngày hôm qua Lộ Phi tỏ tình với hắn, Tần Duyệt không để chuyện đó trong lòng.

Có một đoạn thời gian Lộ Phi và hắn có mối quan hệ rất tốt, ngày nào hai người cũng như hình với bóng. Lúc đó hắn tưởng đó là tình yêu, sau này lại phát hiện chỉ xem hai người là bạn bè. Hắn cảm thấy không chân thật mặc dù Lộ Phi đã nói thích hắn trước khi say rượu lần đó.

Luôn có cảm giác Lộ Phi không phân biệt được giữa tình bạn và tình yêu.

Cho dù Lộ Phi nói sẽ không từ bỏ, Tần Duyệt chỉ cười trừ, không xem là thật.

Nhưng bây giờ hắn bắt đầu không rõ.

Lộ Phi thẳng thắn với fans của mình như thế này...giống như rất nghiêm túc.

Như để xác nhận suy nghĩ của Tần Duyệt, hắn vừa nghĩ đến đây, điện thoại đột nhiên rung lên, trên màn hình hiển thị tin nhắn của Lộ Phi gửi đến:

Lộ Phi: "Cậu có ở đó không Tần Duyệt?"

Lộ Phi: "Cậu đang xem livestream đúng không?"

Tần Duyệt mím môi, ấn vào khung chat, trả lời: "Không."

Chỉ vài giây sau Lộ Phi trả lời lại: "Chắc chắn cậu nói không rồi, nhưng tôi thấy cậu đang xem Lộc Duy mà. Vì thế chắc chắn cậu đang xem tôi livestream."

Tần Duyệt không còn gì để chối: "...Ừm."

Tần Duyệt không thoát livestream của Lộc Duy, khi hắn mở khung chat với Lộ Phi, điện thoại sẽ tự động chia đôi màn hình, bên trái là kênh của Lộc Duy, bên phải là giao diện tin nhắn của hai người.

Lúc này Lộc Duy vẫn đang xem Lộ Phi livestream, vì thế Tần Duyệt vẫn quan sát được chuyện xảy ra trong kênh của Lộ Phi.

Lộ Phi nghiêm túc nhắn tin với hắn, không có thời gian để ý đến kênh chat của mình. Tần Duyệt thấy có rất nhiều người đang hối Lộ Phi nói chuyện, không đến vài giây, giọng nói Lộ Phi vang lên, vừa to vừa thiếu kiên nhẫn:

"Đợi chút nữa, tôi đang nhắn tin với chị dâu của mấy người đấy."

Tần Duyệt: "..."

Hắn muốn hỏi Lộ Phi tại sao lại nói lung tung như thế, nhưng cảm thấy nếu mình nhắn như vậy lại lộ ra bản thân đang kích động.

Nếu hắn không trả lời tin nhắn, trong lòng lại hoảng hốt.

Hắn đang thấy bối rối nhìn giao diện tin nhắn của hai người.

Ngay sau đó, Lộ Phi gửi tin nhắn đến: "Tần Duyệt, tôi nói rất nghiêm túc. Sau khi thi đấu Phi Miêu ngày mai kết thúc, tôi sẽ đến tìm cậu."

Tần Duyệt đang định nói "Cậu đừng đến", nhìn thấy Lộ Phi gửi tin nhắn đến. Lần này Lộ Phi gửi tin nhắn âm thanh, Tần Duyệt nhìn chằm chằm biểu tượng tin nhắn âm thanh một lúc lâu, mới ấn vào nghe.

Giọng nói khan khàn truyền qua tai nghe đến tai hắn, đánh thẳng vào trong lòng: "A Duyệt, đừng từ chối tôi nữa."

Đã rất lâu rồi Tần Duyệt chưa được nghe lại cái tên này, trái tim hắn không ngừng đập nhanh hơn.

Trước mắt hắn phủ một tầng hơi nước, một cánh cửa xuất hiện trước mặt hắn, chỉ cần mở ra có thể thấy quãng thời gian thành viên LD cùng nhau huấn luyện.

Tính cách từng thành viên LD rất khác nhau, Hàn Tranh là kiểu người ngoài lạnh trong nóng, Mạnh Khưu như đứa em trai thích đồ ngọt, Lộc Sư là người anh cả, mà Lộ Phi...Lộ Phi là người khiến trái tim Tần Duyệt luôn xao động.

Có ngày, sau khi huấn luyện xong, chào tạm biệt với mọi người, hai người lái xe trở về nhà.

Tay trái để lên cửa sổ chống cằm, tay phải thì lái xe, vẻ mặt suy tư: "Hàn Tranh gọi cậu là Tần Duyệt, Mạnh Khưu là anh Tần Duyệt, anh Sư thì Tiểu Duyệt Duyệt, còn tôi nên gọi cậu là gì bây giờ?"

Khi đó chưa xảy ra chuyện Lộ Phi uống sau, hai người đơn giản như những người bạn bình thường, mặc dù Tần Duyệt có tình cảm khác với Lộ Phi, nhưng hoàn cảnh không cho phép hắn nói ra.

Tần Duyệt nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn phải híp mặt để cảm nhận từng luồng gió lạnh thổi vào mặt mình.

Sau khi nghe thấy Lộ Phi hỏi, hắn không suy nghĩ quá nhiều, đáp lại: "Gì cũng được."

"Tôi lớn từng này, còn chưa từng gọi tên lung tung ai đâu," Giọng nói Lộ Phi buồn rầu, Tần Duyệt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, không để ý biểu cảm của hắn.

"Vậy thì cậu phải tự nghĩ xem, tôi thì sao cũng được, không phải chỉ là để xưng hô thôi à."

Nhưng lần này Lộ Phi rất cố chấp: "Không được, tôi phải tìm được một cái tên chỉ dành riêng cho mình thôi."

Lộ Phi liếc mắt nhìn Tần Duyệt: "Hay là tôi gọi cậu là Tần Tần?"

Tần Duyệt bất đắc dĩ nhìn hắn: "...Cậu có thể nghĩ ra tên khác được không?"

Lộ Phi căng mặt: "Hừ, thế thì Tiểu Duyệt?"

Tần Duyệt đột nhiên nghĩ đến ma tiên Tiểu Nguyệt, hắn bắt đầu nghĩ lung tung.

Lộ Phi không thích cái tên này, im lặng không nói nữa.

Hắn vắt óc suy nghĩ, rất nhanh hai người đã về đến nhà, Lộ Phi mới nói ra cái tên khác: "A Duyệt?! A Duyệt thì sao?"

Tần Duyệt thấy cái tên này quá bình thường, so với mấy cái trước thì nó đơn giản bao hàm sự lịch sự và tôn trọng của người gọi.

"Cũng tạm được," Tần Duyệt nói: "Nhưng lúc gọi sao cứ thấy là lạ. Nghe như con gái ý."

Lộ Phi tiếp lời hắn: "Vậy, chỉ khi nào có hai người chúng ta, tôi mới gọi A Duyệt được không?"

Tần Duyệt gật đầu, nhưng Lộ Phi lại không vui, đôi mắt màu đèn nhìn chằm chằm Tần Duyệt.

Tần Duyệt nhanh ý nói: "Vậy tôi gọi cậu là A Phi nhé?"

Lúc này Lộ Phi mới cười, nhìn rất ngốc.

Nhưng hai người chưa nghĩ đến, sau khi chọn được tên xưng hô, hai người chưa từng có cơ hội dùng.

Lần tiếp theo nghe thấy đã là một năm rưỡi sau đó.

Tần Duyệt nghe đi nghe lại tin nhắn âm thanh của Lộ Phi, có cảm giác như trải qua rất lâu rồi.

Đột nhiên hắn muốn chuyển tất cả mọi thứ của mình vào vùng bản thân có thể kiểm soát.

Bao gồm cả Lộ Phi.

Tần Duyệt chớp chớp mắt, cầm điện thoại trả lời Lộ Phi bằng giọng nói: "Được."

...

Ngày hôm sau, giải đấu trực tiếp Phi Miêu diễn ra, Tần Duyệt rất rảnh rỗi, bắt đầu thu dọn đồ đến hiện trường xem.

Giải đấu Phi Miêu là giải đấu quan trọng nhất của nên tảng livestream của Phi Miêu, dù là thiết kế sân khấu, hay khán đài của khán giả đều hoành tráng hơn các cuộc thi khác rất nhiều.

Đặc biệt có rất nhiều fans đến xem trực tiếp.

Khi Tần Duyệt đến, khán đài đã đầy người, hắn tìm rất lâu mới có được chỗ có thể ngồi xem.

Mà lúc đó, các streamer đã lên sân khấu.

Hôm nay Lộ Phi mặc màu quần áo màu vàng, đó là màu Tần Duyệt thích nhất, Tần Duyệt liếc mắt nhìn xung quanh mới thấy được Lộc Duy.

Hắn nhìn chằm chằm Lộ Phi trên sân khấu, ánh mắt của Lộ Phi cũng đang tìm kiếm gì đó dưới khán đài.

Ánh mắt hai người chạm nhau, Tần Duyệt nắm chặt tay đặt trên đùi, nhìn thấy Lộ Phi nháy mắt với mình, khóe miệng hơi mỉm cười.

Nếu dựa theo lẽ thường, Lộ Phi đứng trên khấu Tần Duyệt sẽ không nhìn thấy rõ mặt hắn. Nhưng thi đấu trực tiếp có màn hình lớn, khi Lộ Phi nháy mắt với hắn, quay phim vừa lúc quay đến hắn.

Cùng lúc đó, các cô gái đến xem thi đấu trực tiếp rất kích động, ngay cả cô gái ngồi bên cạnh Tần Duyệt cũng hét chói tai: "Mẹ ơi! Đẹp trai quá đi!"

"Đúng thế, huhu, đẹp trai quá!!!"

Tần Duyệt không chịu nổi tiếng la hét của các cô, phải lấy tay che tai. Không cần thận đụng phải cô gái đáng nói về Lộ Phi, vội vàng nhỏ giọng nói xin lỗi.

Cô gái nhíu mày nhìn sang, sau đó...đối mặt với gương mặt Tần Duyệt.

Vốn dĩ muốn mở miệng quát người ta bỗng im bặt, ngơ ngác nhìn Tần Duyệt một lúc lâu, mới nói ra một cậu: "Không sao."

Tần Duyệt gật đầu cười với cô, không che tai nữa, ngẩng đầu nhìn lên sân khấu.

Kết quả, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Lộ Phi.

Tần Duyệt: "..."

Ánh mắt khác hoàn toàn so với lúc nãy hai người nhìn nhau, Lộ Phi lạnh mặt nhìn khiến hắn cảm thấy lạnh sống lưng.

Tần Duyệt nghĩ mãi không biết mình đã làm gì khiến hắn không vui.

Giải đấu Phi Miêu cũng là một giải đấu bình thường, so với KPL thì không chạm đến được, quan trọng đến để vui vẻ.

Người dẫn chương trình dẫn dắt mọi người theo hướng giải trí, cố gắng khuấy động không khí, ngoại trừ lúc thi đấu, còn lại đều giành thời gian cổ cũ từng streamer.

Đến khi giải đấu kết thúc, Tần Duyệt xem chưa thấy đã.

Hắn vẫn ngồi yên vị trí đó, yên lặng nhìn dòng người rời đi, hoặc lên sân khấu chụp ảnh với streamer. Tần Duyệt đợi mọi người đi trước, khi đã vơi người hắn mới rời đi.

Đột nhiên tay hắn bị người khác nắm lấy, vẫn là hơi thở quen thuộc đó.

"Bắt được cậu rồi." Lộ Phi trầm giọng nói.

Người xung quanh chưa đi quay sang nhìn, có một số người là fans của Lộ Phi, thấy hắn công khai nắm tay một người con trai khác, hưng phấn hét lớn.

Còn giả vờ để chụp lén vài tấm ảnh.

Ánh mắt đánh giá nhìn chằm chằm Tần Duyệt.

Tần Duyệt thấy mặt mình nogs lên, vội vàng túm lấy tay Lộ Phi chạy ra bên ngoài.

Hai người đi một đoạn, đã đến lối ra bãi đỗ xe.

Người đến xem hôm nay hầu hết còn trẻ tuổi nên không đi xe, vì thế khi hai người đến bãi đỗ xe, xung quanh không một bóng người.

Tần Duyệt kéo theo Lộ Phi đến bãi đỗ xe, mới phát hiện, tại sao,...hắn lại kéo đối phương đến chỗ này...

Không phải hai người chỉ nói một hai câu đã hết đề tài rồi à?

Tần Duyệt nhắm mặt lại, muốn đấm cho mình một cái.

Lộ Phi giống như hiểu ý của hắn, đột nhiên lên tiếng: "A Duyệt, cậu dẫn tôi ra đây làm gì?"

Tần Duyệt: "..."Không biết phải nói gì.

Nhưng Lộ Phi chủ động trả lời thay hắn: "Tôi biết rồi, A Duyệt muốn tìm một chỗ để nói chuyện với tôi dễ hơn."

Tần Duyệt muốn nói không phải, nhưng hành động của hắn như đào hố dưới chân mình, nhất thời không biết phải nói gì, đành phải cắn răng đứng yên tại chỗ.

Lộ Phi thấy hắn không nói gì, khóe miệng nhếch cao hơn: "Tôi biết A Duyệt vẫn thích tôi mà."

Tần Duyệt cuối cùng cũng tìm thấy cơ hội nói chuyện, lạnh lùng ngắt lời hắn: "Tôi không có, cậu đừng nghĩ nhiều."

Lời nói của hắn không tác động được đến Lộ Phi, Tần Duyệt vừa dứt lời, đột nhiên Lộ Phi cúi thấp người, hai tay áp lên má hắn.

Lòng bàn tay Lộ Phi rất ấm, nháy mắt ngăn cản gió lạnh bên ngoài. Tần Duyệt không nhịn được nheo mắt lại, đuôi mắt đỏ lên, nhìn càng quyến rũ hơn.

"Cậu nhìn xem..."

Tần Duyệt nghe thấy giọng nói trầm ấm của đối phương: "Mỗi khi tôi chạm vào cậu, cậu đều kích động đến run lên."

Tần Duyệt bị lời nói không biết xấu hổ quả hắn đánh bại, mặt bắt đầu đỏ hơn: "Cậu có thể im miệng...ưm!"

Hơi thở hai người cuốn vào nhau, nhiệt độ cơ thể tăng lên khiến Tần Duyệt rùng mình.

Lộ Phi liếm môi, trên đó vẫn còn vương hơi thở của Tần Duyệt: "Hôn một cái trước rồi lại tỏ tình."

"A Duyệt, tôi rất thích cậu."

...

Ngày hôm sau...

Tần Duyệt tỉnh dậy ở căn phòng vừa lạ vừa quen, khi mở mắt nhìn xung quanh, đầu óc trở nên trống rỗng.

Phía sau đột nhiên phát đau, cùng với eo mỏi nhức, nhắc hắn đến chuyện đã xảy ra sau khi say rượu tối qua.

Tần Duyệt không sám tin, cơ thể cứng đờ quay người lại nhìn, đối mặt với gương mặt lạnh lùng và đầy nam tình ở bên cạnh.

...Là Lộ Phi.

Mặc dù Tần Duyệt chưa bao giờ chửi bậy, nhưng lúc này không nhịn được nữa.

"Đ*t mẹ!!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play