Mặc Sơ ngẩng mặt lên nhìn sang Quyền Đế Sâm ở bên cạnh, sao cái gì anh cũng nhớ được vậy?
Nếu anh mà không là chủ tịch, thì còn có thể đi xem tướng xem phong thủy kiếm tiền nữa đấy!
Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm ngồi vào xe, Dương Tử lái xe về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Mặc Sơ nhìn anh chăm chú: "Phải rồi, rốt cuộc Vãn Vãn làm sao vậy?"
"Trạch Dã bảo có người đang thập thò lén lút ở chỗ cô ấy ở!" Quyền Đế Sâm nói cho cô biết: "Dương Tử đã thu thập bọn họ, rồi ném bọn họ đến bãi tha ma ở nông thôn rồi, phỏng chừng là nửa đêm mới tỉnh! Bọn họ là thuộc hạ của Long Yên!
"Long Yên á?" Mặc Sơ trợn tròn mắt: "Người phụ nữ này đúng là một tên khốn, cô ta toàn đi xúi giục người khác, hòng trả thù chúng ta, cô ta cứ cho rằng chúng ta có liên quan với chuyện cô ta hút bột K! Bản thân cô ta tự không giữ mình trong sạch, lại đi đùn đẩy lỗi lầm cho người khác, đúng là đủ rồi đấy!"
Quyền Đế Sâm nghiêng đầu: "Cô ta đã tìm em à?"
"Có thể là bởi vì cô ta chưa lấy được anh, sau khi ra tù trong lòng vẫn tức giận bất bình đấy!" Mặc Sơ gật đầu: "Tìm em rồi, em không để ý đến cô ta!"
Vẻ mặt của Quyền Đế Sâm dần trở nên nghiêm túc, anh hiểu, anh phải cấp tốc phá hủy nhà họ Long, không thể để cho Long Yên đi làm hại đến Mặc Sơ!
Ngày hôm sau, công ty tổ chức hôn lễ!
Mặc Sơ vừa tới đã nhận được lời khen của Triển Lê Hàn.
"Biểu hiện ngày hôm qua của cô rất là tốt!" Triển Lê Hàn khen: "Mặc Sơ, cô, miếng ngọc này, cô càng trưởng thành thì càng sáng rồi đấy."
"Đó cũng là giám đốc Triển đã sẵn lòng cho tôi cơ hội!" Mặc Sơ mỉm cười nói: "Cảm ơn anh từ ngày trước đến hiện tại, đều cho tôi cơ hội trưởng thành."
Trước đây, công việc này của cô là dành để cung cấp học phí, phí sinh hoạt các kiểu cho cặp thai long phượng, trải qua mấy năm dốc sức làm ăn, cô càng ngày càng hoàn thiện, nói ra thì trên mặt công việc, Triển Lê Hàn cũng đối xử với cô rất tốt.
Triển Lê Hàn nói: "Có một câu cổ huấn thế này, sư phụ dẫn vào cửa, tu hành nằm ở người! Tôi đã mời rất nhiều sinh viên tốt nghiệp ở khóa này và chỉ có một mình cô là làm đến bây giờ! Tất nhiên, cô cũng đã là nhân vật nổi bật trong ngành này của chúng ta rồi!"
Ân Phi Âm ở bên cạnh thì lại mang theo ánh mắt hận ý, cô ta tới sớm hơn Mặc Sơ bao lâu, hơn nữa cô ta còn là người lãnh đạo trực tiếp của Mặc Sơ, kết quả thì sao? Mặc Sơ đã là công cao cái chủ rồi.
Nhưng mà, Mặc Sơ không biết cái vận cứt chó từ đâu đến là, ở công ty có Triển Lê Hàn thiên vị cô, ở trên mặt gia đình thì có Quyền Đế Sâm cưng chiều cô!
Nhưng, Ân Phi Âm tuyệt đối sẽ không buông xuôi!
Lúc này, chị Tông nói: "Mặc Sơ, em đã gặp thị trưởng Cố chưa?"
"Ừ, vâng, phi thường có lực tương tác!" Mặc Sơ nói.
Chị Tông hâm mộ cô lắm: "Chị chỉ mới nhìn thấy qua ti vi thôi, tuổi còn trẻ đã làm thị trưởng, thật là có bản lĩnh!"
Có người nói đùa: "Thị trưởng Cố cũng chưa lập gia đình nhỉ, anh ta kết hôn, cũng qua công ty chúng ta đảm nhận, woa, tổng giám đốc Triển, công ty chúng ta nổi tiếng quá đi!"
Triển Lê Hàn gật đầu: "Chuyện này, Mặc Sơ coi trừng là được, chỉ cần thị trưởng Cố có bạn gái, chúng ta liền bắt đầu lên kế hoạch tổ chức hôn lễ cho anh ấy luôn."
Mặc Sơ cũng bật cười: "Hình như từ trước đến nay bên cạnh thị trưởng Cố chưa từng có bạn gái, nhưng mà, giám đốc Triển của chúng ta thì sao?"
Đúng thế! Mọi người đồng loạt nhìn về phía anh ta.
Triển Lê Hàn cũng là thanh niên trẻ có sự nghiệp thành công, nhưng bên cạnh thì chưa có trông thấy bóng dáng của người phụ nữ nào!
Triển Lê Hàn lập tức làm mặt lạnh: "Tất cả đều không cần làm việc nữa hả?"
Đương nhiên, dám trêu chọc ông chủ của mình, không muốn làm việc nữa đúng không hả?
Buổi chiều, lúc tan làm, Mặc Sơ đã hẹn Kiều Thanh Du ăn cơm.
Trong lòng, Mặc Sơ đang nhớ đến Cố Vãn Vãn: cô nói: "Thanh Du, bên cậu có tin gì liên quan đến Long Yên không?"
"Long Yên? Con gái của cựu phó tổng thống! Từng làm người được Quyền Đế Sâm chọn làm vợ, nhưng hít thuốc phiện trên hôn lễ và bị cảnh sát đưa đi đó hả!" Kiều Thanh Du nói ra mà thuộc như lòng bàn tay: "Cậu muốn tin tức của cô ta làm gì?"
"Cô ta phái người đi tính làm hại Vãn Vãn!" Mặc Sơ thở dài.
Kiều Thanh Du gật đầu: "Tớ hiểu, trước kia cô ta định để cho Vãn Vãn có được đứa con của Quyền Đế Sâm, bây giờ để cho cô ta dùng đứa trẻ đó để tạo áp lực cho Quyền Đế Sâm, Vãn Vãn không chịu, Long Yên liền hại cậu ấy! Long Yên này, phải giáo huấn một chút mới được!"
"Đúng!" Mặc Sơ nói: "Mặc dù Vãn Vãn có được đứa bé theo cách không vẻ vang gì, nhưng, Long Yên cũng không thể làm hại cậu ấy và đứa bé chứ!"
Kiều Thanh Du nghĩ ra rồi: "Tớ biết cô ta từng thích một người đàn ông tên là Úc Lạc Hàn, chúng ta có thể lợi dụng Úc Lạc Hàn để đối phó cô ta!"
Tin tức của Kiều Thanh Du khá linh thông, cô ấy đã điều tra ra ảnh của Úc Lạc Hàn, sau đó tìm một thế thân, rồi tiếp đó cô ấy lại hóa trang cho thế thân như ảo thuật, cô ấy hỏi Mặc Sơ: "Cậu xem, có giống không?"
Mặc Sơ nhớ, vào lần đầu tiên thử váy cưới, cô có gặp qua Úc Lạc Hàn một lần, cô gật đầu: "Nhìn xa thì giống, nhưng không được nhìn gần, dù sao thì Long Yên rất quen thuộc với Úc Lạc Hàn."
Kiều Thanh Du vui rồi: "Không cần nhìn kỹ, chỉ nhìn từ xa thôi, là tớ có thể tính kế Long Yên rồi!"
Mặc Sơ gật đầu: "Cho Mã Hầu và Ngưu Dương gửi lời cho Long Yên."
Thế thân Úc Lạc Hàn đang đụng phải Mã Hầu và Ngưu Dương ở trên đường, hai người này vẫn đang tìm Cố Vãn Vãn, bởi vì hôm qua Cố Vãn Vãn được đưa đi nhanh như tia chớp, hai bọn họ tỉnh lại ở bãi tha ma, vừa tỉnh lại chỗ nào cũng có lửa xanh, dọa bọn họ sợ đến mức tè ra quần, giờ vẫn còn khiếp sợ.
Thế thân Úc Lạc Hàn vỗ vai Mã Hầu, Mã Hầu đã có chứng sợ hãi rồi, anh ta giật mình ngã luôn xuống đất.
Ngưu Dương còn nhìn anh ta với vẻ mặt ngu ngốc: "Anh anh anh... hơi quen...."
"Tôi là Úc Lạc Hàn, bảo Long Yên đến đội xây dựng công trình thứ bảy tìm tôi!" Thế thân Úc Lạc Hàn cũng mô phỏng vẻ lãnh khốc của người thật giống như đúc.
Hơn nữa, thế thân Úc Lạc Hàn nói xong thì đi luôn.
"Vâng vâng vâng!" Ngưu Dương nói với theo bóng lưng của anh ta, anh ta đã đạp cho Mã Hầu vẫn đang giả chết một cái: "Mã Hầu, dậy, lần này chúng ta đã lập công lớn rồi! Người đàn ông mà Long đại đại muốn đã về rồi!"
Mã Hầu lập tức nhảy lên, chạy đến trước: "Cái này là tôi nghe thấy trước, tôi phải báo cáo trước cho Long đại đại trước!"
Ngưu Dương ngẩn người, rõ ràng anh ta mới là người nghe thấy trước mà, Úc Lạc Hàn cũng là nói cho anh ta nghe, sao lại bị Mã Hầu nhanh chân chộp mất miếng ngon vậy!
"Mã Hầu, mày đứng lại cho tao!" Ngưu Dương cởi giày ra đuổi đánh Mã Hầu, hai người ganh đua trên đường xem ai đến chỗ Long Yên nhanh hơn.
Hai người vừa chạy vừa đuổi nhau đến chỗ Long Yên, khi Ngưu Dương định nói ra, Mã Hầu đã nhét cái giày vào mồm Ngưu Dương.
Mã Hầu lập tức nịnh nọt Long Yên: "Long đại đại, chúng tôi đã tìm được Úc Lạc Hàn rồi!"
Long Yên vừa nghe thấy tin tức của người đàn ông này, cô ta hưng phấn ngay: "Ở đâu?"
"Anh ta bảo, cô đi đến đội xây dựng công trình số mấy tìm anh ta?" Mã Hầu gãi đầu, anh ta quên mất tiêu rồi, tại chạy về đây nhanh quá!
Lúc này, Ngưu Dương đã ném cái giày ở trong miệng anh ta ra, rồi đập "bốp" một cái vào mặt Mã Hầu: "Đồ con bò này, còn bịt mồm tao nữa hả! Thối chết đi được!"
Mã Hầu che mặt mình lại: "Đấy là giày của mày mà!"
Long Yên quát: "Đủ rồi! Rốt cuộc Úc Lạc Hàn ở đâu?"
Mã Hầu đã quên là ở đâu thật rồi!
Lúc này, Ngưu Dương mới nói với vẻ dương dương đắc ý: "Ở đội xây dựng công trình số bảy!"
Long Yên đi ngay lập tức, Mã Hầu và Ngưu Dương cũng muốn đi theo, Long Yên trách mắng: "Các anh còn không đi tìm xem Cố Vãn Vãn sống ở đâu đi? Thật là vô tích sự, không những không hoàn thành việc, còn bị người ta ném ra bãi tha ma, sao quỷ không dắt hai anh vào điện diêm vương luôn đi?"
Sau khi Long Yên đi, Mã Hầu và Ngưu Dương trừng mắt nhìn đối phương: "Đều tại mày nên mới bị ném ra bãi tha ma..."
"Tại mày ý..." Ngưu Dương cũng không chịu yếu thế: "Mày ngu như ngựa như khỉ..."
Khi Long Yên đi tới đội xây dựng công trình số bảy, bên này vẫn chưa xây dựng xong, buổi tối đội xây dựng công trình đã nghỉ hết rồi.
Công trình xây dựng là tường vây thi công, khi Long Yên đang nghĩ cách đi vào, thế thân Úc Lạc Hàn nói ở bên trong: "Bò qua cái lỗ này mà vào!"
Chỗ góc tường có một cái lỗ chó chui, anh ta bảo Long Yên chui vào.
Long Yên luôn cho rằng mình là đại tiểu thư của xã hội thượng lưu, sao cô ta có thể chui qua cái lỗ chó chui này cơ chứ?
Long Yên không nhìn rõ mặt anh ta, lúc cô ta đang nhíu mày, kết quả đã bị Úc Lạc Hàn kéo vào.
"Úc Lạc Hàn, tên khốn này..." Nhưng mà, khi Long Yên còn chưa nói xong, cô ta đã bị người ta dùng vải bố bịt miệng rồi, hai tay cũng bị trói quặt ra sau lưng.
Chẳng mấy chốc cô ta đã bị trói trên một cái cột trong một căn phòng chưa thi công xong, trong đêm đen kịt, cô ta kêu lên thì cũng chỉ là những tiếng ư ư thôi.
Người này vốn không phải là Úc Lạc Hàn, là ai đang chỉnh cô ta?
Hơn nữa người đàn ông này còn xấu xa dùng dao rạch rách hết quần áo của cô ta, làn da trắng nõn đã lộ ra, quần cũng đã cởi xuống rồi, chỉ còn lại một nội y nho nhỏ ở phía trên.
"Chậm rãi hưởng thụ tối nay đi!" Thế thân Úc Lạc Hàn dùng điện thoại chụp một tấm ảnh, nói xong thì đi luôn.
Sau khi đi ra ngoài, anh ta đi vào trong một cái hẻm nhỏ, anh ta nói với Kiều Thanh Du: "Cô Kiều, trả tiền! Tôi gửi ảnh cho cô!"
Kiều Thanh Du đưa ngay cho anh ta một một vạn tệ: "Mau đi đi!"
Mặc Sơ nhìn thấy ảnh chụp trong điện thoại của Kiều Thanh Du: "Người phụ nữ này cũng sẽ có ngày hôm nay! Nhưng mà, lột quần cô ta ra như vậy liệu có hơi quá đáng không?"
"Tất nhiên là không rồi! Cô ta đê tiện như vậy! Cô ta còn muốn người khác cởi sạch cô ta rồi trói cô ta lại rồi đi chơi xa đấy chứ! Cậu xem, tớ còn để lại cho cô ta một cái áo lót nhá!" Kiều Thanh Du vui vẻ nói: "Tiêu đề sáng mai lại có rồi!"
Mặc Sơ vẫn băn khoăn: "Nhưng mà, nếu cậu đăng báo thì người đầu tiên mà Long Yên đoán được chính là cậu! Cái này không có lợi cho sự an toàn của cậu, nếu cô ta mà trả thù rồi làm hại đến cậu thì sao?"
Kiều Thanh Du nghĩ nghĩ: "Sáng mai tớ gọi phóng viên khác cùng đi chụp ảnh cô ta! Woa, cho cô ta lên đầu trang báo luôn, đấy mới gọi là đã!"
Thế là, sáng sớm hôm sau, khi ánh đèn chớp lóe lóe trên đầu Long Yên, phóng viên còn tới sớm hơn cả cảnh sát, tình huống như thế này thì không khống chế được nữa.
Các loại trạng thái xấu xí của Long Yên nhoáng cái đã lên khắp các mặt báo, Kiều Thanh Du vui lắm, cuối cùng đã có thể trừng trị người xấu một trận rồi!
Cảnh sát tới, bọn họ cứu Long Yên ra, sau đó đưa cô ta đến bệnh viện kiểm tra, rồi ghi chép lại lời khai của cô ta.
Lúc Long Diệu Thiên chạy tới, ông ta ôm cô ta vào lòng: "Yên Nhi, Yên Nhi, bố lập tức bắt bọn họ không được đăng bất cứ tin tức gì liên quan đến con."
"Chắc chắn là Mặc Sơ làm!" Long Yên nói: "Vào cái lần mà con đi thử áo cưới đó, chỉ có cô ta từng gặp Úc Lạc Hàn!"
Long Diệu Thiên tức điên lên, ông ta nói: "Bố sẽ ra lệnh bắt Mặc Sơ lại ngay! Sau đó hung hăng giáo huấn cô ta cho con!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT