Khi Mặc Sơ trông thấy người phụ nữ này Thải Tiểu Mãn, cô hơi không hiểu: "Chẳng phải cô phải đang ở bệnh viện tâm thần sao? Ai đã thả cô ra?"

Cô không ngờ, trước kia Thải Tiểu Mãn đã suýt hại chết cô, khiến cho Quyền Đế Sâm nổi giận cô ta đã bị nhốt vào trong bệnh viện tâm thần rồi, bây giờ cô lại chạy ra ngoài hại người ư?

Thải Tiểu Mãn ngồi trên mình một con cá sấu, con cá sấu này rất to, thoạt nhìn phải dài khoảng ba mét, hoa văn toàn thân như khôi giáp, một đôi mắt nhỏ lại cực kỳ sắc bén.

"Tôi lén chạy ra đấy!" Thải Tiểu Mãn nói: "Cô vẫn không biết nhỉ, tôi còn có một bản lĩnh, chính là huấn luyện cá sấu... Hôm nay tôi cho con cá sấu này ăn hai mẹ con cô!"

Suy đoán của Quyền Đế Sâm là đúng.

Thải Tiểu Mãn cố tình để lại giương hành lý ở hiện trường, sau đó cô ta lại cho người ở dưới camera mang giương hành lý rời đi, chính là để tung hỏa mù, gây cản trở cho việc cứu Mặc Hàm!

Nhưng mà, chút kế bẩn này của cô ta, làm gì phải đối thủ của Quyền Đế Sâm!

Con cá sấu này há to miệng, một hàm răng sắc bén, khi cắn được vào người, chắc chắn là có thể cắn Mặc Sơ thành vài đoạn.

Mặc Sơ rất sợ, nhưng mà, bởi vì con gái bị trói đi, bởi vì cô vẫn có Quyền Đế Sâm, cô vừa nghĩ như thế thì lại tràn ngập năng lượng.

Mặc Sơ đến đi đến bên cạnh Mặc Hàm, thì bắt buộc phải vượt qua con cá sấu này.

Cô liều, khi cô đang định đi qua, đột nhiên có một đôi bàn tay ấm áp nắm chặt lấy tay cô, cô quay đầu lại nhìn, Quyền Đế Sâm đã tới rồi!

"Anh đi!" Anh nói.

Hai chữ ngắn gọn, là trách nhiệm mà anh giao cho Mặc Sơ, là tình thương vô cùng sâu đậm của bố mà anh dành cho Mặc Hàm.

"Cẩn thận!" Mặc Sơ tin tưởng anh, cô cũng sẽ dành cho anh năng lượng tích cực vô hạn.

Mặc Hàm thấy Quyền Đế Sâm đi tới, cô bé bắt đầu kêu to: "Daddy(bố) của tôi tới rồi! Thải Tiểu Mãn, bố tôi tới rồi, giờ là ngày chết của cô!"

Ánh mắt của cô bé vô cùng kiêu ngạo, cho dù đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, nhưng khi nhìn thấy Quyền Đế Sâm đã tới, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, lại là rực rỡ và tự hào vô hạn.

Trong mắt của con trẻ, bố là một ngọn núi to sừng sững, mãi mãi là chỗ dựa kiên cố nhất!

Bất luận có khó khăn hiểm trở gì, cũng không thể ngăn khí thế cường đại của bố vượt mọi chông gai.

Lúc Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô con gái đáng yêu mềm mại của anh bị trói trên cần câu, ý nghĩ đầu tiên trong lòng anh là, anh phải cứu Hàm Hàm ngay lập tức, ngoài ra chính là anh nhất định khiến cho Thải Tiểu Mãn giá trá bằng máu.

Thải Tiểu Mãn trông thấy Quyền Đế Sâm đến, cô ta lập tức hét lên: "Mặc Sơ, thế mà cô lại dám nói cho người khác biết! Hôm nay tôi muốn con gái của cô phải chết trong hồ, tôi sẽ khiến cho nó bị cá sấu cắn chết thi cốt không còn!"

Thải Tiểu Mãn đã rơi vào trạng thái điên cuồng, cô ta bật công tắc, Mặc Hàm đang ở trên cần câu lập tức rơi xuống phía dưới!

Lúc này, cá sấu cũng đã nhận được mệnh lệnh của Thải Tiểu Mãn, nó hung dữ bơi vào trong nước...

"Hàm Hàm..." Mặc Sơ sợ đến mức hét lên.

Mắt thấy Mặc Hàm sắp chìm xuống đáy hồ, Quyền Đế Sâm thả người nhảy xuống, anh nhanh chóng chảy vào trong nước, một tay ôm chặt Mặc Hàm, nâng đầu cô bé lên mặt nước, để tránh cô bé không hít thở được!

"Hàm Hàm... Hàm Hàm..." Quyền Đế Sâm cúi đầu gọi cô bé, đây là cục cưng của anh, người tình kiếp trước của anh, cô bé nhỏ thế này, cô bé xinh xắn như thế này, cô bé tinh quái như thế này, cô bé đáng yêu như thế này.

Khi Quyền Đế Sâm thật sự ôm được Mặc Hàm vào lòng, trái tim anh cũng kích động đến nỗi sắp nhảy ra ngoài!

Cho dù trước đó đứa nhỏ này đã dùng rất nhiều cách để chỉnh anh, nhưng mà, con gái chính là con gái, mãi mãi là cục cưng yêu quý nhất của anh.

Anh yêu con gái, còn hơn cả yêu mình gấp trăm ngàn lần.

"Daddy... daddy..." Mặc Hàm ở trong lòng anh, cả người đều rất mừng rỡ.

Đột nhiên, con cá sấu hung hãn bổ nhào tới.

Con cá sấu há to cái miệng, nó há miệng ra một cái, chắc chắn là không hề lưu tình nuốt Mặc Hàm vào bụng.

Nhưng mà, Quyền Đế Sâm còn chưa chờ được con cá sấu nhào tới, anh đã dùng một tay nâng Mặc Hàm, một tay còn lại nắm thành nắm đấm, nắm đấm tập trung hoàn toàn sức lực, uy lực như tia chớp, một quyền đánh vào đầu con cá sấu!

Chỉ nghe thấy "phanh" một tiếng, con cá sấu "phù phù" một tiếng, lật mình vài cái trong nước, sau đó bọt nước to đùng bắn tung tóe lên!

Quyền Đế Sâm hiếm khi ra quyền, vừa ra quyền thì nhất định là tung ra cú đấm mạnh.

"Daddy uy vũ!" Mặc Hàm hoan hô anh!

Bản thân cô bé bị Thải Tiểu Mãn bắt cóc thì cũng rất sợ hãi, nhưng mà, có người bố uy vũ mê người nhất thế giới ở bên cạnh, cô bé chẳng sợ gì nữa.

Bất luận là ở nơi đâu, cô bé đều có thể kiêu ngạo mà nói rằng: "Đây là bố của tớ, bố tớ là người siêu nhất trên đời này!"

Quyền Đế Sâm cởi dây trói trên người Mặc Hàm ra, lúc này, cá sấu cũng vồ tới phản công!

Nó dùng cái đuôi hơn một mét như roi da quất về phía Mặc Hàm!

Làm sao mà Quyền Đế Sâm dung thứ được bất kỳ sinh vật nào đến làm hại con gái của anh chứ, anh dùng một tay giơ Mặc Hàm lên đỉnh đầu, để cô bé ngồi trên vai mình: "Hàm Hàm, ôm chặt cổ bố!"

Mặc Hàm ôm chặt cổ anh, giữ cân bằng trên vai anh, mặc dù hiện tại vẫn đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, nhưng mà, bờ vai của bố, mãi mãi là chỗ dựa của con.

"Daddy, đánh nó! Đánh cho nó tơi bời!" Mặc Hàm ngồi trên vai anh, giống như một nữ tướng quân nhỏ uy phong lẫm liệt, chỉ huy bố đi đánh con cá sấu!

Quyền Đế Sâm vươn ra một tay, nắm chặt cái đuôi quẫy tới của con cá sấu, anh ném con cá sấu nặng đến nghìn cân vào trong nước, mặt nước vang lên tiếng "bốp bốp", còn con cá sấu cũng bị anh quật cho đầu óc choáng váng, không phân biệt được đông tây nam bắc!

Khi con cá sấu bất tỉnh ở trên mặt nước, Mặc Hàm vui vẻ vỗ tay: "Bố của con uy vũ nhất!"

Mặc Sơ ở trên bờ nhìn hình ảnh bố và con gái cùng chiến thắng con cá sấu, cô cũng vui lắm, cô chạy đến ven hồ: "Đế Sâm, Hàm Hàm, mau lên đây!"

Khi Mặc Sơ vươn tay ra muốn ôm con gái đang ở trên vai Quyền Đế Sâm, đột nhiên, Thải Tiểu Mãn không biết lôi từ chỗ nào ra được một con cá sấu to hơn, con cá sấu này trực tiếp đi cắn vào eo Mặc Sơ!

"Cẩn thận!" Quyền Đế Sâm ôm lấy Mặc Sơ.

Đồng thời, một tiếng "đoàng" vang lên.

Cố Trạch Dã đã kịp thời chạy đến và bắt con cá sấu, anh ta bắn một phát vỡ đầu con cá sấu, con cá sấu lặn vào trong hồ.

Mặc Sơ giật mình, cô cũng bị trượt vào trong hồ, nhưng lại được Quyền Đế Sâm ôm vào lòng.

Cố Trạch Dã vươn tay ra kéo Mặc Hàm: "Hàm Hàm, chú Cố ôm!"

Mặc Hàm từ trên vai bố nhảy vào trong lòng Cố Trạch Dã: "Chú Cố, bố cháu thật uy vũ!"

"Biết rồi!" Cố Trạch Dã thấp giọng bật cười.

Lúc Mặc Sơ cũng đang định lên bờ, bỗng nhiên cô cảm giác được có thứ gì đó đang đảo qua chân của cô, cô lập tức nói: "Đế Sâm, dưới nước vẫn còn..."

Quyền Đế Sâm một tay nâng cô lên, quả nhiên anh trông thấy con cá sấu vừa chết ngất ban nãy, đã tỉnh lại, nó đang dùng đuôi quét trúng chân của Mặc Sơ.

Anh ôm cô tránh ra, hai người đã là trượt chân vào trong nước, anh cũng khong đưa lên bờ được nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play