Lão gia tử này nói chuyện luôn luôn bảo thủ, không dễ khen người khác, cho dù là món ăn trước mặt cũng chỉ có thể nhận xét một câu "không tệ lắm".
Hiện tại có thể được một câu "ăn ngon" đã có thể thấy lão gia tử là rất vừa lòng.
Lý Hà Hoa nghe vậy cũng yên lòng, tiếp tục trở về nấu.
Những người khác nhìn thấy ma lạt hương oa trông như thế nào, lai nghe lão gia tử đánh giá như vậy, hiện tại cả đám liền sôi nổi động tâm.
Không ít khách nhân có gia cảnh không tồi cũng đến yêu cầu một phần, có người nghe nói ma lạt hương oa cùng ma lạt năng kia không khác lắm, liền yêu cầu một phần ma lạt năng.
Trong lúc nhất thời, hai loại thức ăn mới bán rất tốt.
Nhưng mà giá của ma lạt hương oa cùng ma lạt năng tương đối đắt, một ít người không nỡ ăn liền muốn nếm thử bún của Lý Hà Hoa, cho nên bún cũng bán không tồi. Nói chung ba món mới hôm nay xem như bán rất được.
Bởi vì thêm ba món mới nên buôn bán hôm nay đặc biệt tốt, qua buổi trưa hơn một canh giờ, người trong sạp mới dần dần tan đi, mọi người mới có thể nghỉ ngơi.
Từ bỏ mệt mỏi, mọi người đều đói không chịu được, Đại Hà nuốt nước miếng nói: "Hà Hoa di, hôm nay ta nghe thấy mùi của ma lạt hương oa cùng ma lạt năng thơm quá, đến nỗi ta phải chảy cả nước miếng, trong bụng thì kêu ầm. Hà Hoa di, người cũng làm cho chúng ta một phần ăn trưa đi."
Tiểu Viễn tuy rằng không nói, nhưng đôi mắt nhìn Lý Hà Hoa cũng tràn ngập chờ mong, đứa nhỏ này phỏng chừng cũng muốn ăn.
Lý Hà Hoa đập bàn một cái: "Được, chút yêu cầu này Hà Hoa di nhất định thỏa mãn các ngươi, vậy liền nấu cho các ngươi một phần lớn."
Đại Hà cùng tiểu Viễn nghe vậy liền cười rộ lên.
Lý Hà Hoa cũng cười nhưng mà Trương Thiết Sơn lẳng lặng ở một bên sạp lại không cười nổi.
-----------------------------------------------------------------------
Món mới là lẩu cay cùng lẩu xào cay rất được khách nhân thích, ngay cả hai tiểu hài tử Thư Lâm cùng Cố Cẩm Chiêu cũng thích hương vị này.
Hiện tại Thư Lâm về nhà đều sẽ chủ động yêu cầu món ăn, trước kia Lý Hà Hoa nấu cái gì cho hắn ăn đều được, hiện tại nàng hỏi Thư Lâm muốn ăn gì, tiểu hài tử liền túm tay nàng chạy đến chỗ nguyên liệu nấu ăn chỉ vào nguyên liệu ma lạt đã phối xong, sau đó ánh mắt trông mong nhìn nàng, ý muốn nói với nàng muốn ăn cái này. Lý Hà Hoa cảm thấy đây không giống phong cách của Thư Lâm chút nào, trước đây Thư Lâm chỉ chớp chớp mắt, ôm nàng cọ cọ là xong, ý là nương làm gì thì ăn cái đó, nhưng hiện tại nhóc con này còn biết yêu cầu món ăn.
Nàng thấy cái này có chút giống phong cách của tiểu tử Cố Cẩm Chiêu kia.
Nhưng mà Lý Hà Hoa không nói gì thêm, coi như không biết, tiểu hài tử muốn ăn cái gì nàng sẽ làm cái đó. Chỉ là dạo gần đây thời tiết dần nóng lên, ở điều kiện không có tủ lạnh nấu món gì cũng rất dễ hỏng, đặc biệt là dạ dày tiểu hài tử yếu, cho nên đồ ăn không thể để lâu.
Lý Hà Hoa sợ cơm nấu buổi sáng đến buổi trưa sẽ hỏng, liền nghĩ giữa trưa nấu xong thì đưa đi cho tiểu hài tử, vừa hay mới nấu cũng không cần nấu lại lần hai, vị càng ngon.
Lại còn có nhiều thời gian nấu ít canh dinh dưỡng bồi bổ thân thể cho hai tiểu hài tử.
Sau khi Cố Chi Cẩn biết tính toán của Lý Hà Hoa thì nói: "Sạp của ngươi bận quá, đưa đến đây cũng không tiện, không bằng kêu bà bà nhà ta mỗi ngày đến chỗ ngươi lấy, ngươi làm xong trực tiếp đưa bà ấy mang về."
Lý Hà Hoa cảm thấy như vậy khá tốt, liền gật đầu đáp ứng. Cho nên mỗi ngày khi sắp đến lúc hài tử ăn cơm bà bà liền tới sạp lấy thức ăn, trước đó Lý Hà Hoa đã đem cơm trưa chuẩn bị xong, chờ bà ấy đến đưa là được.
Tối qua tiểu hài tử muốn một nồi ma lạt năng, Lý Hà Hoa làm cho hắn một nồi, sau đó còn nấu thêm một nồi canh xương sườn củ mài, vừa làm xong một lúc thì bà bà liền tới.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT