CHƯƠNG 35: ĐÍCH NỮ MẠNH PHỦ
Editor: Luna Huang
“Chậm đã.” Cách liêm truyền đến thanh âm thanh lãnh của Dạ Quân Ly, hắn đưa tay đẩy mành ra, môi mỏng hơi mân lộ ra nụ cười quỷ dị nhìn hai vị nữ tử trước xe ngựa.
Ngọc Hương Cẩm chạm được ánh mắt âm lãnh của Dạ Quân Ly sợ đến vội vội vàng vàng cúi đầu, quỳ gối hành lễ: “An Bình gặp qua Hiên vương gia.”
Nữ tử đi theo bên người Ngọc Hương Cẩm, thấy ánh mắt của Dạ Quân Ly ném tới cũng sợ đến tâm can run lên quỳ gối hành lễ: “Tiểu nữ Mạnh Yên Nhiên bái kiến Hiên vương.”
Mạnh Yên Nhiên? Đích lục tiểu thư của thượng thư phủ, lục tỷ của Mạnh Cửu Nhi?
Đột nhiên nghe được tên này, Mạnh Thanh Hoan theo bản năng nhớ lại nàng là ai. Hơn nữa trong óc đột nhiên hiện lên một ít ký ức vụn vặt, nàng xuyên thấu qua liêm ngẩng đầu nhìn lại, khi nàng nhìn thấy nữ tử một bộ phi y trước xe ngựa, khuôn mặt tú lệ, đầu đột nhiên đau mãnh liệt.
Mà Mạnh Yên Nhiên thấy Mạnh Thanh Hoan trong mã xa, thân hình đúng là chợt run lên, tựa như gặp quỷ một dạng lảo đảo lui một bước, may mà được thị nữ bên cạnh nâng đỡ.
Dạ Quân Ly bất động thanh sắc nhìn phản ứng của Mạnh Yên Nhiên, khóe môi vung lên một tiếu ý ý vị thâm trường, nhìn về phía Ngọc Hương Cẩm.
“Quận chúa, người kinh thành nhiều, mã xa vẫn là chậm chút cho thỏa đáng, để tránh khỏi bị thương bách tính vô tội. Thị nữ này của ngươi ỷ thế hiếp người, nói năng lỗ mãng, vẫn là mang về hảo hảo quản giáo đi, ở chỗ này chỉ sợ sẽ đã đánh mất mặt mũi của tướng quân phủ ngươi.”
Ngọc Hương Cẩm tiếu lệ sắc mặt hơi đổi một chút, chỉ có thể cúi đầu cắn răng ứng tiếng vâng.
Dạ Quân Ly đạm đạm nhất tiếu, ánh mắt rơi vào trên người của Mạnh Yên Nhiên: “Mạnh tiểu thư, Vương phi của bổn vương là cửu muội của ngươi, tiểu cửu nàng nhân họa đắc phúc được trời phù hộ tử mà phục sinh, Mạnh tiểu thư không muốn chúc phúc sao?”
Mạnh Yên Nhiên sợ đến thân thể run lên, vội vã quỳ gối hành qua lễ cúi đầu run run thanh âm nói: “Là tiểu nữ thấy cửu muội quá kích động có chút thất lễ, Yên Nhiên ở chỗ này nói hỉ với cửu muội cùng Vương gia.”
Dạ Quân Ly khẽ ân, tiếu ý nhợt nhạt nói: “Mạnh tiểu thư nếu rãnh rỗi đến vương phủ ngồi một chút, nghe tiểu cửu nói, ngươi cùng nàng từ trước đến nay thân cận nhất.” Hắn cắn chữ nhất có chút mạnh.
Hai chân của Mạnh Yên Nhiên như nhũn ra, suýt nữa đứng không vững, nàng duy duy nặc nặc ứng tiếng vâng, thấy Dạ Quân Ly buông mành xuống, nàng và Ngọc Hương Cẩm vội vội vàng vàng nhường đường cho mã xa của Hiên vương phủ kinh qua trước mặt các nàng.
Vọng Thư Uyển.com
Một trận gió mát thổi liêm trên cửa sổ mã xa ra, Mạnh Thanh Hoan trắc mâu nhìn lại, chính đón nhận ánh mắt phẫn hận chút ánh mắt phẫn hận của Mạnh Yên Nhiên.
Chỉ là Mạnh Yên Nhiên thấy ánh mắt của nàng, vội vội vàng vàng hốt hoảng tránh né.
Đầu của Mạnh Thanh Hoan lại đau, nàng nhíu nhíu mày, nhắm mắt lại, chỉnh lại tư tự chút hỗn loạn.
Đối diện Trường Lan thấy nàng có chút biểu tình thống khổ, vội vàng hỏi: “Đầu lại đau? Ta khai dược phương mỗi ngày có dùng đúng hạn không?”
Mạnh Thanh Hoan mở mắt ra, con ngươi vừa chuyển, ngượng ngùng gật đầu, nhưng có chút chột dạ. Vân Thường mặc dù là mỗi ngày đều đưa đến cho nàng, thế nhưng mười lần có tám lần cũng bị nàng vút sạch, thuốc kia thật sự là quá đắng.
Dạ Quân Ly nhìn thấu tiểu tâm tư của nàng, không khỏi đỡ trán cả giận nói: “Mạnh Thanh Hoan, ngươi giả bộ rất tốt a.” Thời gian hắn đi nhìn nàng, nếu là trùng hợp thấy Vân Thường đưa đến, nha đầu này sẽ làm trò trước mặt của hắn ngoan ngoãn uống cạn.
Nhìn bộ dáng như vậy, nha đầu này nhân lúc hắn không có ở đây, còn không biết đổ hết bao nhiêu dược đi?
Mạnh Thanh Hoan vẻ mặt kinh ngạc, lẽ nào biểu tình thuyết hoang của nàng rõ ràng như vậy? Dạ Quân Ly này thật là một yêu nghiệt!
Nàng bĩu môi, có chút bất mãn nói: “Quá khó uống, hơn nữa không hiệu quả gì. Ta cảm thấy ta chắc là bị kích thích mới mất trí nhớ, mới vừa rồi ta nhìn thấy Mạnh Yên Nhiên có chút đau đầu, có chút trí nhớ mơ hồ nhảy ra ngoài. Cảm thấy Mạnh Yên Nhiên này nhất định có chuyện, nàng khẳng định biết ta chết như thế nào.”
Mạnh Thanh Hoan nhún nhún vai lại bổ sung một câu: “Nói không chừng chính là nàng hại chết ta, nếu không ban nãy nàng xem thấy ta làm sao như thấy quỷ, một dạng nhất định là chột dạ.”