Hiện tại lúc nào Lý Hà Hoa cũng có thể thấy Trương Thiết Sơn, chưa kể hắn vẫn luôn xuất hiện kịp thời lúc nàng cần.

Nhiều ngày như vậy nàng đều cố tình xem nhẹ hắn không để ý hắn, vốn tưởng rằng mấy ngày là có thể làm hắn hết hy vọng, nhưng không nghĩ tới hắn vẫn như cũ mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt nàng không chịu từ bỏ.

Không để ý tới hắn đối với hắn căn bản vô dụng, Lý Hà Hoa không thể không đối mặt với hắn.

Sau khi thu quán, Lý Hà Hoa để Trương Thiết Sơn vào sân.

"Trương Thiết Sơn, hôm nay cảm ơn ngươi giúp ta."

Trương Thiết Sơn không nói lời nào, biết Lý Hà Hoa còn chưa nói hết liền chờ nàng tiếp tục.

Lý Hà Hoa mím môi, nói: "Trương Thiết Sơn, ta với ngươi thật sự không có khả năng, về sau ngươi đừng tới nữa được không?" Nàng không biết cứ tiếp tục mắc nợ ân tình của hắn thì phải làm sao bây giờ.


Trương Thiết Sơn lẳng lặng nhìn nàng thật lâu mới lên tiếng: "Nàng nói một mình nàng có thể sống tốt nhưng sự thật thì sao? Nàng cho rằng một nữ tử như nàng sống trên đời này có thể trải qua yên ổn sao? Không có nam nhân bảo hộ nàng,

nàng nơi nào cũng khó đi. Lấy việc hôm nay mà nói, bọn họ thấy nàng một nữ tử nhu nhược đơn độc chống đỡ sạp này, cho nên mới dám cùng nàng náo loạn. Nếu có nam nhân ở đó bọn họ tuyệt đối không dám dễ dàng gây chuyện như vậy, đây chỉ là một lần, còn về sau thì sao. Về sau việc buôn bán của nàng càng ngày càng tốt sẽ làm bọn họ ngày càng đố kỵ hơn, đến lúc đó nàng có thể đảm bảo không bị người ta khi dễ sao? Đây là cái mà nàng nói một mình có thể sống thật tốt ư?".

Sắc mặt Lý Hà Hoa cứng đờ, cho dù không muốn thừa nhận nhưng trong lòng không thể không thừa nhận, Trương Thiết Sơn nói rất đúng.


Thế đạo này cùng thế kỷ 21 không giống nhau, thế đạo này không có nhiều luật pháp bảo vệ cũng không có nhiều đạo đức bảo hộ nữ nhân, ở đây nữ tử sống rất khó khăn, đặc biệt là nữ tử muốn làm buôn bán, nếu không có thế lực chống đỡ, còn không có nam nhân bảo hộ vậy rất nguy hiểm.

Tựa như nàng nhiều lần bị người gây phiền toái, nếu không có Trương Thiết Sơn, cho dù nàng dùng đầu óc của mình sẽ không bị thiệt, nhưng cũng phải chịu một ít nỗi khổ da thịt.

Hơn nữa không chỉ như vậy, bên cạnh nữ nhân không có nam nhân luôn sẽ bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, các loại ác ý suy đoán không ngừng bủa vây.

Tuy nàng không để ý nhưng cũng biết hiện tại hàng xóm đều ở sau lưng nghị luận nàng, các loại suy đoán bởi vì một mình nàng mang theo hài tử không có nam nhân. Tạ tẩu tử cũng nói qua với nàng để nàng tự mình chú ý, nhưng mà nàng chú ý như thế nào, cũng không thể mỗi ngày đều ở nhà không ra ngoài được.


Cũng không thể vì không muốn có nhàn ngôn toái ngữ liền đem mình gả ra ngoài cho một người nào đó.

Nữ tử độc thân sống ở thế giới này thật không dễ dàng.

Nhưng mà nàng không muốn yếu thế trước mặt Trương Thiết Sơn: "Trương Thiết Sơn, ngươi nói rất đúng, ta một nữ tử độc thân quả thật dễ bị khi dễ, nhưng việc này không đại biểu ta phải gả cho ngươi, chẳng lẽ lấy chồng thì tốt rồi sao? Lấy chồng thì sẽ không còn vấn đề gì à?"

Trương Thiết Sơn nhìn Lý Hà Hoa, biểu tình nghiêm túc xưa nay chưa từng có: "Ta không biết gả cho người khác có thể có vấn đề gì hay không, nhưng ta dám nói nàng gả cho ta thì ta có thể đảm bảo, ta sẽ tận hết khả năng chống đỡ cho nàng một khoảng trời, để nàng vô ưu, để nàng vui vẻ, thay nàng giải quyết những rắc rối, chỉ cần nàng nguyện ý tin tưởng ta, không cần cự tuyệt ta nữa."
Tim Lý Hà Hoa hung hăng đập loạn nhịp, nhìn vào mắt Trương Thiết Sơn, nơi đó tràn ngập tình cảm làm tim nàng không khống chế được đập nhanh hơn, mặt cũng nóng lên chỉ có thể chật vật dời tầm mắt, cúi xuống nhìn mặt đất.

Lý Hà Hoa phải bóp lòng bàn tay mình mới làm bản thân bình tĩnh lại được.

Nàng biết Trương Thiết Sơn là một nam nhân cố chấp, việc hắn đã nhận định rất khó thay đổi, lúc trước đã nói hết lý do không đủ để hắn từ bỏ, muốn hắn từ bỏ trừ khi ....

Lý Hà Hoa hít sâu một hơi, cắn răng nhẫn tâm nói: "Trương Thiết Sơn, ta sẽ không gả cho ngươi, bởi vì ta đã có người trong lòng rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play