Ông Trần hận rèn sắt không thành thép: "Chỉ dựa vào cái bao cỏ, không có bản lĩnh như mày mà cũng đấu được với Quyền Đế Sâm sao? Mày hãy ngoan ngoãn nhận tội rồi luật sư sẽ cầu tình với quan tòa để tranh thủ giảm một ít án!"
"Cái gì? Con chưa có tông chết cô ta thật mà?" Trần Chấn Xung vẫn chưa nhận ra lỗi lầm của mình, hoặc có lẽ là anh ta đã từng làm những chuyện như này rồi nhưng chưa bao giờ bị trừng phạt.
Nhưng mà, lần này, người mà anh ta gặp phải, không phải là người khác mà chính là Quyền Đế Sâm.
Trong lòng Quyền Đế Sâm, Mặc Sơ của hiện tại là đối tượng mà bất kỳ ai cũng không được bắt nạt, ai động vào cô một chút thôi, anh cũng sẽ ăn miếng trả miếng.
Luật sư giải thích: "Vấn đề mấu chốt hiện tại là Quyền Đế Sâm đang tạo áp lực cho sở cảnh sát, tòa án, viện kiểm sát! Vả lại bọn họ cũng đã nắm được đầy đủ bằng chứng! Mọi bằng chứng đều bất lợi với cậu! Việc gì chúng ta phải cưỡng chế xoay chuyển kết cục? Bây giờ cậu thừa nhận lúc đó là dưới cơn xúc động, đã cố tình tông vào xe của Mặc Sơ, nhưng cậu không có ý tông chết Mặc Sơ! Bây giờ cậu đã tỉnh táo, vì vậy cậu hội hận với hành vi của mình, mong quan tòa giảm án."
"Tôi phải bị phán bao lâu?" Trần Chấn Xung nói với vẻ quá khích: "Có phải ông cũng nhận hối lộ của Quyền Đế Sâm rồi phải không? Cho nên ông nhằm vào tôi, ông đến chỉnh tôi hả? Tôi sẽ không thừa nhận hành vi phạm tội của mình, tôi không tin ông!"
Ông Trần tức chết đi được: "Trần Chấn Xung, mày muốn như thế nào hả? Mày muốn làm tao tức chết có phải không hả?"
"Đúng thế!" Trần Chấn Xung hừ một tiếng: "Con làm bố tức chết rồi thì bố sẽ không kết hôn với người đàn bà hạ tiện kia nữa! Thế thì con sẽ không bị người khắp thiên hạ chê cười nữa! Con cũng sẽ không lưu lạc đến kết cục như bây giờ."
Ông Trần suýt thì không đứng vững, luật sư đỡ ông ta: "Cậu chủ Trần, ông Trần không định kết hôn với Ada nữa! Cậu đừng tổn thương ông ấy như này nữa. Cậu hãy nhận lỗi rồi chịu tội cho tốt, sau khi ra, bố con vẫn là bố con! Được không?"
"Thật à?" Trần Chấn Xung có cơ hội dịu giọng rồi: "Bố sẽ không cưới người đàn bà hạ tiện kia nữa thật sao?"
"Phải!" Trong nháy mắt, ông Trần như già đi rất nhiều: "Cả đời này, bố cũng không cưới nữa."
"Rất tốt, toàn bộ tài sản của bố đều để lại cho con! Bây giờ bố hãy đi trình bày rõ, hủy bỏ đám cưới, như thế thì con sẽ nhận tội trước tòa, tranh thủ sớm được đi ra." Trần Chấn Xung ra lệnh cho ông ta, đợi sau khi anh ta đi ra, anh ta phải chơi chết Ada, anh ta cũng nhất định phải chưa được Mặc Sơ.
...
Công ty tổ chức hôn lễ.
Mặc Sơ đã nhận được văn bản trình bày của ông Trần, văn bản đó trình bày rõ là ông ta tự ký tên hủy bỏ đám cưới, và báo cho các bên truyền thông.
Mặc Sơ đưa tin tức mới này cho Kiều Thanh Du, Trần Chấn Xung vui lắm: "Tốt quá rồi! Gần đây những tin mà tớ thu được đều nằm trên đầu đề, không biết chủ biên có tăng lương cho tớ không đây?"
Khi Trần Sinh và Ada tuyên bố công khai về thời gian kết hôn và thời gian hủy hôn, khoảng cách cực kỳ ngắn, trong nháy mắt liền vô cùng hot trong vòng và được phát tán điên cuồng.
Lúc này, Long Yên đã đi tới phòng làm việc của Ada, Ada là ai cũng không muốn gặp.
Long Yên nói: "Cô thất bại như vậy, tôi tới là để chỉ điểm phương hướng và con đường sai lầm cho cô."
Giờ phút này Ada chẳng nghe lọt tai cái gì hết, kế hoạch trả thù của cô ta đã thất bại, bây giờ cô ta đang cáu đây!
Long Yên nói: "Tôi đặc biệt có thể hiểu cho cô, Ada, cảm giác bị hai cha con làm tổn thương là như thế nào! Nhưng mà, cô phải biết, là người nào đã gây ra cục diện hiện tại cho cô! Là Mặc Sơ!"
"Mặc Sơ ư?" Ada có hơi không hiểu.
"Để tôi nói tỉ mỉ cho cô nghe này!" Long Yên đi vào phòng làm việc của Ada, mang theo thù hận với Mặc Sơ, cô ta nói: "Cô hãy nghĩ đi, Trần Chấn Xung là bởi vì muốn câu dẫn Mặc Sơ nhưng câu dẫn không thành, kết quả đã tông vào xe cô ta, đây không phải là vấn đề của Mặc Sơ sao? Bây giờ, ông cụ Trần hủy bỏ hôn ước, chính là bởi Mặc Sơ dùng thế lực của Quyền Đế Sâm tạo áp lực cho quan tòa, viện kiểm sát, cục cảnh sát, cô ta muốn trừng phạt Trần Chấn Xung nghiêm khắc, ông Trần muốn cứu con, nguyên nhân cũng là vì Mặc Sơ!"
"Mặc Sơ này, thoạt nhìn thì trông giống người tốt, kết quả thì sao? Cô ta chính là một người đàn đĩ thõa! Có phải cô ta hận không thể câu dẫn hết đàn ông khắp thiên hạ không hả?" Ada tức giận vỗ bàn: "Tôi sẽ không tha cho cô ta!"
Long Yên thấy mình nói có mấy câu đã thuyết phục được Ada, cô ta nói: "Cô phải nghĩ cách, trị người phụ nữ này, thì mới có thể vãn hồi thể diện của cô trong giới giải trí."
Hiện tại, đầu óc Ada đang trống rỗng, cô ta đang bị mọi người cười nhạo đây! "Tôi không nghĩ ra cách!"
"Tôi giúp cô!" Long Yên không ngừng lợi dụng người khác, đi làm khổ Mặc Sơ.
Ada đã tin lời của Long Yên, buổi tối đã hẹn Mặc Sơ đi quán bar uống rượu.
Ada khóc lóc kể lể với Mặc Sơ: "Đám cưới của tôi bị hủy rồi, bây giờ tôi thảm lắm, tôi chỉ muốn chết thôi, sống mơ mơ màng màng, tôi muốn tìm một nơi đi uống rượu... Mặc Sơ, cô uống với tôi một trận được không?"
Mặc Sơ từng trải qua nỗi đau như thế, chỉ có điều, lúc đó cô có vài phần thật lòng thích Quyền Đế Sâm, còn Ada, từ đầu đến cuối cô ta chưa từng yêu ông Trần, cô ta chỉ muốn trả thù thôi!
"Được, đi quán bar nào, lát nữa tôi tới!" Mặc Sơ nói.
Ada báo tên quán bar, sau đó cô ta nói với Long Yên: "Mặc Sơ bảo lát nữa tới!"
"Tốt!" Long Yên nói: "Xem tối nay chúng ta trừng trị cô ta thế nào! Lột sạch quần áo của cô ta, cho cô ta không một mảnh vải che thân, để cho cô ta bị hơn mười người đàn ông lăng nhục..."
Mặc Sơ nghe điện thoại xong, cô đã gọi cho Quyền Đế Sâm.
"Bà Quyền..." Giọng nói của Quyền Đế Sâm truyền tới.
Mặc Sơ nghe thấy anh gọi cô như vậy, cô khẽ bật cười: "Anh Quyền, tối nay Ada hẹn em đi bar uống rượu, cô ấy nói rằng cô ấy rất buồn, muốn có người ngồi cùng! Bởi vì ông Trần đã hủy hôn ước."
"Bây giờ em đang ở công ty tăng ca, muộn một chút anh tới đón em!" Quyền Đế Sâm cũng không có hạn chế đi lại của cô.
"Cảm ơn ông xã!" Mặc Sơ cúp máy, sau đó cô mở hướng dẫn trong điện thoại ra xem xem gần đây có gì ăn không, tửu lượng của cô không tốt, chắc chắn là không thể để bụng đói uống rượu rồi!
Mặc Sơ đã nhìn trúng một quán làm món ngỗng quay, cô muốn đi thử!
Sau khi đi ăn món ngỗng quay thơm ngào ngạt, cô còn gửi ảnh cho Quyền Đế Sâm, hỏi anh có nghĩ mà chảy nước miếng không?
Quyền Đế Sâm khẽ cười, sau đó anh gửi một ảnh chảy nước miếng cho cô.
Một lát sau, Quyền Đế Sâm đã có đồ ăn giao tới!
Anh nhớ là anh không có gọi đồ ăn ngoài, anh nhìn thấy cơm là ngỗng quay, lòng anh liền ấm áp vui vẻ, cô nhóc này cũng sẽ tập kích bất ngờ cho anh rồi nè!
Mặc Sơ đã gọi giao đồ ăn nhanh, để nhân viên cửa hàng đưa đồ ăn cho anh!
Cô có đồ ăn ngon, tuyệt đối sẽ không hưởng thụ một mình, cô và anh, cùng nhau chia sẻ.
Lúc này, Mặc Sơ đã đến quán bar, giờ này đèn hoa mới lên, người tới quan bar vẫn chưa tính là đông.
Ada đã ngồi dựa lên bàn uống rượu rồi, cô ta trông thấy Mặc Sơ tới: "Nào! Uống với tôi, cùng quân say ngủ ba ngàn giấc, không tố ly thương..."
Mặc Sơ thấy Ada hơi say rồi, cô không khỏi thở dài một tiếng: "Hỏi thế gian tình là chi? Khiến người ta say thành một bãi bùn đây?"
"Mặc Sơ, cô tới rồi à, cô nhất định phải uống với tôi..." Ada nói: "Không say không về!"
"Được!" Mặc Sơ ngồi xuống: "Tửu lượng tôi không tốt, một chén là dễ say rồi! Tôi ngồi nghe cô nói lời trong lòng ra nhé!"
Cô không uống rượu, cô biết tửu lượng của mình không tốt, còn thể hiện đi uống rượu ư? Đáp án là cô sẽ không làm thế đâu!
Có một câu nói gọi là liều mạng bồi quân tử, Ada không phải quân tử, Mặc Sơ sẽ không liều mạng!
Cô có lòng tốt của cô, nhưng, cô cũng sẽ quý trọng cơ thể của mình.
Chính như Quyền Đế Sâm hay nói, công việc là công việc, gia đình là gia đình, cuộc sống là cuộc sống.
Lần này, Trần Sinh và Ada đã hủy bỏ hôn ước rồi, trên mạng người mắng Mặc Sơ cũng có, nói là cô lên kế hoạch không tốt, mới dẫn tới người ta hủy hôn ước, cũng có người mắng cô là hồ ly tinh đã câu dẫn Trường Sinh, cho nên ông ta mới hủy bỏ hôn ước.
Bởi vì sự phổ biến của internet, tất cả mọi người, hàng ngày có thể không cần gặp mặt, nhưng lại biết được chuyện thiên hạ, thật thật giả giả, khó mà phân rõ, cũng liền bị vỏ bề ngoài che mắt không nhận ra Thái Sơn.
Không thể phủ nhận, Mặc Sơ của hiện tại, đã đem trọng tâm càng ngày càng nghiêng về phía gia đình rồi.
Bởi vì trong sinh mệnh của cô, trong cuộc sống của cô, vẫn còn một người đàn ông tên là Quyền Đế Sâm.
Người đàn ông này đã làm cho cuộc sống của cô càng thêm muôn màu muôn vẻ, càng thêm nở rộ rực rỡ, sự cưng chiều mà anh dành cho cô, giống như nước Hoàng Hà không bao giờ cạn.
Ada thấy Mặc Sơ không uống, cô trực tiếp cầm cốc, đưa cho Mặc Sơ: "Hôm nay cô nhất định phải uống, nếu không sao gọi là bồi tôi... cô là người mà tôi muốn tâm sự nhất, bởi vì chỉ có cô biết tôi thảm cỡ nào, tôi bị cậu Trần đá, bây giờ kết hôn lại bị bố anh ta cho leo cây rồi..."
Những điều này, Mặc Sơ biết.
"Tôi muốn uống rượu, tôi muốn say chết..." Ada khóc lên: "Tại sao cuộc sống của tôi lại như thế này? Mặc Sơ, tôi khổ quá, vốn tưởng rằng không báo vào được cậu Trần, tôi có thể trông cậy vào Trần Sinh, kết quả thì sao..."
Mặc Sơ lẳng lặng nghe, những lời lải nhải này, những lời bộc bạch này, Ada muốn biểu đạt thì cứ để cô ta biểu đạt là được rồi.
Ánh sáng ở quán bar không sáng lắm, Long Yên trốn ở chỗ tối, cô ta thấy Mặc Sơ không uống ly rượu trước mặt, Long Yên nhíu mày, đó là một loại thuốc vô cùng mạnh, sau khi phụ nữ uống vào, trinh tiết liệt nữa đều sẽ là mây bay.
Vì thế, Long Yên đã gọi điện cho Ada.
Ada không hề say, cô ta thấy điện thoại của mình reo lên, hơn nữa còn là cuộc gọi mà Long Yên gọi tới, cô ta biết Long Yên đang giục cô ta mau làm việc nhanh lên.
Nhưng mà, Mặc Sơ cứ không uống ly rượu trước mặt cô đấy!
Ada cúp điện thoại, lúc này cô ta đứng lên, đi đến bên cạnh Mặc Sơ, cô ta đặt một tay lên vai Mặc Sơ, một tay khác thì chống lên bàn: "Mặc Sơ, sao tối nay cô không uống rượu với tôi? Cô không nghĩa khí như vậy à? Có phải là cô cũng coi thường tôi không?"
Mặc Sơ thấy cô ta đã say bí tỉ, cô thở dài một tiếng: "Được rồi, Ada, tôi biết trong lòng cô khó chịu, việc đã đến nước này, cô uống say một trận, ngày sau sau khi tỉnh dậy, vẫn sẽ phải đối diện với những vấn đề khó khăn này. Tôi không uống, tôi đợi lát nữa tôi đưa cô về nhà, cô về nhà một mình không an toàn!"
Ada bị Long Yên tẩy não, cô ta cũng căm ghét Mặc Sơ, bởi vì Trần Chấn Xung không hề muốn vãn hồi với cô ta, trái lại thay mục tiêu mới là Mặc Sơ, người phụ nữ này có gì tốt?
Dáng người đẹp sao? Đợi lát nữa cởi sạch rồi xem xem! Xem cô ta có chỗ nào hấp dẫn đàn ông?
"Tôi không nghe tôi không nghe..." Ada tiếp tục giở trò điên rượu: "Cô nhất định phải uống, nếu không tôi sẽ ở ỳ đây không đi? Cho dù đã hủy bỏ hôn ước, tôi cũng khách hàng của cô, cô không đối xử tốt với khách hàng à?"
Ada càng tỏ ra say khướt, Mặc Sơ càng muốn giữ tỉnh táo, nhưng mà, Ada lại bất ngờ cầm rượu của Mặc Sơ lên, đổ vào trong miệng của Mặc Sơ…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT