CHƯƠNG 1259
Thấy ông chủ mình tự tin như vậy, thư ký cũng giãn mặt ra nói: “Bên Tổng bộ cũng là có ý này, để chúng ta đánh nhanh thắng nhanh, để tránh đêm dài lắm mộng. Đồng thời, để chúng ta tìm cơ hội bắt mẹ con Triệu Thanh Hà lại, lỡ như suy đoán là thật, chồng Triệu Thanh Hà Vương Bác Thần thật sự là Thần Chủ, đến lúc đó sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức, bây giờ thừa dịp bọn họ còn không kịp phản ứng, là cơ hội tốt nhất.”
Tào Lập suy nghĩ một chút nói: “Cũng được, lập tức phái người đi làm.”
Ông ta vừa nói xong thì nghe một tiếng động cực lớn từ bên ngoai, tiếp đó cửa văn phòng bị người đạp mở.
Vệ sĩ xí nghiệp Tào thị bị người ném vào, cửa bị đập nát, ngã trên mặt đất ói máu không thôi.
Thân ảnh Vương Bác Thần xuất hiện ở văn phòng.
Tào Lập giật nảy cả mình, chỉ là ông ta chưa từng gặp Vương Bác Thần, cho nên không biết, quát lớn: “Anh bạn, anh là ai, dám đến xí nghiệp Tào thị gây sự! Anh không sợ bỏ mạng ở nơi này sao?”
Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Ông không phải đang tìm tôi sao?”
Tào Lập lập tức phản ứng lại, người này là Vương Bác Thần, lập tức trên trán toát một tầng mồ hôi lạnh.
Ông ta biết về thực lực của Vương Bác Thần, Vương Bác Thần đã xuất hiện ở nơi này, nói rõ Vương Bác Thần biết một ít chuyện rồi.
Tào Lập vội vàng nói: “Anh, anh là anh Vương? Việc này có phải có hiểu lầm gì không? Chúng tôi vốn không quen biết, cũng chưa từng đắc tội anh. Về phần bên công ty Hoa Nguyên, chúng tôi cũng chỉ là cạnh tranh thương nghiệp bình thường.”
Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Thì sao?
Tôi muốn giết ông còn không được?”
Nghe nói như thế, Tào Lập ý thức được không ổn, bất an lui về sau, một tay lặng lẽ đi sờ súng ngắn cất giấu dưới mặt bàn.
Thư ký xinh đẹp trắng bệch mặt, cắn răng nói: “Anh Vương, nơi này chính là nước R, Thành phố Hà Châu là nơi Thần Chủ tọa trấn, nếu anh dám động thủ giết người, chính anh cũng không trốn thoát được luật pháp!”
“Thứ rác rưởi quên gốc, chó săn tổ chức god mà thôi, cũng có tư cách nhắc luật pháp nước R? Ôn ào!”
Vương Bác Thần cách không một bàn tay, trực tiếp đập bay thư ký xinh đẹp!
Anh không chút thương hương tiếc ngọc, người phụ nữ này cũng là người thuộc tổ chức God.
Đối với loại người ăn cây táo rào cây sung này, trước giờ Vương Bác Thần không nương tay.
“Vậy mày đi chết đi!”
Phằng phằng phằng.
Đột nhiên, Tào Lập rút súng ra, bắn Vương Bác Thần mấy phát liền.
Nhưng mà, ông ta kinh ngạc phát hiện, viên đạn dừng cách trước mặt Vương Bác Thần hai ba mươi centimet!
Lạch cạch lạch cạch.
Toàn bộ đạn đều rơi trên mặt đất.
Tào Lập vẻ mặt thoáng chốc trắng bệch, hoảng sợ nhìn một màn này, bị dọa quên cả bóp cò.
Sao có thể!
Trên thế giới làm sao lại tồn tại người có thể ngăn cản đạn lạc?