Nguyễn Khê thấy Chu Trừng cũng không đổi dép lê thì lập tức biết chuyện gì đang xảy ra.

Chuyện dép lê này cô cũng không để trong lòng, dù sao mẹ cô cũng đi siêu thị mua dép lê, mỗi lần mua dép vẫn là cùng một loại, cho dù là mùa hè hay mùa đông, chỉ có màu sắc và kích thước khác nhau, trên phương diện nào đó mà nói, mẹ cô có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhất định. Bản thân cô cũng không cảm thấy chuyện dép lê có bao nhiêu mập mờ, chẳng qua Chu Trừng để ý nên cô cũng phải bắt đầu xem trọng.

“Không cần đổi giày đâu.” Nguyễn Khê cười cười với Chu Trừng: “Em không thích đi dép lê của người khác, sau này anh thường đến nhà em chơi, để mẹ em mua cho anh một đôi dép để ở trong nhà, thế nào?”

Nói xong lời này, cô lại nhìn về phía mẹ: “Mẹ, ngày mai con đi siêu thị với mẹ, mua thêm mấy đôi dép để trong tủ giày, đúng rồi, còn phải mua bao giày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play