Chương 288
Dựa vào bản đồ chỉ dẫn, nơi thường xuyên lui tới của Yêu Hủy đó có tên là núi Phi Lưu.
Trên đường tới núi Phi Lưu, do Mục Long đã cải trang lại có Ngũ Độc Huyền Âm trượng trong tay, lại đi cùng với hai cao thủ Sở Tùy Duyên và Mặc Linh Lung nênrất nhiều đệ tử từ xa đã phải kính cẩn.
Sau hai canh giờ, ba người Mục Long cuối cùng đã đến núi Phi Lưu.
Thác nước ở núi Phi Lưu chảy rất mạnh, tựa như ngân hà chảy từ chín tầng mây xuống vậy, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.
Hào quang trên đỉnh núi đó rực rỡ hơn so với nhìn trong đá Thất Khổng Thần Ảnh, rõ ràng sơn bảo sắp xuất hiện.
Nhưng Sở Tùy Duyên trước đó xem qua, địa thế của núi Phi Lưu thập phần nguy hiểm, mấy mặt khác đều là vách đá dựng đứng, muốn trèo lên đỉnh chỉ có thể đi lên từ đường thác nước, sơn thế khá bằng phẳng, nhưng bắt buộc phải vượt qua hồ nước lạnh bên dưới thác nước.
“Nếu như chúng ta có thể lấy được sơn bảo mà không kinh động đến Yêu Hủy thì đương nhiên là cách tốt nhất, có điều độc sừng trên đầu Yêu Hủy đó cực kỳ mẫn cảm với dao động ngoại giới, trước đó ta đã từng nhiều lần muốn lén lên núi nhưng đều bị nó phát hiện ra, suýt nữa bị đả thương cho nên e rằng trận ác chiến này là không thể tránh được”.
Ba người đứng cách núi Phi Lưu không xa, đánh giá tình hình xung quanh, Sở Tùy Duyên nhìn chằm chằm vào hồ nước lạnh ở nơi Yêu Hủy thường lui tới, ánh mắt ngưng trọng nói.
“Nếu đã như vậy thì chiến thôi, ba người chúng ta tới đây chẳng phải đều là vì sơn bảo sao?”, đôi mắt Mục Long bạo phát ra làn sóng chiến ý.
“Được!”, Mặc Linh Lung và Sở Tùy Duyên nghe vậy thì đều gật đầu.
Sau đó ba người đi về phía hồ nước sâu.
Nhưng ba người còn chưa tới gần đã nghe thấy từng đợt dị tượng dưới nước truyền tới, sau đó một bóng đen khổng lồ từ trong nước vọt ra.
Vật này chính là Yêu Hủy đó, giống hệt với thứ đã từng nhìn thấy trong đá Thất Khổng Thần Ảnh trước đó, chỉ là khí tức tản phát ra từ trên người nó thì vượt xa so với đoạn hình ảnh đó.
“Hu hu…”, con Yêu Hủy này vừa xuất hiện, hai lỗ mũi lập tức mở ra, trong đó phun ra hai cỗ sương trắng, phát ra thanh âm cực kỳ mang tính uy hiếp.
Ngay sau đó, trong tròng mắt màu xanh đậm của Yêu Hủy hung quang đại thịnh, thân hình hẹp dài cuồn cuộn yêu nguyên, há to cái miệng to như bồn máu cắn xé về phía ba người.
Chứng kiến cảnh này, Mục Long không hề có bất cứ chần chừ do dự nào mà lập tức rút Phá Vân kiếm ra, thôi động Huyền Quang Tật Ảnh Bộ, né tránh một kích của Yêu Hủy, sau đó thi triển kiếm quyết giao chiến với ác thú.
Hai người còn lại cũng cùng thể hiện bản lĩnh.
Thứ mà Sở Tùy Duyên dùng cũng là một món bảo kiếm linh khí tuyệt phẩm, là giải thưởng nhận được từ Huyền Tâm Huyễn Linh cốc trước đó, kiếm chiêu của hắn ta tuy rằng không nhanh chóng mãnh liệt bá đạo như Mục Long nhưng cũng phiêu dật biến hóa kỳ ảo, ẩn chứa sát cơ mạnh mẽ.
Về phần Mục Linh Lung, nàng ta cầm trong tay một binh khí có tên là Phá Ma Tản, là một linh khí thượng phẩm, tập trung cả tấn công và phòng ngự.
Ba người đều là những thiên tài đứng đầu trong ngoại môn, chiến lực cũng không phải là thấp, ba người liên thủ đương nhiên uy lực không tầm thường.
Nhưng đúng như Sở Tùy Duyên nói trước đó, thực lực của con Yêu Hủy này đã gần với Ngự Hồn cảnh, lực chiến đấu tuyệt đối không phải là thứ mà tu sĩ Bích Cung cảnh có thể so sánh.
Trong thời gian ngắn ngủi, ba người một yêu đã đại chiến mấy trăm hiệp, ai cũng không thể làm gì được đối phương.