Trans: LarissSun.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở Wattpad LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.

----------------------

Đêm đã khuya. Trên phố vắng không một bóng người, những con đường đá trở nên trơn bóng sau cơn mưa phùn nhẹ.

Nikki đứng gần cửa sổ, đôi mắt thất thần nhìn chằm chằm từng giọt mưa.

Cô cảm thấy thật mệt mỏi, nhưng trong đầu cứ quẩn quanh bao suy nghĩ về những chuyện xảy ra gần đây nên không ngủ được.

Cô đã đến Khách sạn Lodden để giành lấy bản thảo, nhưng cuối cùng Mercury lại là người sở hữu nó. Không có gì thay đổi cả.

Cơn gió đẫm hơi mưa lạnh len lỏi qua vết nứt trên khung cửa sổ. Nikki vòng tay ôm lấy thân mình.

Cô vốn chẳng rõ kẻ địch mạnh đến đâu cho đến khi trực tiếp đối đầu với Mercury.

Mặc dù những mảnh kí ức có chút mơ hồ, cô vẫn nhớ rằng bản thân đã bất động hoàn toàn trước sức mạnh ấy.

Thân thể cô run rẩy. Thậm chí cái từ "dũng cảm" bây giờ cũng trở nên vô nghĩa rồi.

Cô sẽ lấy lại bản thảo từ tay kẻ địch ghê gớm này như thế nào đây?

Trừ phi...

Nikki: "Kẻ mạnh kiểm soát quyền lực, và kẻ yếu bị quyền lực kiểm soát..."

Cô lẩm bẩm lặp lại những lời Zoey nói lần đó.

Nikki: "Momo, tớ muốn trở về Ark. Hay cậu ngủ trước đi nhé?"

Momo: "Sao tự dưng lại là Ark vậy?"

Nikki: "Có lẽ Aeon biết gì đó về Phản Chiếu Thiết Kế Sư."

Momo: "Tớ sẽ đi cùng cậu! Nhưng mà bọn mình phải thay đồ ngủ ra đã."

-------------------------

Nikki đưa tay mở Cánh Cổng Trái Tim, nhưng trước mắt cô không phải là đại dương yên bình như mọi lần.

Những xoáy nước với nhiều kích thước khác nhau đang di chuyển theo đường xoắn ốc, tạo ra vô số lỗ hổng giữa Đại Dương Ký Ức.

Ánh cực quang trên bầu trời chập chờn.

Cầu vồng rực rỡ bắc giữa trời đêm sáng lòa theo từng đợt sét đánh liên hồi.

Nikki: "Chuyện gì... đang xảy ra thế này?"

Momo: "Tớ cũng không biết, nhưng cảnh tượng thật tuyệt vời!"
"Đó là cực quang sao? Cả cầu vồng nữa nè! Tớ chưa bao giờ được thấy cực quang, cầu vồng, và sấm chớp cùng một lúc luôn!"

Chuyện gì đang xảy ra với Đại Dương Ký Ức vậy? Aeon và Marina cũng không thấy đâu.

Họ luôn cảm nhận được mỗi lần cô tới đây và xuất hiện ngay lập tức cơ mà.

Nikki và Momo đi vòng quanh khu Ark, nhưng không thấy Aeon và Marina.

Ark trôi nổi giữa biển khơi đầy xoáy nước, giống như cái vỏ trống rỗng. Trái tim của Ark quay tròn không biết mệt mỏi dưới nước.

Nikki: "Họ không ở đây rồi."

Momo: "Biết đâu họ đi chèo thuyền vì thấy cảnh đẹp quá ý."

Nikki: "Thật vậy sao...?"

Jena: "Có lẽ Aeon và Marina không ở đây vì có việc gấp."

Nikki: "Tớ đoán là vậy... nhưng Ark thì xảy ra chuyện gì được nhỉ?"

Nikki và Momo đi quanh Ark lần nữa, nhưng vẫn không thấy Aeon và Marina.

Trước khi rời khỏi, Nikki để ý rằng những xoáy nước kia dường như đang mở rộng, nhưng cô cũng không chắc liệu có phải do mình tưởng tượng.

Cô chưa bao giờ thấy Đại Dương Ký Ức như thế này trước đây. Cảm giác thật kỳ lạ.

Và đây có thể chỉ là sự khởi đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play