CHƯƠNG 373: NỖI SỢ CỦA DẠ QUÂN LY
Editor: Luna Wong
“Là vương gia đưa ta đến, thân thể của Mạc công tử đã không việc gì, lúc này ở chô Trường Lan công tử của Thánh Dương quốc. Ta lai đầu nhập vào cô nương, chẳng biết ngươi là có thể lưu không?” Thanh âm của Việt Phong Linh thanh thúy dễ nghe hỏi.
Nàng tìm được Dạ Quân Ly cũng không lâu lắm, Dạ Quân Ly đã an bài nàng vào Kính Nguyệt lâu, vốn có nàng định cho Mạnh Thanh Hoan một kinh hỉ, vậy mà dĩ nhiên sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Mạnh Thanh Hoan nghe nói là Dạ Quân Ly an bài, trái lại cũng không có ngoài ý muốn, có thể thần không biết quỷ không hay đưa người vào, yêu nghiệt quả thật có bản sự này.
“Phong Linh, ngươi biết, người ở bên cạnh ta, ta muốn người đó đối với ta không hai lòng.” Mạnh Thanh Hoan cười yếu ớt, khóe môi giơ giơ lên.
“Ta biết Thượng Tà mới là chủ tử của ngươi, mặc kệ hắn đưa ngươi tới nơi này có mục đích gì. Yêu cầu của ta rất đơn giản, tuyệt không thể thương tổn người bên cạnh ta, không thôi bất kể là ai, ta cũng sẽ không lưu tình.”
Lời nói này của Mạnh Thanh Hoan trắng ra bằng phẳng, nàng rất thưởng thức Việt Phong Linh, cũng có thể giữ nàng ở bên người, nhưng nếu như nàng thương tổn bằng hữu bên cạnh, tự nhiên cũng sẽ không thủ hạ lưu tình!
Trong lòng Việt Phong Linh khẽ nhúc nhích, nàng gật đầu một cái nói: “Ta thích tính tình trực sảng này của cô nương, cô nương yên tâm, Phong Linh không biết làm chuyện có lỗi với cô nương.”
Mạnh Thanh Hoan mỉm cười, nói rằng: “Ta tin ngươi, lúc này quan trọng nhất là ngươi dưỡng thương cho tốt trước, mới vừa rồi cám ơn ngươi xuất thủ cứu.”
Nghĩ lại chuyện vừa rồi, Mạnh Thanh Hoan còn cảm thấy trong lòng có chút run sợ, nàng không nghĩ tới Ngọc Hương Cẩm dĩ nhiên sẽ đánh bạo đến đây ám sát.
Nàng đến tột cùng là chiêu nàng chọc nàng nơi nào? Chẳng lẽ là bởi vì Lâu Vũ Thần?
Đáy mắt Mạnh Thanh Hoan tinh quang sáng ngời, nghĩ tới đáp án, không khỏi hít một hơi lãnh khí, nếu thật là như vậy, nữ nhân đố kị cũng thực sự là đáng sợ.
Chuyện hôm nay, vô luận bao lâu nàng cũng phải đòi lại từ chỗ Lâu Vũ Thần!
“Cô nương hẳn là cảm tạ Hiên vương, nếu không phải hắn an bài ta vào phủ, ta sao có thể cứu được cô nương ngươi?” Việt Phong Linh khôi hài nói.
Bookwaves.com
Mạnh Thanh Hoan cười cười, chợt nghe một đạo thanh âm truyền đến qua đây: “Tiểu cửu, nàng không sao chứ?”
Ngẩng đầu, Mạnh Thanh Hoan đã rơi vào rồi trong ngực ấm áp, người chung quanh trái lại rất thức thời đều lui xuống, trong viện cũng chỉ chừa lại hai người bọn họ.
“Dạ Quân Ly, ngươi không buông tay nữa, ta sẽ bị nghẹn chết.” Mạnh Thanh Hoan cảm thụ được lực đạo hơi nặng của Dạ Quân Ly, tựa hồ muốn hòa nàng vào trong xương.
Nàng biết, nam nhân này sợ thật, sợ sẽ mất đi nàng! Nghĩ vậy, Mạnh Thanh Hoan có chút nghẹn.
Dạ Quân Ly buông lỏng tay, trầm trầm đôi mắt nhìn chằm chằm nàng. Sau khi nghe tin tức nàng bị đâm, hắn lập tức ném tất cả chuyện trong tay nóng nảy chạy tới.
Tuy rằng thuộc hạ đã bẩm báo nàng bình yên vô sự, nhưng không có tận mắt thấy, hắn chính là lo lắng.
“Dạ Quân Ly, ta thực sự không có việc gì, ít nhiều Phong Linh nàng thay ta cản một đao. Ta còn phải cám ơn ngươi, đã đưa nàng đến, không thôi ngày hôm nay ta không chết. . .”
Mạnh Thanh Hoan nói còn chưa dứt lời, chợt nghe Dạ Quân Ly nộ xích một tiếng: “Không cho phép nói bậy.”
Dạ Quân Ly kéo nàng vào lòng, ôm thật chặt, thanh âm thoáng âm lãnh để người hàn run sợ: “Sự tình hôm nay, ta sẽ để Ngọc Quy Trì cho ta một cái công đạo!”
Tuy rằng hắn ở Kính Nguyệt lâu bố trí người bảo hộ Mạnh Thanh Hoan, nhưng vẫn là phòng không được người thân cận bên người nàng.
Có người nào nghĩ đến, muốn giết Mạnh Thanh Hoan dĩ nhiên là đại tiểu thư Ngọc gia? Chuyện này, hắn nhất định phải tra rõ!