Mặc Sơ cũng là người thông minh, cô lập tức nói: "Tổng giám đốc Lý, chào anh, Công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu chuyên lên kế hoạch cho hôn lễ, tôi nhất định sẽ dốc hết sức làm hài lòng Tổng giám đốc Lý!"

Lý Tử Hãn cười cho Quyền Đế Sâm một quyền: "Người khác mua nhà cho tiền phụ nữ, anh thì ngược lại, tìm mối làm ăn cho người ta!"

Quyền Đế Sâm cười nhạt không nói. Bên kia có người gọi Lý Tử Hãn, vậy là hai người tạm biệt.

Sau khi Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đi vào căn phòng gỗ, cô ngẩng đầu chăm chú nhìn anh: "Tổng giám đốc Quyền, cảm ơn anh!"

Trong lòng Mặc Sơ biết rằng Quyền Đế Sâm cho cô nhiều tiền bạc và nhà cửa thế nào cũng không bằng việc anh chỉ cô cách làm việc và kinh doanh, chỉ có bản thân tự phấn đấu thì mới có thể có nhiều tiền bạc và nhà cửa hơn.

Một lúc sau, Quyền Đế Sâm có điện thoại liên quan đến chuyện làm ăn, đúng lúc Mặc Sơ muốn đi vào nhà vệ sinh.

Lúc Mặc Sơ vào nhà phòng vệ sinh, Ân Phi Âm gọi điện thoại tới: "Trong nhóm ứng viên đầu tiên, Tổng giám đốc Quyền chọn ai?"

"Không ai cả." Mặc Sơ nói thật.

"Sao có thể như vậy được?" Ân Phi Âm tức giận chất vấn cô: "Mặc Sơ, cô đang đùa với tôi đúng không?"

Mặc Sơ khẽ thở dài một tiếng: "Giám đốc Ân, cô là cấp trên của tôi, làm sao tôi dám đùa bỡn cô chứ?"

"Có người nói cô lên xe của Tổng giám đốc Quyền, bây giờ cô đang ở đâu? Có phải cô cũng muốn làm bà Quyền đúng không?" Ân Phi Âm khắc nghiệt chỉ trích: "Hay là... Cô định dùng cơ thể để mê hoặc Tổng giám đốc Quyền?"

Mặc Sơ nhíu mày: "Chúng tôi chỉ ăn cơm ở nhà hàng!"

Ân Phi Âm cúp điện thoại, lập tức lái xe tới.

Lúc Mặc Sơ quay lại, đã thấy Ân Phi Âm đi về phía Quyền Đế Sâm, cô ta đang hận không thể nhào vào ngực Quyền Đế Sâm: "Tổng giám đốc Quyền, tôi là Ân Phi Âm, cấp trên của Mặc Sơ, cũng là một trong những ứng viên tham dự đợt tuyển chọn vợ lần này của anh!"

Quyền Đế Sâm chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua cô ta thì đã biết nguyên nhân Ân Phi Âm tìm tới đây, anh dứt khoát nói: "Giám đốc Ân không thích hợp làm vợ tôi!"

"Làm sao có thể như thế chứ?" Ân Phi Âm không dám tin vào đáp án này: "Tổng giám đốc Quyền, tôi yêu anh, tôi đã yêu anh từ rất nhiều năm trước, hơn nữa tôi rất có năng lực trong công việc, chắc chắn tôi có thể trở thành cánh tay phải của anh. Nếu như chúng ta là vợ chồng, nhất định có thể trăm trận trăm thắng!"

Thật là buồn cười! Quyền Đế Sâm cần người như Ân Phi Âm giúp một tay sao?

Quyền Đế Sâm sa sầm mặt mày, từ trước đến giờ, nếu anh đã không muốn nghe, không có người nào dám nói không ngừng trước mặt anh.

"Mặc Sơ!" Anh ta nhìn người phụ nữ đang đứng cách đó không xa.

Mặc Sơ lập tức đi vào, cô biết là Quyền Đế Sâm đã tức giận!

"Giám đốc Ân, cô rời khỏi đây trước đi!" Mặc Sơ không thể làm gì khác hơn là khuyên Ân Phi Âm.

Ân Phi Âm từ chối, cô ta muốn trút cơn giận lên người Mặc Sơ, nhưng mà trước mặt Quyền Đế Sâm nên cô ta không dám, không thể làm gì khác hơn là tức giận rời đi.

Sau này, chắc chắn cô ta sẽ không để yên cho Mặc Sơ!

Dựa vào cái gì một nhân viên quèn như Mặc Sơ có thể dùng bữa với Quyền Đế Sâm? Còn nữa, chức vị của Mặc Sơ thấp hơn cô ta, kinh nghiệm làm việc cũng không bằng cô ta, làm sao Quyền Đế Sâm có thể nhìn trúng Mặc Sơ chứ?

Ân Phi Âm chắc chắn rằng Mặc Sơ dùng thân thể để quyến rũ Quyền Đế Sâm!

Mặc Sơ vô cùng xinh đẹp, hơn nữa trẻ tuổi, như đóa hoa tươi tắn trên cành đầu xuân, luôn đong đưa hấp dẫn tầm mắt đàn ông.

Cô cứ chờ đó cho tôi! Ân Phi Âm không phục rời đi.

"Ngồi xuống ăn cơm!" Quyền Đế Sâm nhìn Mặc Sơ còn đứng một bên.

Mặc Sơ nghe lời ngồi xuống đối diện với anh, thức ăn trên bàn đã tỏa mùi thơm.

"Tổng giám đốc Quyền..." Mặc Sơ nhỏ giọng lên tiếng: "Anh có muốn tiếp xúc với Giám đốc Ân thêm một chút không?"

Mặc Sơ đưa tư liệu về Ân Phi Âm tới trước mặt anh.

Quyền Đế Sâm chỉ uống rượu chứ cũng không nói lời nào.

Bầu không khí có chút ngột ngạt, Mặc Sơ cũng không dám nói gì nữa, cô gắp thức ăn ăn.

"Cô ta so lớn tuổi hơn tôi đúng không?" Quyền Đế Sâm hơi híp mắt.

"Phụ nữ lớn một chút càng biết chăm sóc người khác!" Mặc Sơ lập tức nói, phải biết là Quyền Đế Sâm chỉ mới 28 tuổi thôi! Đây là thời điểm huy hoàng nhất của đàn ông!

"Giả tạo!" Quyền Đế Sâm chỉ nói hai chữ.

"Sao như vậy lại là giả tạo chứ? Điều này đã được công nhận mà!" Mặc Sơ chăm chú nhìn anh: "Hơn nữa phụ nữ lớn tuổi một chút thì càng trưởng thành, sẽ không tranh cãi vô lý, có cảm giác an toàn, anh nhìn trong giới giải trí đi, có vài đôi chênh lệch đến mười một tuổi mà vẫn thích gắn bó như keo như sơn đấy thôi..."

Quyền Đế Sâm gắp cho cô một miếng măng, đưa đến gần môi cô, Mặc Sơ sững sờ, hơi đỏ mặt, không nói tiếp nữa.

Có khi nào anh ghét cô nhiều lời không? Cho nên gắp một miếng măng để chặn miệng cô lại!

Hương thơm của măng non tràn đầy hương vị mùa xuân, tựa như là mới vừa từ dưới đất mọc lên.

Mà lúc người đàn ông này nghiêm túc, anh nghiêm khắc đến mức không màng tình cảm, nhưng khi ăn cơm, lại ấm áp đến khó tả.

Cô hé môi ăn miếng măng mà anh gắp.

Cô vừa từ từ nhai vừa ngượng ngùng, ngay cả tai cũng xấu hổ đỏ bừng.

Có lẽ rất hiếm khi tiếp xúc với đàn ông như vậy, hoặc là cô không quen với việc bất thình lình thân mật thế này.

Hai người bọn họ không phải là đang có một cuộc hôn nhân có tính toán sao? Hơn nữa kết hôn chớp nhoáng, cũng có thể sẽ ly hôn chớp nhoáng.

"Uống rượu không?" Quyền Đế Sâm lại rất thản nhiên.

Mặc Sơ ngắm nhìn anh, mùi rượu mạnh vô cùng đậm đà, cũng gợi lên hứng thú của cô.

"Tôi chưa từng uống!" Cô nói nhỏ.

Quyền Đế Sâm cầm một ly rượu bằng ngọc xanh lên, đổ một ly nhỏ cho cô.

Mặc Sơ cầm ly, uống một hớp không e dè, cô lập tức phát hiện ra là rượu này quá khó uống!

"Cay quá!" Cô nuốt xuống, toàn bộ cổ đều nóng như là bị lửa đốt, đôi mắt xinh đẹp cũng có chút hơi nước.

Cô cầm ly nước sôi để nguội đang ở một bên lên, uống mấy ngụm mới nhìn về phía người đàn ông đang ngồi một bên, thích ý quan sát cảnh tượng xấu hổ của cô.

Anh uống rượu cực kỳ sảng khoái, còn cô lại cực kỳ chật vật.

"Xin lỗi!" Mặc Sơ nói nhỏ.

Quyền Đế Sâm hơi nhếch môi: "Không hợp rượu này sao?"

Mặc Sơ cắn cắn môi: "Vâng!"

Mỗi người đều có cỡ quần áo giày dép phù hợp, thức ăn hoặc loại rượu phù hợp, giống như một cuộc hôn nhân phù hợp.

Quyền Đế Sâm từng nói rằng Cố Vãn Vãn không phù hợp với anh, Ân Phi Âm cũng không phù hợp với anh, vậy tóm lại ai mới phù hợp làm người phụ nữ của anh?1

Hai người ăn cơm xong, Quyền Đế Sâm thay đổi chủ đề: "Vết thương đã lành hết chưa?"

Mặc Sơ mở to đôi mắt hạnh xinh đẹp, gần đây cô bận quá nên quên hết những gì anh đã nói, anh bảo sau khi khỏe lại, phải đi tìm anh!

Cô đã là vợ của anh, đương nhiên phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng!

Cô mới vừa uống một hớp rượu, lúc này cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều là đỏ bừng, vô cùng mê người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play