Nhà Chu Trừng ở khu biệt thự trong thành phố này, quanh đấy cũng không có trạm xe buýt, bản thân cậu ấy cũng không tính sẽ dùng phương tiện công cộng, vừa bước ra khỏi cửa là cậu đã gọi điện thoại cho tài xế, tài xế sẽ lái xe đến chỗ này rồi đón cậu ấy về nhà. Hiện tại đã là mùa đông, bên ngoài khu chung cư cũng rất ít người đi bộ, tất cả mọi người đều đang làm tổ ở nhà và tận hưởng một ngày yên bình, ấm áp hiếm có, Nguyễn Khê cùng sóng vai với Chu Trừng đi ra khỏi khu chung cư.

Thật ra gia cảnh của Nguyễn Khê cũng không kém, tuy không tính là giàu có nhưng không cũng không phải lo cơm áo gạo tiền. Bố mẹ cũng có công việc ổn định, ông nội và bà nội đều là công nhân viên chức trong hệ thống về hưu, bản thân cô lại là con gái một, được hưởng thụ tất tần tật mọi đồ đạc và đối đãi tốt trong nhà.

Mặc dù Chu Trừng biết sơ sơ tình hình nhưng khi trông thấy cơ sở vật chất cũ kỹ của khu chung cư và gian cầu thanh u ám, bao gồm cả rác sinh hoạt được đặt bừa ở cửa khiến tâm trạng của cậu ấy gần như là hỏng bét, còn tệ hơn cả lúc nhìn thấy dấu vết tồn tại của Giang Dịch Hàn để lại trong gia đình Nguyễn.

Cậu ấy cảm thấy Nguyễn Khê không nên ở chỗ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play