Ngày thứ hai, đã tám giờ rưỡi sáng.

Dưới lầu Công ty Ức Mộng Hiên.

Trương Hiên nhìn tòa nhà trước mặt, trong lòng có chút kích động, lộ ra vẻ lo lắng.

“Anh Trương?”

Đang chuẩn bị bước vào tòa nhà, một giọng nói rất dễ nghe đột nhiên vang lên từ một bên.

“Anh Trương, có thật là anh không?”

Trương Hiên nhìn lại, cô gái này không phải ai khác, chính là Tiểu Phương ngày hôm qua vẫn ở trong nhà anh.

Tiểu Phương về rất sớm, nói rằng có chuyện xảy ra, nhưng cô ấy không ngờ mình lại chạm mặt anh ở đây.

Tiểu Phương nhìn thấy Trương Hiên, cô ấy cũng có chút kinh ngạc, còn có chút vui mừng.

“Anh tới đây làm gì vậy?”

“Cô tới đây làm gì vậy?”

Hai người đồng thanh hỏi.

“Ở đây đang tuyển một trợ lý nữ, tôi muốn thực tập ở đây trước khi vào đại học.”

Khi Tiểu Phương nói, cô ấy nhìn thấy bản lý lịch trong tay Trương Hiên.

“Anh Trương cũng tới đây...”

Tiểu Phương nhìn Trương Hiên một cách kỳ lạ, anh là một quân nhân, còn thuộc Trấn Võ Quân bí ẩn và hùng mạnh nhất nước H, tại sao vẫn cần tìm việc làm cơ chứ?

Họ sống ở sơn trang Lợi Phất Lễ, nhìn họ cũng không giống như là người thiếu tiền.

“He he, cô có thể giữ bí mật cho tôi được không?”

Trương Hiên cười nhẹ nhìn Tiểu Phương, lập tức mê hoặc cô gái nhỏ tìm không thấy phương hướng, đôi mắt to đầy cảnh giác.

“Được!”

Từ này gần như được thốt ra trong tiềm thức.

“Anh Trương, công ty của chị tôi cũng nhỏ lắm, tổng số nhân viên cũng chỉ có hai mươi người, đãi ngộ của đàn ông cũng sẽ không cao lắm, anh...”

Không đợi Tiểu Phương nói xong, Trương Hiên đã cau mày nghi ngờ nói: “Cô mang họ Hạ sao?”

“Không phải tôi đã giới thiệu với anh Trương tối qua rồi sao? Tên tôi là Hạ Du Du, Tiểu Phương là tên thường gọi của tôi, và công ty này do chị họ của tôi mở.”

Tiểu Phương trầm mặc một hồi, hóa ra tối hôm qua cô đã chuẩn bị sẵn hàng tá lời tự giới thiệu bản thân, nhưng lại không hề được anh Trương nhớ tới.

Nghe vậy, Trương Hiên cảm thấy xấu hổ.

“Anh Trương, anh đi với tôi!”

Tiểu Phương dẫn Trương Hiên đi tới văn phòng của Hạ Mộng.

Bước tới cửa, tim Trương Hiên đột nhiên đập nhanh hơn.

Bước vào phòng làm việc, Trương Hiên nhìn thấy người phụ nữ khiến anh đã ngày nhớ đêm mong.

Đã năm năm không gặp, cô vẫn đẹp như vậy, những đường nét trên khuôn mặt tinh tế và bộ vest chuyên nghiệp khiến Hạ Mộng trông thật nổi bật.

“Chị ơi, đây là anh cả của bạn thân em, chị phải quan tâm đến anh ấy đó nha.”

Tiểu Phương chớp mắt với Trương Hiên, nói một cách nũng nịu.

Nhưng tình cờ nhìn thấy Trương Hiên nhìn chằm chằm vào chị họ mình, đến mức ngẩn ra.

Cảm nhận được một ánh mắt thiêu đốt, Hạ Mộng cau mày nhìn về phía Trương Hiên với ánh mắt sắc bén.

Trương Hiên thấy người mình yêu cau mày, nhận ra rằng việc nhìn chằm chằm vào một cô gái là vô cùng bất lịch sự, vì vậy anh lập tức thu lại ánh mắt của mình và nhìn Hạ Mộng, tỏ ý xin lỗi.

Nhìn thấy Hạ Mộng đang nhìn mình, tâm trạng của Trương Hiên dần dần trở nên phấn chấn.

Lúc này mới nhớ Thanh Long từng nói kí ức của Hạ Mộng xảy ra một chút vấn đề.

“Xin lỗi, giám đốc Hạ trông rất giống một người bạn cũ của tôi, nên...”

Trương Hiên đã chủ động xin lỗi, đồng thời đưa ra bản lý lịch xin việc và tài liệu của chính mình.

Tất nhiên, thông tin chỉ là thông tin của Trương Hiên khi anh mới nhập ngũ, không phải là danh tính hiện tại của anh.

Hạ Mộng nhìn Trương Hiên, ý định trách lỗi ánh mắt vừa nãy của Trương Hiên đã biến mất: “Chúng ta đã gặp bao giờ chưa?”

“Chúng ta đã gặp qua rồi.”

Trong câu đầu tiên, Hạ Mộng còn có chút do dự, nhưng khi nói lần thứ hai, cô đã tin chắc rằng mình nhất định đã gặp Trương Hiên ở đâu đó rồi.

“Chị ơi, hai người quen nhau à?”

Tiểu Phương nghi ngờ hỏi.

Trong lòng chắc chắn rằng không có khả năng?

Thân là em họ của Hạ Mộng, cô biết rõ nhất, chị họ của mình chưa từng tỏ ra thân thiết với bất kỳ người đàn ông nào.

Cách đây vài năm, khi bụng của chị họ ngày càng lớn, cả gia đình họ Hạ đều rất sốc.

Lúc đó chị họ chuẩn bị đính hôn với một công tử nhà họ Vương thì xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên nhà họ Hạ đã tra hỏi chị họ, nhưng người chị họ lại không nhớ rõ sự việc. App TYT tytnovel.com

Chủ nhà họ Hạ, tức là bố của chị họ, tức giận bắt chị họ cô phải bỏ con, lúc này chị họ lấy cái chết ra ép buộc, mới giữ được mạng của bé Phi Huyên.

Nhưng người chị họ cũng bị đuổi ra khỏi nhà họ Hạ, mất đi quyền thừa kế vĩnh viễn.

Vụ việc này xảy ra vào thời điểm có rất nhiều rắc rối, nhưng giờ đây, Tiểu Phương đã thực sự nhìn thấy cảnh chị họ của mình cư xử kỳ lạ với một người đàn ông.

“Không quen!” Trương Hiên lắc đầu.

“Ừm, có quen!”

Gần như cùng lúc, Hạ Mộng nói với vẻ khẳng định, nhưng sau khi nói xong, cô có chút bối rối, bọn họ gặp nhau khi nào vậy?

Tại sao cô ấy không có ấn tượng gì cả!

“Anh thực sự đã từng đi lính sao?”

Hạ Mộng chăm chú nhìn Trương Hiên, trái tim cô lỡ nhịp khi nhìn thấy ánh mắt của anh.

Nói xong, không đợi Trương Hiên trả lời, cô lập tức nói: “Được rồi, khi nào thì anh có thể làm việc?”

“Bất cứ lúc nào!” Trương Hiên trả lời ngắn gọn.

“Tốt!” Hạ Mộng rất thích câu trả lời sảng khoái này, xoay người nói với em họ: “Tiểu Phương, dẫn Trương Hiên đi làm quen, sau đó dạy cho anh ấy một số kiến thức cơ bản đi em.”

Tiểu Phương đương nhiên là rất vui.

Nói là trợ lý nam, nhưng thật ra công việc của trợ lý đều do Tiểu Phương làm, công việc chính của Trương Hiên là cùng Hạ Mộng đi ra ngoài, giúp cô tiếp rượu, đề phòng một số người cố tình ép buộc.

Tất nhiên, khi Hạ Mộng không ra ngoài thì anh vẫn phải làm một số việc.

Những việc này khiến Trương Hiên cảm thấy rất vui vẻ.

Ngày đầu tiên đi làm, Trương Hiên đã khá quen thuộc với quy trình làm việc, tuy vậy khi tan sở vẫn có chút bối rối.

Yêu cầu anh ngăn chặn sự quấy phá của các thế lực thù địch bên ngoài anh làm rất tốt, tuy nhiên phải làm mấy công việc văn phòng thì có chút luống cuống tay chân.

May mắn thay, Tiểu Phương rất sẵn lòng giúp đỡ anh, nếu không Trương Hiên sẽ rất lúng túng trong ngày đầu tiên.

Hai ngày trôi qua.

Buổi sáng, Trương Hiên ngồi vào chỗ của mình, khi anh đến, Tiểu Phương đã đến sớm thu dọn phòng làm việc, đồng thời giúp Trương Hiên dọn dẹp bàn làm việc rồi.

“Cảm ơn!”

Sau khi nhận ly trà mà Tiểu Phương đã ngâm, Trương Hiên nhẹ nhàng nói.

Lúc này Hạ Mộng đi vào, tình cờ nhìn thấy cảnh này, chân mày nhăn lại.

Sau hai ngày thử việc, Hạ Mộng nhận thấy Trương Hiên thực sự không phù hợp với công việc này.

Buổi sáng anh đi đến, ngồi ở đó, giống hệt như một người lãnh đạo, rất hiếm khi làm việc, tất cả đều là do Tiểu Phương làm.

Nguyên nhân cô chưa đuổi Trương Hiên chỉ là một trong tiềm thức, cô luôn cảm thấy hình như mình và Trương Hiên đã từng quen biết nhau, nhưng qua hai ngày, cô vẫn không có chút ấn tượng nào.

Điều quan trọng nhất là cô chú ý đến ánh mắt anh đối với em họ mình, ánh mắt này đối với cô rất quen thuộc, cô thường đi trên đường, cũng có rất nhiều người đàn ông nhìn thấy cô với ánh mắt này.

Em họ cô vừa mới tốt nghiệp trung học và vẫn còn quá trẻ, cô không muốn tiếp tục thuê Trương Hiên nữa.

“Trương Hiên, vào đây đi!”

Hạ Mộng quyết định sẽ sa thải Trương Hiên.

Tuy nhiên, đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên có tiếng động.

“Cậu chủ Vương, ngài không thể vào nếu không có sự cho phép của tổng giám đốc Hạ được.”

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Hạ Mộng lập tức thay đổi.



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play