Trans: LarissSun.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
---------------------
Động tác của Joy bỗng chậm lại, rồi dừng hẳn.
Bóng tối quay cuồng đằng sau cô ấy dường như cũng từ từ rút lui.
Trong phòng thí nghiệm tối tăm, Joy đứng trước mặt Nikki với ánh nhìn trống rỗng mà man mác buồn.
Lần này, chính Nikki là người chủ động tiếp cận Joy, thận trọng từng bước.
Nikki: "Joy, tớ đã nhìn thấy những ký ức của cậu qua bài hát đó. Chẳng phải cậu đã từng yêu thích thiết kế hồi còn nhỏ sao? Ước mơ của cậu là trở thành Nhà tạo mẫu giỏi nhất thế giới - tất cả là để trải nghiệm niềm vui sướng ấy lần nữa mà, phải không?"
"Phản Chiếu Thiết Kế Sư rất quyền lực, đúng vậy, nhưng nó cũng sở hữu sức mạnh biến những điều tốt đẹp nhất thành nỗi đau khổ."
Joy đứng yên, và bóng tối sau lưng cô vẫn bất động.
Một sự tĩnh lặng kinh hoàng bao trùm phòng thí nghiệm. Thanh âm duy nhất mà Nikki nghe thấy là nhịp tim đập thình thịch bên tai.
Joy: "Sau ngần ấy thời gian, đánh đổi biết bao nhiêu, giờ cậu lại bảo tôi rằng thiết kế chỉ để vui? Rằng tôi nên từ bỏ Phản Chiếu Thiết Kế Sư?"
"Cha nói tôi có thể làm được... tôi có thể trở thành Nhà tạo mẫu mạnh nhất..."
Nikki nghe thấy âm giọng vỡ vụn yếu ớt trong lời của Joy.
Nikki: "Cố gắng nhớ lại đi mà, Joy. Niềm hạnh phúc mà cậu từng cảm nhận..."
Joy cúi đầu, che khuất khuôn mặt khỏi ánh nhìn của Nikki.
Lát sau, Nikki nghe thấy tiếng thở đứt quãng của cô gái, với đôi vai run rẩy từng hồi.
Nikki đưa tay ra, cố gắng đặt một tay lên vai Joy, hoặc có thể là ôm lấy cô ấy.
Đó là khi Joy ngẩng đầu lên, và thay vì những giọt nước mắt, Nikki phát hiện ra nụ cười méo mó tàn bạo hiển hiện trên khuôn mặt cô gái.
Joy: "Cậu nghĩ là mình hiểu được tôi, phải không? Cầu khẩn tôi bằng sự yếu đuối của cậu?"
Trước khi Nikki kịp lùi bước, bóng tối sau lưng Joy đột nhiên dâng trào như thủy triều u ám và quấn quanh chân cô!
Joy: "Tôi đã từ bỏ tất cả niềm hy vọng về một cuộc sống hạnh phúc đời thường, kiên quyết đối đầu với những điều khủng khiếp mà cậu thậm chí còn không thể tưởng tượng nổi... Quá muộn rồi, hối hận cũng vô ích!"
Joy: "Sức mạnh Phản Chiếu Thiết Kế Sư là của tôi!"
Bóng đêm khổng lồ càng khiến chủ nhân nó trở nên nhỏ bé. Nỗi đau khổ, ám ảnh cùng những giấc mơ tan vỡ kết thành một khối và lao về phía Nikki.
Joy: "Đến lúc rồi, Nikki, cậu sẽ biết phải trải qua những gì để đạt được sức mạnh đích thực!"
Bóng tối trỗi dậy và biến thành thứ vật thể sắc nhọn như lưỡi dao, chĩa thẳng vào Nikki đang bị giam cầm.
Joy: "Nếu cậu vẫn từ chối tiếp nhận sức mạnh này... vậy hãy để tôi chiếm lấy nó!"
Cô đã thua trận Thi Đấu Phối Đồ.
Bóng tối vây quanh Nikki.
Không chút ánh sáng lọt vào, và cũng chẳng có ánh sáng nào phát ra.
Đau đớn-
Toàn bộ cơ thể Nikki run rẩy trong cơn đau đớn cực độ xuyên thấu tâm gan, tồi tệ gấp vạn lần so với những gì cô cảm nhận ở phòng thí nghiệm kia.
Cùng với nỗi đau ấy, giọng nói điên cuồng của Joy vang lên.
Joy: "Cảm nhận tất cả những gì tôi đã chịu đựng suốt thời gian qua đi! Hãy để nỗi sợ hãi nuốt chửng cậu... chính cậu, kẻ không xứng đáng với sức mạnh này!"
Ngay sau đó, bóng tối thổi bùng lên lần cuối cùng với nỗi cay đắng từ chủ nhân mới của nó, trước khi nuốt trọn toàn bộ Nikki.