CHƯƠNG 1211

Đây chính là bút tích của Lâm lão đầu.

Chuyện này rốt cuộc là sao?

Lâm lão đầu chết trước khi nhận anh làm đồ đệ?

Vậy người nhận anh làm đồ đệ là ai?

Lẽ nào là quỷ hồn của Lâm lão đầu?

Không đúng.

Trên thư, Lâm lão đầu nói ông ta tính ra anh là đồ đệ của ông ta, nhưng ông ta đã chết rồi…

Vương Bác Thần hoàn toàn mù mịt, căn bản không giải thích rõ được, cũng không có bất cứ tính logic nào.

Nhưng sự thật là như vậy, trước khi Vương Bác Thần chết đã tính ra anh sẽ trở thành đồ đệ của ông ta, sau đó sau khi ông ta chết thì lại nhận anh làm đồ đệ!

Mẹ kiếp chuyện này là cái quái gì thế?

Trên thư viết mấy câu như này, thông tin hữu dụng gì đó cũng không có.

“Đây không phải là kịch bản ác ôn của Lâm lão đầu chứ? Nhưng Lâm lão đầu từ sau khi nhận mình làm đồ đệ thì luôn ở cạnh mình, sư phụ cho dù muốn giở trò, cũng phải có thời gian tới đây mới được.”

Vương Bác Thần nghĩ kỹ lại, chắc chắn Lâm lão đầu không có thời gian tới đây.

Sau khi nhận anh làm đồ đệ, Lâm lão đầu dẫn anh rong ruổi hơn một năm ở các chiến trường, sau đó thì mất. Sau đó đáp ứng yêu cầu của Lâm lão đầu, chôn ở chân núi Côn Luân.

Nơi này cách chân núi Côn Luân có tới mười vạn tám nghìn dặm, với lại trong thời gian hơn 1 năm Lâm lão đầu dẫn anh đi ngao du, gần như đều ở bên Châu Phi.

Đâu có thời gian tới Phật Quốc?

Trừ phi Lâm lão đầu có thể trong nháy mắt từ Châu Phi xuất hiện ở Phật Quốc.

“Có khả năng là trước khi Lâm lão đầu nhận mình làm đồ đệ, tính được mình sẽ tới đây, vậy nên tạo ra trò đùa quái đản ở đây trước không?”

Vương Bác Thần lần nữa kiểm tra kỹ bộ xương.

Nhưng điều khiến anh càng kinh ngạc hơn là kết luận được đưa ra là bộ xương này là của Lâm lão đầu!

Bởi vì bẩm sinh chân trái của Lâm lão đầu ngắn hơn chân phải 3cm, chân trái của bộ xương này cũng như vậy.

Ngoài ra, tay trái của Lâm lão đầu bị tật, sinh ra thì ít hơn người khác một ngón tay út, vậy nên tay trái chỉ có 4 ngón tay, cái này khác với bị đứt.

Mà xương tay trái của bộ xương này là 4 ngón bẩm sinh, không có ngọn tay út.

Tổng hợp những điều này lại, Vương Bác Thần chắc chắn bộ xương này là của Lâm lão đầu!

Sự thật này càng khiến người ta sợ hãi!

Vương Bác Thần hoàn toàn đơ rồi, trong đầu hỗn loạn.

Hoàn toàn không giải thích được.

Nhìn lối vào của tầng 2, Vương Bác Thần nghĩ, cuối cùng không đi lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play