CHƯƠNG 1522
Lão Phùng dẫn Vương Bác Thần đi vào bên trong, nói một vài chuyện năm đó.
Vương Bác Thần vờ tỏ vẻ kinh ngạc, nói: “Tôi không biết rõ chuyện, cho nên tới tìm nhà họ Lâm, là do một số lời dặn mà năm đó mẹ tôi để lại, nói là nhà họ Lâm có thể tin tưởng. Bây giờ mẹ tôi bị Thiên Đình bắt đo, vậy nên tôi muốn tới nhà họ Lâm xin một chút giúp đỡ.”
Lão Phùng cảm thương nói: “Cô Lý Kì con người rất tốt, cũng là một cô gái rất mạnh.
Năm đó tôi từng gặp cô ấy, chỉ là Thiên Đình thế lớn, có vài chuyện nhà họ Lâm chúng tôi không thể nhúng tay. Cậu yên tâm, nếu có thể giúp được cậu, gia chủ chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Cậu vừa đột phá Đăng Vân Cảnh rồi sao?
Đằng Vân Cảnh đối với giới thế tục mà nói chính là trời, nhưng ở trước mặt cổ tộc ẩn thế không tính là gì. Cậu muốn cứu mẹ cậu ra ngoài, hy vọng mong manh.”
Vương Bác Thần vội vàng nói: ‘Ông Phùng yên tâm, tôi sẽ không làm bừa. Tôi cũng vừa đột phá Đằng Vân Cảnh, khí tức chưa ổn định. Chủ yếu là chúng tôi ở bên ngoài không có công pháp tương ứng, đây vẫn là tôi chắp ghép lại mà ra. Nếu nhà họ Lâm có thể cho tôi một chút giúp đỡ, tôi vô cùng cảm kích”
Biểu hiện của Vương Bác Thần cực kỳ chân thành, hoàn toàn là dáng vẻ hạ mình cầu cạnh người khác.
Giọng điệu ấm ức và nhân nhục này khiến bản thân anh suýt nữa tin.
Muốn lừa người, phải lừa được mình trước.
Lão Phùng tiếp tục nói: ‘Cậu đã hoàn thành thần tàng Thủy, Mộc, Thổ Hành rồi nhỉ? Coi như có chút thiên phú, nhưng cũng không tính là gì.”
Vương Bác Thần nói với tư thái của vấn bối: ‘Phải, tôi chỉ lấy được công pháp hệ thủy, mộc, thổ, công pháp này tôi đã tìm trong thời gian rất dài mới tìm được, bên ngoài muốn tu luyện thật sự khó như lên trời.”
Lão Phùng gật đầu nói: ‘Cũng không tồi, hoàn thành ba loại thần tàng này, coi như là Đằng Vân Cảnh tam trọng, coi như tạm.
Bao nhiêu người ngay cả một thần tàng cũng không mở ra được. Nhưng cũng chỉ là số ít mà thôi.”
Vương Bác Thần chợt sững người.
Lễ nào những người này mở thần tàng đều là mở từng cái.
Không phải mở cùng lúc sao?
Anh hoàn toàn không biết, anh cũng từng hỏi Dạ Thư Linh, nhưng lúc đó Dạ Thư Linh đang tức giận, trong tư liệu chỉ có một số phân chia cảnh giới và làm sao đột phá cảnh giới.
Không nói cụ thể.
Bây giờ Vương Bác Thần mới phát hiện, anh hình như đã hiểu sai.
Nhưng mặc kệ là gì, chỉ cần có thể mở được là được.
“Thần tàng ngũ tạng sau khi mở ra toàn bộ, ngũ linh kim mộc thủy hỏa thổ hình thành một tuần hoàn mới tính là Đằng Vân Cảnh đỉnh phong. Cậu không có người chỉ dẫn, có thể đi tới bước này, đã rất giỏi rồi, coi như có chút thiên phú, cậu mở tam tạng thần tàng này đã tốn bao nhiêu thời gian?”
Ông Phùng hờ hững hỏi.
Theo ông ta thấy, kẻ học hành không chính thống như Vương Bác Thần, tất nhiên tiêu tốn thời gian rất dài mới mở thành công.
Vương Bác Thần cố ý nói thời gian dài ra một chút, nói: “Chắc khoảng 1 tháng, khi Thủy linh vừa bắt đầu dung hợp với thần tàng thủy hành, cực kỳ không ổn định, suýt nữa nổ, bị tôi cưỡng chế áp chế”
“1 tháng?”