CHƯƠNG 1261
Ngay sau đó, Tư Lam dẫn người đến, bắt tất cả mọi người Xí nghiệp Tào thị đi, thẩm vấn từng người.
Vương Bác Thần đằng đằng sát khí phân phó nói: “Bắt lại hết những quan chức bật đèn xanh cho tập đoàn Tào thị, tra kỹ tất cả, phạm tội nghiêm trọng, phán cực hình!”
Tư Lam dẫn người đi.
Vương Bác Thần cũng không dừng lại, nhanh chóng tiến về xí nghiệp Huy Đằng.
Đây là một nhà xí nghiệp có đại lão trong chính phủ làm chỗ dựa, Vương Bác Thần hiểu rất rõ tâm tư những người kia, nếu bọn họ thông qua con đường bình thường kiếm ít tiền, Vương Bác Thần sẽ không để ý.
Nhưng tay bọn họ lại duỗi quá dài!
Như xí nghiệp Huy Đằng bình thường thì cũng thôi đi, Vương Bác Thần cũng không thèm để ý bọn họ đầu tư Tân Khu Hà Châu, cũng không quan tâm bọn họ cạnh tranh thương nghiệp.
Trong vài đối tác hợp tác với công ty Hoa Nguyên, cũng có một ít là có bối cảnh quan chức nhà nước, Vương Bác Thần cũng không ngăn lại, bởi vì những người kia đều rất tuân thủ quy tắc.
Nhưng xí nghiệp Huy Đằng không giống vậy, lịch sử làm giàu của nó, mang theo vô số người cửa nát nhà tan.
Xí nghiệp Huy Đằng lúc trước dựa vào bất động sản lập nghiệp, thông qua các phương thức ép buộc giải tỏa, công trình bã đậu… làm giàu nhanh chóng, sau đó ỷ vào quan hệ trong nhà nước, ỷ lớn hiếp nhỏ, lừa gạt cướp đoạt, mới có quy mô đạt đến bạc tỷ vào hôm nay.
Bây giờ, lại duỗi tay đến Tân Khu Hà Châu, tới ức hiếp vợ Vương Bác Thần anh!
Còn cấu kết loại tai họa như xí nghiệp Tào thị, Vương Bác Thần sao có thể buông tha cho nó tiếp tục càn rỡ?
Trước đó, những chuyện này đều là bên Quốc chủ quản, bên Quốc chủ vì đại cục, vì giữ cân bằng, cho nên có đôi khi không thể không lui một bước.
Cho nên thế giới này không công bằng, đãi ngộ giữa kẻ có tiền và người nghèo sao có thể giống được?
Trước kia Vương Bác Thần không muốn quản những sự việc rách nát, cũng không có suy nghĩ gì.
Con người ích kỷ , Vương Bác Thần cũng không thể ngoại lệ.
Trước kia tập đoàn Huy Đằng không động đến lợi ích của anh, cho nên anh không xen vào, mà cũng không có trách nhiệm đi quản.
Nhưng là bây giờ xí nghiệp Huy Đằng chọc phải trên đầu anh, anh tất nhiên muốn diệt trừ hết.
Đối mặt xí nghiệp Huy Đằng, Quốc chủ cần cân bằng, cho nên có đôi khi sẽ lui một bước.
Nhưng Vương Bác Thần không cần lui.
Cũng không cần nhịn!
Vị trí Thần Chủ này là giết chóc mà có được, không phải nhờ nhịn mà được !
Xí nghiệp Tào thị bị Vương Bác Thần dùng thủ đoạn như sấm diệt trừ, bên tập đoàn Huy Đăng còn chưa biết, còn đang tạo áp lực cho công ty Hoa Nguyên.
Lưu Đường – giam đốc Tập đoàn Huy Đằng rầm rầm xuất hiện ở văn phòng Triệu Thanh Hà, ném hợp đồng lên bàn, hùng hổ dọa người nói: “Sếp Triệu, tôi khuyên cô đừng cố chấp như vậy, công ty của các cô đã không có tiền đúng chứ? Còn có thể gắng gượng bao lâu? Tất cả mọi người là vì kiếm tiền, sao phải không biết điều như thế? Bây giờ là tôi đến đàm phán với cô, nếu cô vẫn cự tuyệt như vậy, người tới vào lần sau, không phải là tôi nữa đâu, hiểu không?”
“Cứt.”