Chương 289
Lúc này, ánh sáng trên đỉnh núi trở nên cực kỳ rực rỡ, tản phát ra dao động lực lượng mãnh liệt, xem ra là sơn bảo sắp xuất thế rồi.
Độc sừng trên đỉnh đầu Yêu Hủy thông linh, cảm nhận được khí tức này rất nhạy bén, nó nhìn về phía đỉnh núi, ánh mắt toát lên vẻ hừng hực, sau đó nhìn về phía ba người Mục Long, trong yêu nhãn tràn ngập hung quang.
“Hí!”
Chỉ thấy con Yêu Hủy đó đột nhiên há miệng ra, trong miêng nhả ra một khối cầu to bằng đầu người, tổng thể có màu đen kịt, bên trên tản phát ra dao động lực lượng cực kỳ khủng bố.
“Cẩn thận, con Yêu Hủy này đã ngưng tụ được hư đan, tương đương với bán Ngự Hồn cảnh rồi!”, vào khoảnh khắc hư đan này xuất hiện, Sở Tùy Duyên chợt biến sắc.
Yêu thú Ngự Hồn cảnh trong cơ thể đều sẽ ngưng tụ ra một yêu đan, còn hư đan chính là thời kỳ đầu của yêu đan, tương dương với cảnh giới bán Ngự Hồn, thực lực tuy không bằng Ngự Hồn cảnh chân chính nhưng cũng vượt xa Bích Cung cảnh.
Yêu đan là lực lượng căn nguyên của yêu thú Ngự Hồn cảnh, cũng là lực lượng cường đại nhất, nếu như yêu đan bị vỡ thì bản thể cũng sẽ tử vong.
Cho nên khi yêu thú tế ra yêu đan thì có nghĩa rằng nó muốn quyết chiến sống chết.
Con Yêu Hủy này rõ ràng là nhìn thấy sơn bảo sắp xuất thế, muốn nhanh chóng giải quyết gọn đám người Mục Long để tìm kiếm cơ duyên.
Mặc dù chỉ là hư đan nhưng cũng có uy lực khổng lồ, lực lượng của hư đan này đủ để miểu sát một cường giả Bích Cung cảnh!
Hơn nữa, lúc này Mục Long đang ở ngay trước mặt, tốc độ của yêu đan thực sự nhanh vượt ngoài sức tưởng tượng, nháy mắt đã đến, căn bản không kịp né tránh.
Mắt thấy yêu đan đã tới trước mặt, Mục Long như nhìn thấy cái chết, đành phải vung Phá Vân kiếm lên chém ngang chắn trước ngực.
“Cong…”
Vào khoảnh khắc va chạm, Mục Long cảm nhận được cự lực trước người truyền tới, Phá Vân kiếm phát ra một tràng gào thét, cả thân kiếm trở nên cực kỳ ảm đạm, còn Mục Long thì giống như bị một ngôi sao đánh trúng, nháy mắt bay ra ngoài rồi thổ huyết.
Cho dù thân thể Mục Long mạnh mẽ nhưng lúc này nằm trên đất cũng cảm nhận được lục phủ ngũ tạng như bị chấn vỡ, trong máu tươi phun ra còn lẫn cả máu cục, đây còn là do Phá Vân kiếm đã đỡ cho hắn tuyệt đại đa số lực lượng rồi đó.
Nếu như không có Phá Vân kiếm thì Mục Long không hề nghi ngờ rằng một kích này có thể trực tiếp đánh xuyên qua ngực hắn, xé rách cơ thể.
“Cẩn thận…”, Mục Long trong dòng nước, miệng lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, đây là lần hắn bị thương nặng nhất kể từ khi tu hành đến nay.
Nhưng con Yêu Hủy đã quá hung tính, một lòng muốn đoạt lấy tính mạng của Mục Long.
Nháy mắt hư đan đó lần nữa ẩn chứa lực lượng khủng bố, lao về phía Mục Long.
Chỉ là, giờ phút này do Mục Long đã bị trọng thương nên không có bất cứ khả năng né tránh nào.
Hư đan này chứa đựng yêu nguyên đen xì, trong con ngươi của hắn không ngừng lớn lên, Mục long đã ngửi thấy hơi thở của cái chết.
“Thình thịch…”
Một tiếng nổ vang lên trong đầu óc Mục Long.