Đại Hà trực tiếp cáo từ, Trương Thiết Sơn vẫn luôn đứng trong viện không đi.

Lý Hà Hoa cũng không để ý tới hắn, lập tức đem tiểu hài tử ôm vào trong phòng, hỏi hắn: "Thư Lâm hiện tại muốn chơi cùng Hắc Tử hay vẽ tranh?"

Thời điểm Thư Lâm ở nhà, không phải phát ngốc chính là chơi với Hắc Tử, còn nhiều lúc tùy thời gian sẽ vào phòng thi họa nàng bố trí cho hắn để vẽ tranh viết chữ.

Hiện tại nghe Lý Hà Hoa hỏi vậy, Thư Lâm chớp chớp mắt, sau đó chân ngắn chạy vào phòng thư họa.

Hắn muốn vẽ tranh.

Nhìn Thư Lâm đi vẽ tranh, Lý Hà Hoa liền định đem chén đũa mang về tới phòng bếp rửa sạch, nhưng thấy Trương Thiết Sơn còn đứng một mình trong sân. Lý Hà Hoa nhấp nhấp môi: "Trương Thiết Sơn, ngươi còn chưa đi sao? Ta muốn đóng cửa."

Trương Thiết Sơn ánh mắt thật sâu nhìn Lý Hà Hoa, mở miệng hỏi: "Nàng còn chưa trả lời vấn đề hôm qua của ta, có thể cho ta cơ hội không?"


"Trương Thiết Sơn, ta ....

Lời cự tuyệt Lý Hà Hoa còn chưa nói ra đã bị Trương Thiết Sơn đánh gãy: "Nàng đừng vội cự tuyệt được không? Ta biết nàng nghĩ gì. Ta trước hết xin lỗi nàng, đoạn thời gian lúc nàng ở nhà ta, ta đối với nàng thật không tốt, người nhà ta cũng đối với nàng không tốt, thực xin lỗi, khi đó ta thực sự không biết nàng đã không phải Lý Hà Hoa trước kia, chúng ta chỉ là quá chán ghét nàng ấy. Nhưng mà Trương Thiết Sơn ta thề, về sau sẽ đối tốt với nàng, chỉ cần ta có thể ở bên cạnh nàng, ta tuyệt đối không để nàng chịu ủy khuất, cũng sẽ không để nàng chịu sự tức giận của người nhà ta, hết thảy ta sẽ xử lý tốt, nàng tin tưởng ta được không?"

Nói thật Lý Hà Hoa không nghĩ tới Trương Thiết Sơn sẽ nói ra những lời như vậy, xem ra hắn không có dựa theo ý mình mà đứng ở góc độ của nàng mà suy xét, đem hết thảy những gì nàng đã và sẽ phải chịu đều nghĩ tới. Giờ khắc này Lý Hà Hoa tin tưởng Trương Thiết Sơn đối với nàng là thật lòng.


Nhưng mà thật lòng không đại biểu sẽ hạnh phúc, tuy rằng hắn nói rất tốt, cũng nghĩ rất tốt, nhưng nói sẽ không chịu ủy khuất thì sẽ không thật sao?

Có đôi khi chiến tranh giữa nữ nhân, nam nhân căn bản không hiểu, cũng giải quyết không được. Rất nhiều nam nhân trước hôn nhân đều nói về sau tuyệt sẽ không để ngươi chịu ủy khuất, nhưng thật sự làm được có mấy người?

Có lẽ những nam nhân đó đều xuất phát từ chân tâm khi nói ra, nhưng hiện thực không như trong dự đoán của bọn họ, bọn họ cũng đành bất lực.

Lý Hà Hoa thực cảm tạ một mảnh chân tâm của Trương Thiết Sơn, cũng rất cảm tạ hắn không bởi vì nàng là khác biệt mà đem nàng xử lý, ngược lại còn thích nàng. Nhưng mà nàng vẫn không có cách nào chấp nhận được.

Lý Hà Hoa nói: "Trương Thiết Sơn, cảm ơn ngươi hậu ái, nhưng ta không có cách nào chấp nhận ngươi, thân phận hiện tại của ta là vợ trước của ngươi, người làm người khác chán ghét - Lý Hà Hoa. Ngươi biết ta không phải nàng nhưng người khác không biết, cũng không thể biết, ít nhất mẫu thân ngươi cùng đệ đệ ngươi không biết, trong lòng bọn họ vẫn chán ghét ta như trước, sau này cũng sẽ không thay đổi, tình huống như vậy sao có thể vui vẻ hạnh phúc?"


Lý Hà Hoa cười cười, tiếp tục nói: "Trương Thiết Sơn, một mình ta sống khá tốt, ta có thể kiếm tiền nuôi sống chính mình, còn có thể vô lo vô nghĩ mà sống qua ngày, sinh hoạt như vậy so với có gia đình liên lụy, khắp nơi có bà bà không thích nhìn mình thì tốt hơn nhiều. Cho nên ta không muốn thành thân, như bây giờ rất tốt, ta tin là ngươi có thể tìm được một thê tử rất tốt rất tốt. Chúc ngươi sau này hạnh phúc."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play