Chương 299
Nháy mắt, hắn sử dụng Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ, vung kiếm Phá Vân, phát huy Lôi Minh Kiếm Quyết đến mức cao nhất.
Bây giờ hắn là Bích Cung cảnh tầng bảy, bàn về tu vi cảnh giới, có lẽ không so được với các đệ tử kia, nhưng nếu bàn về thực lực cá nhân, cơ thể và chân nguyên của hắn có thể nghiền ép tất cả đệ tử Bích Cung.
Cho nên trong nháy mắt kiếm quang lấp lóe, trước mặt hắn đã có hai cái đầu bay lên, máu nhuộm cả hư không.
Mặc dù xếp hạng của hai đệ tử mất mạng kia ở tít phía sau, nhưng dù sao cũng là đệ tử trong bảng Sơn Hà, thực lực Bích Cung cảnh đỉnh phong, bây giờ vừa đối mặt đã bị Mục Long giết chết!
Một màn này khiến trong lòng mọi người đều giật mình, nhưng cũng chỉ kinh ngạc về thực lực của Mục Long chứ tuyệt đối không phải e ngại, bởi vì hội Đồ Long có hơn hai trăm người, cho dù Mục Long là Bích Cung cảnh vô địch thì có thể làm được gì chứ?
Có câu nói là kiến nhiều cắn chết voi, hổ dữ cũng không chịu nổi đàn sói!
“Giết, giết hắn!”
Những đệ tử này quát lạnh, cùng nhau phóng ra sát ý lạnh lẽo, chân nguyên toàn thân cuồn cuộn, vung binh khí trong tay lên, đâm thẳng vào điểm yếu của Mục Long.
Trong chốc lát, cảm giác nguy hiểm lạnh lẽo nhanh chóng bao phủ trước và sau, hắn đã hoàn toàn rơi vào vòng vây.
Mục Long đã từng gặp phải tình huống này lúc đánh nhau với hội Thiên Vũ trước kia, chỉ là khi đó đối thủ không mạnh thế này, nhưng tương tự, lúc này có thể nói Mục Long đã mạnh hơn trước kia rồi.
Hơn nữa lúc ấy hắn e ngại pháp quy tông môn, không được tương tàn đồng môn, cho nên Mục Long cũng không dám sử dụng nhiều chiêu thức, nhưng bây giờ thí luyện Phục Ma này không cấm đánh nhau sống chết, Mục Long cũng không kiêng dè nữa.
“Có lẽ đây mới thật sự là trận chiến sống còn, nếu như một người không bị đẩy vào đường cùng, sao có thể biết mình thực lực chân chính của mình chứ?”
“Các ngươi dồn ép không tha, là muốn để ta chết đi trong tuyệt vọng ư? Nhưng Mục Long ta sẽ chỉ bộc phát ở trong tuyệt vọng thôi!”
“Chiến chiến chiến!”
“Giết giết giết!”
Trên người Mục Long chợt bộc phát ra khí tức gần như khủng bố, sát ý dâng lên, chiến ý ngập trời, khí thế hung ác đáng sợ.
Sấm sét màu vàng di chuyển trong đôi mắt đen nhánh như sương mù của hắn, chảy xuôi trong huyết mạch.
Đối mặt với sự bao vây tấn công dày đặc, Mục Long không hề sợ hãi, chỉ thúc giục huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên và huyết mạch Thao Thiết.
Cùng lúc đó, kiếm Phá Vân đã bị thu hồi, thay vào đó là thần kích Như Ý.
Chiến kích chính là binh khí hùng hậu, sinh ra để chiến đấu, là binh khí của kẻ mạnh, không phải người thiện chiến dũng mãnh phi thường thì sẽ không thể khống chế được.
Hơn nữa một tấc dài là một tấc mạnh, đối với cuộc chiến dùng ít địch nhiều này mà nói, uy lực mà thần kích Như Ý có khả năng phát huy ra tuyệt đối không phải thứ mà kiếm Phá Vân Kiếm có thể so sánh được.
“Nộ Đào Ngũ Trọng Phá!”