Chương 1457

Tuy Vương Bác Thần đã giết Vương Tường và Lưu Tư Kì, nhưng cặp mẹ con này làm chuyện không phải của con người, chết cũng không đáng tiếc.

“Chào ông cố hai.”

Dao Dao cất giọng nói ngọt ngào chào một tiếng.

“Tốt tốt tốt, thật sự là một đứa trẻ ngoan.”

Vương Quân bế Dao Dao lên, ông ta nghĩ không thông, Lưu Tư Kì và Vương Tường sao có thể nhần tâm hạ độc thủ với đứa trẻ đáng yêu như này.

Lúc đó nếu không phải Vương Bác Thần tới kịp, dùng máu của mình cứu sống Dao Dao, e là đứa trẻ này đã mất.

Chuyện mà Lưu Tư Kì và Vương Tường làm không bằng loài súc sinh, mới đầu bọn họ không biết, tên chó già Kim Nguyên bằng mặt không bằng lòng, lừa hết tất cả bọn họ.

Về sau Vương Bác Thần đại náo nhà họ Vương, bọn họ mới biết xảy ra chuyện như này.

“Đây là cô của 2 đứa – Vương Hồng, đây là dượng của 2 đứa – Chu Tuấn Vũ. Chú họ Vương Hải, thím họ Lưu Tầm, anh họ Vương Phi, chị dâu họ Hàn Mãn…”

Vương Kinh Hồng giới thiệu từng người cho Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.

Hai người chủ động chào hỏi, những người khác cũng không dám ra vẻ.

Đội hình lần trước Vương Bác Thần đại náo nhà họ Vương, thật sự đã dọa bọn họ.

Không ngờ đứa con riêng lúc đầu bị nhà họ Vương vứt bỏ, hiện nay lại trởthành thần. \ chủ của nước R.

Nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm đó, da đầu bọn họ tê tái, ai còn dám ra vẻ ở trước mặt Vương Bác Thần chứ?

“Nhóc giỏi lắm, không hổ là người của nhà họ Vương chúng ta, thật là cho nhà họ Vương chúng ta mặt mũi. Cháu có thể trở về, đây là may mắn của nhà họ Vương.”

Con trai của Vương Quân = Vương Hải võ vai của Vương Bác Thần, nhìn dáng vẻ ông ta rất hài lòng về Vương Bác Thần.

Đặc biệt là Triệu Thanh Hà không được chiều sinh kiêu như Lưu Tư Kì, hiện nay tuy nắm đại quyền, nhưng trong ánh mắt của Triệu Thanh Hà lại không có vẻ cao cao tại thượng xem thường người khác.

Có phải thân thiện dễ gần hay thật sự vần chỉ diễn hay không, cái này có thể cảm nhận được.

Một người giả bộ có tốt tới đâu đi nữa, ở một vài chỉ tiết sẽ lộ dấu vết.

“Sau này mong chú thím quan tâm chúng cháu nhiều hơn, đừng chê chúng cháu phiền phức. Chúng cháu có làm chỗ nào không đúng, hy vọng mọi người có thể chỉ ra, để chúng ta cùng nhau quản lý cái nhà “

này.

Lời của Triệu Thanh Hà đầy sự phóng khoáng, không vì mình tới từ địa phương nhỏ mà tự ti.

Cũng không vì mình là vợ của thần chủ mà cao hơn người khác một bậc.

Vương Hồng kéo tay của Triệu Thanh Hà cười nói: “Thanh Hà cháu nói gì thế, nhìn thấy cháu thì cô cảm thấy rất thân thiết.

Sau này chúng ta là người một nhà, có gì cần giúp cháu cứ việc nói, nếu ai dám băng mặt không bằng lòng bắt nạt cháu, cứ việc nói cho bọn cô.”

Chồng của Vương Hồng – Chu Tuấn Vũ ở bên cạnh cười nói: “Đừng nghe cô cháu nói linh tỉnh, trong nhà chúng ta không có ai dám làm khó cháu cả.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play