Người đó nhận thấy được ánh mắt của Trương Hiên, sắc mặt lập tức khôi phục như lúc ban đầu, sau đó chủ động vươn tay ra với nụ cười khiêm tốn: “Xin chào, tôi tên là Tống Chí Nghĩa, tôi là bạn thân của Hạ Mộng. Chúng tôi đã biết nhau được năm năm rồi.”

“Thật không ngờ, không biết từ lúc nào mà Hạ Mộng đã kết hôn rồi.”

Trương Hiên nhìn Tống Chí Nghĩa với vẻ giễu cợt nơi khóe miệng, trước khi kịp nhận ra, anh cũng đưa tay ra: “Chào anh, tôi là chồng của Hạ Mộng, tôi tên là Trương Hiên!”

Nghe được những gì Trương Hiên nói, trên mặt Hạ Mộng tràn đầy vẻ xấu hổ, cô biết Trương Hiên nhất định đã nghe được những gì cô nói vừa rồi, vậy nên lúc này anh mới cố ý nói như vậy.

Đôi mắt xinh đẹp hung hăng của cô liếc nhìn Trương Hiên, nhưng cũng không mở miệng phản đối, Tống Chí Nghĩa hết lần này tới lần khác làm phiền cô, khiến cho người này bỏ cuộc thì tốt rồi.

Nếu hôm nay Trương Hiên không bị bắt, cả đời này cô cũng không muốn tìm đến người này.

Mục đích của người này quá mạnh mẽ, cô không thích!

“Hân hạnh được biết anh!”

Tống Chí Nghĩa chủ động bắt tay Trương Hiên, đồng thời trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm.

Khi nắm tay Trương Hiên, anh ta đột nhiên dùng sức!

Anh ta nhìn Trương Hiên bằng ánh mắt giễu cợt, mặt tái nhợt, trông ốm yếu, chắc là loại tay mềm trói gà cũng không chặt, anh ta lại là người đạt đến đai đen cấp 4 trong Taekwondo, sức nắm của tay lên đến một trăm năm mươi cân, mạnh hơn người thường rất nhiều.

Hôm nay, anh ta muốn làm cho tên nhóc Trương Hiên này phải thật xấu mặt!

Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta choáng váng, biểu cảm nham hiểm đóng băng trên khuôn mặt anh ta.

Trương Hiên thờ ơ nhìn người này, sau đó, hai người tách ra.

Tuy nhiên, sau khi tách ra, sắc mặt Tống Chí Nghĩa trở nên tái xanh, bàn tay đưa ra không khỏi khẽ run lên, hoàn toàn mất đi ý thức.

“Cảm ơn anh Tống không ngại bận rộn mà đi cùng tôi lần này.”

Hạ Mộng không biết rằng ngay lúc đó, có hai người đàn ông đang âm thầm tranh giành cô.

“Hạ Mộng, trước đây em không khách khí như vậy với tôi! Hơn nữa, lần này tôi cũng không giúp được gì nhiều.”

Nói xong, anh ta nhìn về phía Trương Hiên, mỉm cười nói: “Khi nào có thời gian thì anh cùng Hạ Mộng đến nhà tôi chơi.”

Sau đó, anh ta dùng giọng điện cực kỳ ái muội: “Hạ Mộng hẳn rất quen thuộc với những thứ trong nhà của tôi!” App TYT tytnovel.com

Nói xong, cũng không đợi Hạ Mộng mở miệng thì anh ta đã lên xe rời đi rồi.

“Lúc trước anh ta theo đuổi tôi, nhưng tôi không đồng ý!” Nhìn Tống Chí Nghĩa rời đi, Hạ Mộng giải thích theo bản năng, đồng thời nhíu mày, lời nói của Tống Chí Nghĩa khiến cô rất khó chịu.

Nói xong, trên mặt cô đột nhiên lộ ra vẻ mất tự nhiên.

Vừa rồi cô bị làm sao vậy? Tại sao cô lại giải thích với Trương Hiên một cách vội vàng như vậy, như thể cô đã mắc phải sai lầm nào đó vậy.

Mối quan hệ của cô với Trương Hiên là gì? Sếp có cần giải thích cho nhân viên hiểu những việc sếp làm không?

Trương Hiên không nói lời nào, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Nhìn thấy bộ dạng của Trương Hiên, Hạ Mộng đột nhiên cảm thấy khó chịu trong lòng, cô đá vào người Trương Hiên một cái, sau đó bước ra ngoài.

Trương Hiên cười khổ, cũng đi ra ngoài theo.

Bọn họ không biết, vừa mới rời đi, người của Cục Công an đều ngây ngốc nhìn chằm chằm.

Trong lòng vẽ đầy dấu chấm hỏi!

Vừa rồi, cục phó Trần mới ra lệnh, không cho bất cứ ai đến gặp Trương Hiên, vậy mà sao mới chỉ một lúc mà Trương Hiên đã tự mình đi ra ngoài rồi?

Đúng lúc này, một nhóm người khiêng một người đi ra.

Nhìn thấy khuôn mặt của người đó, anh ta sững sờ, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Sao Phó Cục trưởng Trần lại được khiêng ra đây?

Khi anh bước ra ngoài, Hạ Mộng đã lái xe chờ.

Trương Hiên rất tự nhiên mà ngồi vào ghế phụ.

“Phi Huyên rất lo lắng cho anh, không gặp được anh sẽ ngủ không được!”

Hạ Mộng sợ Trương Hiên hiểu lầm, giải thích theo bản năng.

Đồng thời cô cũng rất ngạc nhiên, cô và Trương Hiên mới quen nhau mấy ngày, sao đối với Trương Hiên cô lại không có cảm giác xa lạ hay xa cách nào?

Có cảm giác như… họ đã quen nhau từ rất lâu.

Khi đến nhà của Hạ Mộng, Hạ Phi Huyên đã không thể đợi được lâu, cô bé gần như bật dậy khỏi ghế sô pha khi nhìn thấy Trương Hiên, ngay lập tức lao ngay vào lồng ngực của Trương Hiên.

“Bố, bố!”

Đứa nhỏ dụi đầu trong ngực của Trương Hiên, vẻ mặt đầy lo lắng và nhớ nhung.

Nhìn thấy cảnh này, Hạ Mộng hơi thất thần, cứ như thể Trương Hiên thực sự là bố của Phi Huyên vậy.

Nghĩ đến đây, Hạ Mộng đột nhiên có một chút suy tư, sao con gái của mình có thể trở thành con của người khác vậy?

“Phi Huyên, đã đến giờ đi ngủ rồi, buông bố ra đi, chúng ta đi tắm rửa rồi đi ngủ!”

“Dạ!” Hạ Phi Huyên ngoan ngoãn gật đầu, nhưng những lời tiếp theo khiến Hạ Mộng suýt nữa ngã quỳ trên mặt đất.

“Con muốn tắm cùng bố mẹ. Con nghe Quang Khải nói rằng bố mẹ cậu ấy tắm rửa cùng nhau.”

“Không được!”

Hạ Mộng trợn tròn mắt khi nghe những lời nói của con gái, cô từ chối mà không cần suy nghĩ.

“Bố ơi, có được không ạ?”

Hạ Phi Huyên giận dữ không để ý đến Hạ Mộng nữa mà nhìn Trương Hiên đầy hi vọng, khuôn mặt nhỏ đầy tủi thân.

“Không được đâu, Phi Huyên của bố đã trưởng thành, sắp thành thiếu nữ rồi, bố là đàn ông, đàn ông làm sao có thể tắm cùng với phụ nữ được chứ?”

Trương Hiên cười lắc đầu.

“Tại sao đàn ông không được tắm chung với phụ nữ, Khải Khải nói, chỉ khi đàn ông và phụ nữ tắm chung thì mới có em bé, bố và mẹ có thể tắm chung, vậy sao lại không thể tắm cùng con?”

Cô bé uất ức sắp khóc, miệng mím chặt đến mức suýt treo được chai nước tương, nước mắt giàn giụa, như thể chỉ một giây tiếp theo sẽ bật khóc ngay lập tức.

Trương Hiên và Hạ Mộng liếc nhau, trong nháy mắt trở nên ngây dại!

Bọn trẻ bây giờ có biết nhiều như vậy sao?

“Phi Huyên, còn có cả Tiểu Liên, không thể chen chúc nhiều người như vậy trong phòng tắm được.”

Hạ Mộng không biết làm gì khác ngoài việc đẩy đẩy Tiểu Liên ở phía bên kia ra phía trước.

“Cô ơi, cháu có thể tự làm được, ở nhà cháu toàn tự tắm thôi ạ.”

Tiểu Liên khéo léo nói.

Hạ Mộng: “...”

“Được rồi!” Hạ Mộng còn chưa kịp nói gì, Hạ Phi Huyên đã nhảy cẫng lên, trong đôi mắt to tràn đầy nét cười.

“Bố, mẹ, cả nhà chúng ta cùng đi tắm đi!”

Nói xong, Phi Huyên một tay kéo Trương Hiên, tay kia thì kéo Hạ Mộng.

“Con yêu, đừng quên. Bố phải đi làm vào buổi tối. Bố không thể ngủ với chúng ta. Bố sẽ đi làm ngay thôi.” Hạ Mộng vội vàng nói.

Hạ Mộng không thể kiên trì được nữa, nhóc con này càng ngày càng nhiều chuyện, nếu cứ tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ bị con gái phá đám mất.

Tuy nhiên, nhìn thấy niềm hạnh phúc chân thành và nụ cười trên khuôn mặt của con gái, cô cũng không nhẫn tâm đâm thủng những ảo giác như bong bóng xà phòng này.

“Mẹ nói dối, lúc sáng mẹ còn bảo hôm nay là cuối tuần, bố và mẹ đều không đi làm cơ mà.” Cô bé vẫn nhớ những gì Hạ Mộng đã nói lúc sáng.

“Cô đã nói như vậy à?” Trương Hiên nhìn về phía Hạ Mộng.

“Là nói thì có đó!”

Hạ Mộng ngẫm nghĩ, hình như là cô có nói như vậy, nhưng chuyện như vậy làm sao có thể thừa nhận được?

Đúng lúc này, di động của Trương Hiên vang lên, hai người hình như vừa nhận được một viên thuốc cứu mạng.

“Con gái yêu, bố có việc phải đi rồi, chờ sau này, bố về hưu, gia đình ba người chúng ta có thể ở cùng nhau mãi mãi!”



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play