Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Tuy rằng phòng khám Noah bởi vì thiếu Puppy mang đến
sự vui vẻ mà để lại thản nhiên phiền muộn. Nhưng đối với bác sĩ thú ý thì việc
nghênh đón thú nuôi tới rồi đi đã sớm tập mãi thành thói quen. Nếu mỗi lần có
thú nuôi đến rồi đi là lại một lần trải nghiệm nỗi buồn ly biệt thì cậu cũng
không cần làm bác sĩ thú y nữa, tốt nhất là mỗi ngày cầm một tập thơ ngồi ở
trong vườn hoa chờ hoa nở rồi đào hố chôn cánh hoa đi.
Hơn nữa hiện tại cậu còn đang đau đầu khi đối diện
với hóa đơn tiền điện.
Đúng vậy, sau khi trời trở lạnh trong phòng đều sử
dụng thiết bị làm ấm, cũng bởi vì vậy mà con số trên hóa đơn tiền điện đủ để
khiến mũi tên thu nhập vẫn duy trì ở mức siêu thấp mà chi tiêu hằng ngày lại trở
nên siêu cao làm cho bác sĩ Lạc cảm thấy đầu đau, răng đau, thịt đau mà ví tiền
càng đau hơn.
Mà Or thông minh tài trí lại hợp thời đưa ra một đề
nghị có lợi (cho túi tiền).
Nguyên bản phòng khám là một căn nhà kiểu Âu thức
cũ, ở trong góc đại sảnh còn giữ một lò sưởi âm tường truyền thống, nhưng vì
hàng năm không sử dụng nên đã dùng tấm ván gỗ chặn lại. Tuy rằng có chút cũ kỹ,
nhưng vẫn có thể sử dụng, chỉ cần dỡ tấm ván gỗ xuống, lau chùi ống khói một
chút là hoàn toàn có thể thay thế được thiết bị làm ấm bằng điện.
Trên thực tế, trong văn hóa của Âu châu, lò sưởi
âm tường vẫn luôn là một sự tồn tại không thể thiếu.
"Khụ khụ khụ ~ chết tiệt, nơi này không phải
bị chặn lại rồi sao?! Mẹ nó nhện là từ chỗ nào chui vào bên trong làm tổ vậy hả?!"
Không ngừng có tro bụi màu đen từ trong ống khói
rơi xuống, nhân tiện rơi xuống còn có chút tơ nhện và lá khô. Thanh âm táo bạo
của thanh niên từ trong ống khói vang lên, cách một lớp tường dày khiến người
nghe sinh ra một loại ảo giác buồn bực.
Thực hiển nhiên người làm việc là Thrus.
Thanh niên từ trong ống khói đi ra, trên mái tóc rối
tung còn dính một mớ tơ nhện, trên gương mặt còn dính đầy tro bụi, quả thực thú
vị như mới bò ra khỏi đường hầm. Trời lạnh mà hắn cư nhiên không mặc áo, may mắn
do lao động chân tay khiến hắn không sợ rét lạnh, trên tấm lưng rắn chắc kiện mỹ
còn toát ra một tầng mồ hôi trong suốt.
Tuy rằng vẻ mặt khó chịu nhưng vẫn hoàn thành tốt
nhiệm vụ.
"Thrus, lại đây!" nghe tiếng gọi của Lạc
Tái, Thrus quay đầu lại, ngoan ngoãn cúi người để Lạc Tái lau mặt cho hắn
"Làm tốt lắm."
Được chủ nhân tán dương, tuy rằng biểu tình của
Thrus thực khinh thường nhưng trong mắt lại nhịn không được toát ra đắc ý.
Đột nhiên, sắc mặt của hắn trở nên dị thường hung
ác, một tay kéo Lạc Tái ra phía sau, trừng mắt nhìn cửa.
Ngay sau đó, cửu thủy tinh "Leng keng ~"
mở ra.
Một người vạm vỡ thản nhiên đi vào. Bởi vì thân
hình quá mức vạm vỡ đặc biệt là cơ nhục ở ngực, vai, đùi tương đương nảy nở tạo
ra cảm giác lưng của hắn hơi gù xuống, tựa như dã thú khiến người ta sợ hãi
trong tác phẩm kinh điển của Disney [Người đẹp và quái vật]. Trên người hắn phủ
một lớp áo khoác lông cừu xám xa hoa, lớp lông phồng lên quấn quanh cổ càng làm
cho hắn giống như một dã thú hung mãnh. Trên đầu đội chiếc mũ nhung cũng được
tinh chế bằng lông cừu hơi chút che khuất khuôn mặt của hắn.
Đi theo phía sau hắn có hai thanh niên hơi lùn một
chút, nhưng nhìn qua lại cao lớn tráng kiện như Thrus. Tuy vậy làn da của họ có
chút bệnh trạng xám trắng, đôi mắt là màu bụi đậm, thoạt nhìn có chút yếu ớt giống
như người hút thuốc phiện. Bọn họ vừa vào cửa liền hết nhìn đông tới nhìn tây,
giống như đang tìm cái gì. Hai người bộ dạng hoàn toàn giống nhau, hiển nhiên
là sinh đôi. Nhưng vẫn có thể phân biệt được vì một người tai trái xuyên đầy một
đám vòng vàng, mà một người khác tai phải xuyên đầy vòng bạc.
Ba người vừa vào cửa liền tản mát ra một loại khí
thế "Chúng tao không phải người tốt"
"Xin hỏi các vị cần tôi giúp gì sao?"
Cho dù là xã hội đen, khi thú nuôi bị bệnh vẫn phải
mang đi xem bác sĩ thú y.
Lúc trước khi Lạc Tái công tác ở bệnh viện thú y
cũng đã từng gặp được một đám người như "Men in Black" vọt vào đem bệnh
viện vây quanh chật như nêm cối. Vụ ấy cũng chỉ đơn giản là bởi vì lão đại của
bang phái ấy nuôi một con chó, nó ăn lương khô nhiều quá mà bị đi tả. Cho nên
hiện tại cậu vẫn thực bình tĩnh.
"Tôi muốn tìm một con chó."
Đại khái là vì phép lịch sử, đối phương tháo mũ xuống,
lộ ra môt khuôn mặt rất có "cá tính". Bạn cũng không thể tưởng tượng
nổi nó có bao nhiêu hung ác, thân hình của người Bắc Âu kết hợp với gương mặt
không phải người lương thiện. Trên mặt hắn che kín hơn mười đạo vết sẹo, có vết
sẹo từ chân tóc kéo dài xuống, có vết sẹo từ trán kéo chéo xuống cằm.......Người
đàn ông này thoạt nhìn giống như phần tử khủng bố phản xã hội tùy thời có thể từ
bên hông lôi ra một phen vũ khí nặng vô cùng khoa trương quét ngang một mảnh, tới
chỗ nào nơi ấy liền huyết nhục bay tứ tung. ( Shoorin Yumi: bác sĩ, não động quá mức cũng
là bệnh, phải trị -_-)
Bệnh viện thú y có chó bị bỏ rơi là chuyện rất
bình thường, nhưng phòng khám thú y Noah bởi vì vị trí quá hẻo lánh, cho nên nếu
cố ý tìm tới nơi này để vứt chó thì thật đúng là không phải một việc dễ dàng,
khụ, đương nhiên ngoại trừ một con cún con không phải loài chó bình thường thì
không tính rồi. Thế là cậu trả lời "Thật có lỗi, gần đây không có chó bị bỏ
rơi ở nơi này."
Bỗng nhiên, thanh niên tai trái xuyên đầy vòng
vàng ngồi xổm ở phía sau nam nhân vẫn ngửi đông ngửi tây vẻ mặt hưng phấn quát
to: "Chắc chắn là ở đây! Tôi ngửi thấy mùi của tiểu Mật Mật!"
"......"
Anh là xã hội đen làm ơn không cần lộ ra vẻ mặt trạch
nam phát hiện Loli (bé gái dễ thương tầm 11-12
tuổi) mà nước miếng chảy ròng ròng có được không hả?!
Hình tượng hoàn toàn vỡ nát rồi!
"Ừm." Tráng hán mặc áo lông cừu thực ổn
trọng dùng giọng mũi hừ một tiếng, hiển nhiên hắn đã sớm phát hiện ra sự thực
này, nên đối với phát hiện của thanh niên không chút nào để ý.
Nhưng đứng ở trước mặt xã hội đen, bình dân như Lạc
Tái dù muốn lật bàn cũng chỉ dám lật một cái chân bàn thôi.....
"Thật có lỗi, nơi này của tôi không có chú
chó mà ngài muốn tìm."
"Nói láo! Nơi này rõ ràng có mùi của tiểu Mật
Mật, hơn nữa còn thực mới mẻ!!" Thanh niên xuyên vòng bạc bởi vì Lạc Tái
giấu diếm mà vô cùng tức giận.
Đối với lời trách cứ khó hiểu của bọn họ, Lạc Tái
thực khẳng định trả lời "Tôi nói là hiện tại. Bây giờ, không có."
Tráng hán mặc áo lông cừu, ôm lấy hai cánh tay
tráng kiện như có thể dùng để bóp nát đầu người: "Ý của cậu là không có?"
"Đúng vậy."
"Được rồi!" Thrus một tay ôm bác sĩ vào
trong lòng, nhe răng nói "Cerberus không ở nơi này, ngươi muốn tìm hắn có
thể xuống Địa Ngục mà tìm."
"Ủa? Là tới tìm Cerberus sao?"
Mãi mới hiểu được chân tướng Lạc Tái liền bị Thrus
hung hăng trừng mắt một cái, trong mắt viết rõ "Câm miệng!"
Đúng vậy, chó bốn chân đâu đâu cũng có, nhưng ba
cái đầu thì cũng chỉ có thể đến trước cổng Địa Ngục mà tìm thôi.
"Đi rồi?"
"Ừ."
Tráng hán nhíu nhíu mày.
Hai người hầu ở phía sau hắn còn chưa từ bỏ ý định:
"Như vậy tiểu Mật Đường đâu?" "Như vậy tiểu Mật Mật đâu?"
"......"
"Ôi —– Không!! Chúng ta tới chậm một bước rồi!!"
hai gã thanh niên một trận đấm ngực dậm chân, bộ dáng biết vậy chẳng làm, sau
đó lại quay qua chỉ trích lẫn nhau "Hati! Đều tại mày! Tại mày tham
ăn!" "Chẳng lẽ mày không có trách nhiệm sao?"! Skoll! Mày ăn còn
nhiều hơn tao!!"
"Câm miệng!" tráng hán uy thế mười phần,
hai thanh niên phản nghịch tuy rằng bộ dạng thực thô lỗ nhưng hoàn toàn không
dám cãi lời hắn, vuốt vuốt cái mũi im miệng.
Hắn nhìn về phía Thrus "Nhóc con, ngươi biết
ta không?"
Thrus không cần suy nghĩ đáp: "Không."
"Không thể nào, nhất định Cerberus có nhắc về
ta với ngươi."
Thanh niên xúc động hiển nhiên thật không có kiên
nhẫn: "Ta nói ngươi muốn tìm hắn thì đi Địa Ngục đi, nơi này là địa bàn của
ta!"
"Hắc hắc, nhóc con, đừng lo lắng." Thái
độ của đối phương vẫn ung dung như cũ, tựa như một đại lang cảm thấy không cần
thiết so đo với một cún con lộ ra tiểu móng vuốt chẳng có chút lực sát thương
nào, "Ta đương nhiên nguyện ý đi theo bước chân của người nam nhân kia,
nhưng vùng đất y quản lý cùng ta bất đồng, mà Hades tựa hồ cũng không phải một
người đứng đầu Địa Ngục hiếu khách cho lắm." ( Shoorin Yumi: ô~, có mùi JQ nha ε(罒∀罒)з )
"Đương nhiên, ai sẽ hoan nghênh một ma thú cắn
nuốt Chủ Thần cơ chứ?"
Nếp nhăn khi cười trên mặt tráng hán càng sâu sắc
hơn, một bộ biểu tình "Thấy không, ta biết là y có nhắc về ta mà." Mà
thanh niên ý định nói một câu châm chọc lại không cẩn thận nói hớ nên lộ ra biểu
tình ảo não không bình tĩnh.
"Ông già!" ánh mắt của thanh niên xuyên
vòng vàng đánh giá Thrus lộ ra âm hiểm "Tên này có hai cái đầu, hẳn là có
chút quan hệ với Cerberus đi? Chúng ta mang hắn đi sau đó kêu Cerberus mang tiểu
Mật Mật đến đổi!!"
Thanh niên xuyên vòng bạc bên cạnh vẻ mặt lại càng
hưng phấn "Ý kiến hay!" Sau đó đột nhiên hai tay hắn cúi xuống, khuôn
mặt vặn vẹo lộ ra răng nanh sắc bén, trên người cũng nổ tung một đống lông xám,
tứ chi cũng biến thành móng vuốt của dã thú. Trong phòng nháy mắt liền xuất hiện
một con sói lỗ tai xuyên đầy vòng bạc!!
Mà một gã thanh niên khác cũng không cam yếu thế
phát ra một tiếng sói tru, hất đầu, lớp lông toát ra, nhe răng trợn mắt giống
như người sói biến thân trong phim kinh dị, đảo mắt một cái rơi xuống đất đã
thành một con sói lỗ tai xuyên đầy vòng vàng.
Mõm cũng dài nhọn hơn mõm chó, lỗ tai dựng đứng
không gấp khúc, một thân lông rậm màu xám đậm, ánh mắt sắc bén mang theo tà
khí, cả người tản mát ra một cỗ dã tính tuyệt không hướng nhân loại vẫy đuôi. Nếu
nó tới gần thì tuyệt đối không phải vì lấy lòng mà là vì muốn dùng răng nanh cắn
nát yết hầu, dùng răng hàm cắn xé da thịt.
Đây tuyệt đối không phải Sói hoang gầy yếu tong
teo chỉ biết đi lòng vòng trong lồng có thể thấy ở trong sở thú. Lạc Tái thực
khẳng định suy đoán của mình, đây tuyệt đối là hai con sói hoang Bắc Cực.
Chúng nó đứng ở bên người nam nhân khôi ngô mặc áo
lông cừu, ánh mắt giảo quyệt vẫn chăm chú nhìn Thrus.
Thái độ khiêu khích nháy mắt chọc giận đại cẩu
tính tình vốn không tốt. Thrus lập tức phát ra một tiếng gầm trầm thấp, nháy mắt
biến hóa thành hình thức Địa Ngục song đầu khuyển. Chó Doberman đen tuy rằng
thân hình nhỏ hơn một chút nhưng lửa địa ngục bốc lên cùng mùi lưu hoàng tràn
ngập tuyệt đối là đằng đằng sát khí. Hai chân trước hơi hơi cong lại, móng vuốt
giẫm tại chỗ, nhất thời "xèo xèo xèo ~" sàn nhà xuất hiện mấy cái hố
nhỏ màu đen do bị lửa địa ngục đốt trọi.
Sàn nhà của cậu!! Lạc Tái bi kịch không thôi nhìn
sàn nhà bị móng vuốt tựa như cương thiết của hai con sói cào ra từng vết trảo
cùng với một đám hố nhỏ màu đen do lửa địa ngục rớt xuống đốt ra......Muốn đánh
nhau thì làm ơn ra bên ngoài giùm đê! Bác sĩ Lạc bi kịch tiến nhập vào thân phận
chủ tiệm cơm gặp phải tình huống các vị đại hiệp kéo bè kéo lũ vô đánh nhau.