CHƯƠNG 430: HÔM NAY CÓ THỊT ĂN

Dịch giả: Luna Wong

Kính vương phủ.

Trường Lan đứng ở trong viện tiêu điều, trong tay nắm giấy viết thư Dạ Quân Ly mới vừa truyền tới, còn có bảy ngày, bảy ngày sau, hắn đợi được sẽ là cái gì?

Hắn không biết!

“Tam đệ truyền tin tức? Thế nào, mắt của Thanh Hoan thế nào?” Dạ Mạch Hàn nghe được tiếng bách linh điểu kêu to, liền vội vội vàng vàng chạy tới.

Trường Lan quay đầu lại, thanh âm thanh nhã nói: “Đã không sao, thân thể của Thanh Hoan cũng tốt hơn nhiều, không cần lo lắng.”

Dạ Mạch Hàn gật đầu, hắn đi tới bên người Trường Lan, trong thanh âm mang theo vài phần trầm trọng hỏi: “Ngươi tính thế nào?”

Mạnh Thanh Hoan là công chúa của Dạ Chiêu quốc, chuyện này đã không sửa đổi được! Nếu Dạ Quân Ly không thể cho Mạnh Thanh Hoan hạnh phúc, vậy cũng chỉ có Trường Lan có thể.

“Bảy ngày sau, ta sẽ đích thân đi đón tiểu cửu trở về, nếu như nàng nguyện ý, ta sẽ dẫn nàng đi, nếu như nàng không muốn, ta đây sẽ lưu lại theo nàng!”

Đáy mắt của Trường Lan nổi lên một tia nhu sắc, thật vất vả hắn mới đợi được thượng thiện cho hắn một cơ hội như vậy, hắn có thể nào buông tha?

“Thái tử vị kia, ngươi không làm?” Thanh âm của Dạ Mạch Hàn nhướng một cái, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Trường Lan.

Trường Lan cười cười trả lời: “Ẩn thái tử mất tích hai mươi năm, Thánh Dương quốc không phải cũng bình an vô sự sao, dù là ở trong hai mươi mất tích, nói vậy phụ hoàng cũng có thể ứng đối như thường.”

Dạ Mạch Hàn: “. . .”

Hắn tràn đầy bất đắc dĩ nhìn Trường Lan, trong lòng nhiều cảm xúc phiền muộn.

Dù là Thanh Hoan và tam đệ của hắn không thể ở cùng nhau, nhưng tam đệ hắn còn nhất định phải dựa vào Thanh Hoan thông linh ngọc mới có thể sinh tồn.

Bởi vì liên hệ thiên ty vạn lũ này, đã định trước gút mắt giữa ba người bọn họ, không có đầu cùng!

. . .

Ngày kế, hòa phong nhật lệ.

Mạnh Thanh Hoan thư thư thắt lưng, tựa ở trước của phòng nhìn nam nhân vì nàng đang bận rộn tại trù phòng kia.

Hôm qua chuyện tình bọn họ ai cũng không có đề cập, thậm chí đến sơn cốc này nhiều ngày, bọn họ đều hiểu lòng không hết không có nói thân phận của bọn họ.

Ngày cứ qua bình thản mà lại hạnh phúc như vậy.

“Dạ Quân Ly, ngày hôm nay chúng ta ăn cái gì?” Mạnh Thanh Hoan tiếu ý dịu dàng hỏi Dạ Quân Ly, nàng vốn định làm trợ thủ cho hắn và cùng hắn làm cơm.

Ai biết yêu nghiệt này lại không cho phép nàng bước vào trù phòng nửa bước, cho nên nàng cũng chỉ có thể xa xa nhìn hắn.

Dạ Quân Ly ngẩng đầu xuyên thấu qua cửa sổ rộng mở nhìn Mạnh Thanh Hoan phía ngoài, hắn khóe môi kéo một cái cười nói: “Ngày hôm nay ăn thịt.”

Bookwaves.com

Mạnh Thanh Hoan nghe nói thịt ăn, hai mắt không khỏi tỏa ánh sáng, từ tới chỗ này ngày đầu tiên nàng ăn thịt thỏ rừng Dạ Quân Ly nướng xong liền không còn có chạm qua thức ăn mặn nữa, trời biết hiện tại nàng có bao nhiêu thèm.

Không bao lâu, liền từ trong phòng bếp bay tới hàng loạt hương vị, Mạnh Thanh Hoan vội vội vàng vàng bày xong chén đũa chờ Dạ Quân Ly.

Vẫn là hai đĩa thức ăn, một mặn một chạy phối hợp cơm.

Mạnh Thanh Hoan nhảy nhót không ngớt, cầm đũa vội vội vàng vàng gắp một khối thịt gà đặt ở trong miệng.

“Dạ Quân Ly, ngày hôm nay làm sao ngươi nỡ cho ta ăn thịt?” Mạnh Thanh Hoan vừa ăn, vừa hỏi thăm hắn.

Dạ Quân Ly vì nàng gắp thức ăn, ánh mắt ôn nhu nhìn nàng nói: “Ngày hôm qua nói rồi, dẫn nàng đi lên núi ngắm, sợ thể lực của nàng ăn không tiêu, nên bồi bổ cho nàng.”

Mạnh Thanh Hoan còn tưởng rằng Dạ Quân Ly là khen nàng, suy nghĩ cả nửa ngày là vì bổ thể lực cho nàng.

Bất quá mặc kệ thế nào, có thịt ăn vậy là được rồi.

Mạnh Thanh Hoan nhìn Dạ Quân Ly chỉ động đĩa rau xanh, đáy lòng nàng hơi sáp, gắp một khối thịt gà cho Dạ Quân Ly, có chút rất không nói lý: “Ngươi cũng phải bồi bổ, không thôi nếu như nửa đường ta đi không nỗi, ai cõng ta?”

Dạ Quân Ly mím môi, đáy mắt tiếu ý ôn lưu, thanh âm thấp thuần đáp: “Được!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play